12 Từ đó, người chăm sóc mới có thể kiểm tra sức khỏe, huấn luyện và tạo điều kiện để du khách tiếp xúc đúng cách” - anh Phúc nói. Anh Phúc cho biết đây là cách “huấn luyện nhẹ”, tập trung vào việc tạo dựng lòng tin và hình thành thói quen thân thiện thông qua sự gần gũi. Khi con đầu đàn đã tin tưởng và chủ động tiếp cận, các con còn lại cũng dần quen theo, nhờ vào đặc tính sống theo bầy đàn của loài capybara. Quá trình này được anh áp dụng cho nhiều loài khác nhau như hà mã, hươu cao cổ, gấu mèo... với nguyên tắc cốt lõi là không nóng vội. Anh kể về cụ hà mã già tên Chia, 42 tuổi, sức khỏe đã yếu, không còn tự ăn được. Trong ba tháng cuối đời của Chia, anh Phúc đều đặn tự tay chặt cỏ, cắt nhỏ cà rốt, bí đỏ, đút từng miếng ăn vào mỗi buổi. “Thương lắm! Tôi chăm Chia như chăm người thân, quen từng mùi, phản ứng, gần lại dụi đầu vào anh như một đứa trẻ. Một sáng tháng 7, linh cảm có điều chẳng lành, anh đến sớm và chứng kiến khoảnh khắc cuối cùng của Ngộ Không. “Hôm đó, dù ca làm bắt đầu lúc 6 giờ 30 nhưng từ 5 giờ thậm chí hiểu được nhu cầu của nó. Làm nghề này, không chỉ hiểu thú mà còn phải để thú hiểu lại mình” - anh Phúc chia sẻ. Bên cạnh thú đến từng hơi thở cuối cùng Mới đây, những dòng tin trên báo chí về việc chú hổ trắng Bengal tên Ngộ Không (10 tuổi) đã chết vào đêm 7-7, sau gần hai tuần được điều trị do mắc nhiều bệnh lý khiến nhiều người tiếc thương. Ngộ Không là một trong ba hổ trắng Bengal ra đời tại Thảo Cầm Viên vào ngày 8-7-2015. Chúng là kết quả từ quá trình lai tạo, chăm sóc đặc biệt trong điều kiện nuôi nhốt. Tuy nhiên, trong lứa sinh năm đó, một con đã chết khi được gần sáu tháng tuổi do dị tật đường tiêu hóa. Tính đến nay, Bò Sữa là con hổ trắng duy nhất còn lại. Anh Huỳnh Thế Hùng tiếp nhận việc chăm sóc Ngộ Không và Bò Sữa khi hai con được ba tuổi. Anh được nhiều người gọi là “ba nuôi” vì sự gắn bó đặc biệt với chú hổ quý này. “Lúc mới vào làm, cứ thấy nó tiến lại gần là tôi muốn lùi ra. Dù gì cũng là hổ, mà lại chưa quen. Nhưng sau một thời gian tiếp xúc, tôi hiểu nó và nó cũng hiểu tôi. Phải mất gần hai năm, tôi mới được nó chấp nhận” - anh Hùng nhớ lại. Ngộ Không dần trở nên quấn quýt, mỗi khi anh đến “Thương lắm! Tôi chăm Chia như chăm người thân, quen từng mùi, phản ứng, thậm chí hiểu được nhu cầu của nó. Làm nghề này, không chỉ hiểu thú mà còn phải để thú hiểu lại mình” - anh Phúc chia sẻ. Đời sống xã hội - Thứ Tư 16-7-2025 doisongxahoi@phapluattp.vn HẢI NHI Tại Thảo Cầm Viên Sài Gòn (quận 1, TP.HCM), có những người thầy đặc biệt dành hết tình cảm cho những con thú. Họ hiểu từng con thú như người thân, từ thói quen ăn uống đến tính cách, sở thích. Chăm thú như chăm người thân Gắn bó với Thảo Cầm Viên gần năm năm, BS thú y Lê Hữu Phúc bắt đầu ngày mới lúc 6 giờ 30 với công việc dọn chuồng, kiểm tra sức khỏe và chuẩn bị khẩu phần ăn riêng cho từng loài. Anh còn quan sát dáng đi, biểu cảm, cách ăn uống của từng con thú để sớm phát hiện dấu hiệu bất thường. “Hồi xưa, tôi hay xem các chương trình về động vật hoang dã. Đến lớp 12, tôi quyết định chọn ngành thú y để được tiếp cận với thế giới động vật. Tôi đặc biệt chú ý đến từng đặc điểm sinh học của mỗi loài. Chẳng hạn capybara cần cành cây để mài răng, nếu không thì răng chúng sẽ mọc dài gây trở ngại cho việc ăn. Chuột lang, meerkat không tự tổng hợp được vitamin C nên tôi phải theo dõi chế độ ăn và nước uống rất kỹ” - anh Phúc chia sẻ. Khi mới được đưa về Thảo Cầm Viên, capybara rất nhút nhát, thường lẩn trốn mỗi khi anh Phúc đến gần. Để làm quen, anh kiên nhẫn ngồi hàng giờ trong góc chuồng, lặng lẽ đặt những trái bắp, củ khoai - món khoái khẩu của chúng ngay bên cạnh. Không ra lệnh, không ép buộc, anh Phúc chỉ lặng lẽ ở bên cạnh các con thú để sự hiện diện của anh trở nên quen thuộc. Gần hai tháng sau, những con capybara đầu tiên mới dám lại gần, chạm nhẹ vào anh và chấp nhận sự tiếp xúc. “Chỉ khi động vật cảm thấy an toàn và thoải mái, chúng mới cho phép mình đến gần. là tôi đã có mặt ở chỗ làm. Khi đó Ngộ Không vẫn còn sống, thở yếu. Khi tôi bước đến, nó mở mắt nhìn rồi lặng lẽ nhắm lại. Hơn 6 giờ, nó mất. Tôi cảm giác như nó đợi mình đến rồi mới yên tâm ra đi” - anh Hùng nghẹn ngào nói. Anh Huỳnh Thế Hùng dành phần lớn thời gian ở Thảo Cầm Viên. Trong đợt dịch COVID-19, anh cùng đồng nghiệp “cắm trại” suốt nhiều tháng để chăm sóc đàn thú, với phòng nghỉ chỉ cách chuồng hổ một lớp kính. “Tối đến, tôi nằm bên này, nó nằm bên kia. Không chạm vào được nhưng cứ thấy tôi đứng dậy là nó cũng đứng lên, mừng rỡ. Chăm nó từ nhỏ tới lớn, tôi thương như con. Không còn khoảng cách nào nữa cả” - anh Hùng bộc bạch.• Hiện nay, Xí nghiệp Động vật có tổng cộng 47 người, bao gồm cả nhân viên chăm sóc và cán bộ điều hành. Lực lượng này được chia thành các tổ chuyên trách: Chim và linh trưởng; bò sát; thú dữ; voi; móng guốc; thú y và chế biến. Tiêu điểm Với anh Phúc, chăm sóc động vật không chỉ là công việc, mà còn là quá trình hình thành một mối quan hệ đầy tình thân. Ảnh: HẢI NHI Những người thầy đặc biệt ở Thảo Cầm Viên Sài Gòn Những nhân viên chăm sóc thú không chỉ đảm nhận việc cho ăn, vệ sinh, mà còn trở thành người kể chuyện cho du khách từ chính trải nghiệm gắn bó với từng loài thú. Bà Lê Thị Bích Liên, Giám đốc Sở GD&ĐT tỉnh Lâm Đồng, vừa ký văn bản gửi các cơ quan, đơn vị trong tỉnh đề nghị rà soát thông tin chuyển trường của học sinh (HS) từ hai tỉnh Bình Thuận và Đắk Nông (cũ). Theo chỉ đạo của UBND tỉnh Lâm Đồng, các trường sẽ tiếp nhận HS từ hai tỉnh Bình Thuận và Đắk Nông (cũ) chuyển đến do theo cha mẹ hoặc người giám hộ là cán bộ, công chức, viên chức, người lao động chuyển công tác theo diện sáp nhập tỉnh. “Căn cứ danh sách HS chuyển trường của hai tỉnh Bình Thuận, Đắk Nông (cũ), Sở GD&ĐT tỉnh Lâm Đồng đã tiến hành phân bổ HS theo từng cấp học. Nhằm đảm bảo chính xác thông tin của HS, đề nghị các đơn vị rà soát thông tin HS theo danh sách và phản hồi bằng văn bản về Sở GD&ĐT trước ngày 16-7 để sở lập danh sách xếp lớp chính thức cho HS” - văn bản của Sở GD&ĐT tỉnh Lâm Đồng nêu rõ. Được biết tổng số HS từ hai tỉnh Bình Thuận và Đắk Nông (cũ) chuyển trường đến tỉnh Lâm Đồng theo cha mẹ hoặc người giám hộ là cán bộ, công chức, viên chức, người lao động chuyển công tác là 1.281 HS. Số HS này đăng ký vào các cấp học từ mầm non đến THPT, trong đó tỉnh Đắk Nông có 915 HS và tỉnh Bình Thuận có 366 HS. PHƯƠNG NAM - VÕ TÙNG Đảm bảo sắp xếp lớp cho hơn 1.200 học sinh từ Đắk Nông, Bình Thuận theo cha mẹ đến Lâm Đồng Lan tỏa tình yêu thiên nhiên đến cộng đồng Việc Thảo Cầm Viên Sài Gòn cho ra đời mô hình “Vườn thú thân thiện” nhằm giúp con người kết nối với động vật qua cảm xúc, đặc biệt là trẻ em thành thị ít có cơ hội gần gũi với thiên nhiên. Khi được vuốt ve, cho ăn, quan sát, các em sẽ học cách giao tiếp và điều chỉnh hành vi tích cực hơn. Điểm nổi bật của mô hình là hoạt động “Nhân viên vườn thú kể chuyện”, chia sẻ những câu chuyện thật về tập tính, thói quen và khoảnh khắc xúc động của từng cá thể. Không chỉ kể chuyện, mô hình này còn là sự kết hợp giữa không gian, con người, động vật và du khách, tất cả đều hướng đến sự thân thiện. Thảo Cầm Viên hiện đã xây dựng các khu tương tác, chia sẻ câu chuyện thú trên mạng xã hội, tổ chức sinh nhật thú để kết nối cộng đồng. Đội ngũ chăm sóc gồm cả lao động phổ thông gắn bó trực tiếp và chuyên gia thú y, sinh học. Chăm thú phải đúng cách, sai giờ hay sai khẩu phần đều ảnh hưởng đến sức khỏe con vật. Ông MAI KHẮC TRUNG TRỰC, Giám đốc Xí nghiệp động vật (Thảo Cầm Viên Sài Gòn) Điểm nổi bật của mô hình “Vườn thú thân thiện” là hoạt động “Nhân viên vườn thú kể chuyện”. Ảnh: HẢI NHI
RkJQdWJsaXNoZXIy Mjg2ODExMg==