158 - page 9

9
THỨSÁU
19-6-2015
Cuocsong
Gần40nămsốngđờiuuẩn
Sau khi được trả tựdonăm 1983, ôngDũng (khi ấy vẫn còn là
một thanh niên) về lại địa phương, bắt đầu chuỗi ngày đau khổ
của người mới ra tù, bị mọi người gièm pha, nghi ngại. Nhiều
người nói rằng: “Chẳng lẽ không có tội gì mà phải ở tù tới bốn
năm trời?”. Gia đình Dũng ly tánmỗi người một phương. Dũng
tìmgặpngười yêu, côấy òa khóc kể cô có lên trại giam xin thăm
Dũngnhưngngười tanói rằngDũngđược thả lâu rồi vàbỏđi đâu
không rõ. Vìmất liên lạcvànghĩ rằngDũngmặccảmcó tội, đãbỏ
mìnhnên côđi lấy chồng.
ÔngDũng rời quê phiêu bạt đến xã Thạnh Phước (GòDầu, Tây
Ninh) làm thuêvàcốquênđi nhữngnăm thángđaubuồncủacuộc
đời.Dũng làmđủmọinghềđểkiếmsống, từ làmcỏ thuê, chẻđáđến
phụhồ. Anhbộđội vui vẻ, yêuđời ngày nào không cònnữa, thay
vàođó làbộdạnguuẩn, buồnbã vàgầnnhưmất phươnghướng
trongcuộc sống.
Sauđó, ôngDũnggặpđượcmột người phụnữ rồi cảhai gắnbó
với nhau.Hai vợchồngchắt chiumãimớimuađượcmột cănnhàở
xãThạnhPhước. VợôngDũngnhiều lầnchứngkiếncảnhgiữađêm
chồngngồi dậygiàndụanướcmắt.
ÔngNguyễnVănĐấu (58 tuổi,ngụxãĐônThuận,hàngxómcũvà
làbạn lính củaôngDũng) kể: “Saukhi thằngDũngbị bắtmột năm
thì tôi vềphép thămnhà, nghe chuyện tôi hỡi ơi luôn. Tôi không tin
Dũng làm chuyệnđó vì tôi biết nó làngười rất đànghoàng. Hồi nó
vềphép, tôi đangđóngquânởSiêmRiệp, tôi kêunóở lại ngủvới tôi
mộtđêmđểanhem tâm sự.Người cùngxứmà, gặpnhauquýnhau
lắm. Nhưngnónói đơn vị cho về thămnhà kết hợp lấy tài liệunên
phải đi cho sớm.Nómàở lạimộtđêm thì khônggặpchuyện rồi. Tôi
nghenhiềungười kể lại, bữađóanh em thằngDũngđi cất vó tôm
về thì bị bắt”.
Thờiđiểmđó,anhôngDũng,cũng làcựuchiếnbinh,chuẩnbịđược
kếtnạpĐảng.ÔngĐấuxótxanói: “Saucáibữađó,cảnhànó tannát
hết.Mấyđứanhỏnhỏ saunàykhôngbiết chứngười tầm tuổi tôi đổ
lên làbiết chuyệnnày”.
HỒNGMINH
N
gười bị oan trongvụnày là
ôngNguyễnVănDũng,quê
xãĐônThuận,huyệnTrảng
Bàng (TâyNinh).Gần40năm trước,
cơquan tố tụng tỉnhTâyNinhkhởi
tố, bắt giam oan ôngDũng, sau đó
đìnhchỉđiều tra.Từđóđếnnay,ông
liên tụcyêu cầuxin lỗi, bồi thường
oannhưngkhôngcơquannàođứng
ra nhận trách nhiệm.
Biếncố...
Năm1976,chàngthanhniênNguyễn
VănDũng(quêxãĐônThuận,Trảng
Bàng,TâyNinh)mớichỉ16 tuổi.Các
anhcủaDũngđềuđibộđội,không thể
chờ thêmhai nămnữa, Dũngđi làm
lại giấykhai sinh, khai tăng thêmhai
tuổiđểđượcnhậpngũ.Anhđượcđưa
sangCampuchia làm tiểuđội trưởng
đơnvịC19-E774, thuộcSưđoàn317
Quân khu 7. Đến tháng 7-1979, anh
đượcđơnvị chovề thămgiađình.
NguyễnVănDũng về nhà vào tối
26-7-1979.Khuyađó,ởxãxảyramột
vụ cướp có vũ khí. Ngay khuya đó,
anhbịcônganxãđưavề trụsởxã rồi
chuyển lêncônganhuyện.Dũngkể:
“Sauđó, họdùngnhụchìnhbuộc tôi
phải thừanhận tộicướp.Tôiđãnhiều
lầnđềnghịchuyển tôisangquânpháp
xử lývì tôi làquânnhânnhưngkhông
đượcgiảiquyết.Tôivôcùngtuyệtvọng.
Tôi nhiều lần kêu oan nhưng không
được xem xét. Đến ngày 11-5-1983,
tôi được trả tựdo,VKS tỉnh raquyết
địnhđìnhchỉ điều tra”.
Quyết định đình chỉ
điều tra của VKS tỉnh
Tây Ninh nêu rõ: Do
khi xảy ravụcướp, gia
đìnhnạnnhânxácđịnh
đámcướpcósúngvàmột
condao trắng loạidùng
để bán bánh mì. Một
người ở xã có con dao
nàynênbị rơi vàodiện
nghi vấn.Người nàybị
bắt, bị dùng nhục hình
và đã khai nhận có cảNguyễnVăn
Dũng thamgia.Nhưngkhi công an
đếnchỗ“cất giấu tài sản” thì không
cógì. Saumột thời giandài điều tra
không có kết quả.
VKSnhậnđịnh:“Dođiều tranhục
hình buộc họ nhận chớ họ không
phạm tội này”.
“Chỉ cầnmột lời xin lỗi”
Saukhiđượcđìnhchỉđiều tra,ông
Dũng tìmvềđơnvị cũ thì đượcbiết
đơnvịđãcắtquânsốvàbáocáoanh
đào ngũ. Ông trình bày sự việc với
lãnhđạođơnvị.Đơnvị đã xemxét
các giấy tờ ôngmang
tớivàkhôiphụchồsơ
quânnhânchoông.Sau
đó, đơn vị giải quyết
chế độ xuất ngũ cho
ông. Về trách nhiệm
bồi thường danh dự,
đơnvị hướngdẫnông
về lại địaphương liên
hệvớicơquan tố tụng.
Tuy nhiên, từ ngày
được trả tựdođếnnay,
ông Dũng không hề
nhậnđượcmột lờixin lỗihaysựbồi
thường oan nào từ phía cơ quan tố
tụng.Ônggửiđơnkhiếunại lêncông
an tỉnh, đơnvịnày trả lời: “VKSND
tỉnh Tây Ninh là cơ quan có thẩm
quyền giải quyết đơn”.
ÔngđếnVKS tỉnh thì được trả lời
vụviệcđãđược“giảiquyết”bằngmột
côngvănkýngày18-7-2000với nội
dung “thời điểm năm 1983 chưa có
Luật Bồi thường củaNhà nước nên
đơnvịchủquảnchịu tráchnhiệmbồi
thườngthiệthạivàquyềnlợihợppháp”.
VợôngDũng tâm tư:“Gần40năm
qua,ôngấyvẫnkhôngcấtđượcgánh
nặng trong lòng.Tôimong cơquan
có tráchnhiệmhãyđếngặpôngmột
lần, chỉmột lời xin lỗi thôi chứ bắt
ổng đợi tới bao giờ?!”.
Đếnnay, ở tuổi gần60, ôngDũng
nói vẫn không thể cất đi gánh nặng
trong lòng.Ông tâmsự:“Ai từng rơi
vào cảnh nàymới thấu. Tôi không
đòi hỏi gì nhiều, chỉ cầnhọđếnđây
và nhận sai thôi”.
VKSphải xin lỗi,
bồi thườngoan
Chúng tôi đã liênhệvới lãnhđạo
VKS tỉnhTâyNinhnhiều lầnđể tìm
hiểu về vụ việc nhưngbất thành.
Bịoangần40năm
chưađượcxinlỗi
MộtcựuchiếnbinhởTâyNinhbịbắtgiamoangầnbốnnămtừthậpniên80củathếkỷtrướcnhưngđếnnay
vẫnchưađượcxinlỗi,bồithườngoan.
Bịoan từ tuổi20,đếnnayđãgần60 tuổinhưngôngNguyễnVăn
Dũngvẫnchưađượcxin lỗi,bồi thường.Ảnh:HỒNGMINH
Trảhồsơvụdùngnhụchình, làm
oanbảythanhniênởSócTrăng
(PL)- TAND tỉnh SócTrăng đã trả hồ sơ, đề nghị VKSND
Tối caođiều trabổsungmột số tình tiết cònchưa rõ trongvụán
dùngnhụchìnhvà thiếu tinh thần tráchnhiệmgâyoanchobảy
thanhniênởhuyệnTrầnĐề,SócTrănghồinăm2013.ÔngTrần
HùngDũng,ChánhánTAND tỉnhSócTrăng,xácnhận thông tin
trênvới
PhápLuật TP.HCM
vàocuối giờchiềuhômqua, 18-6.
Trướcđó, ngày5-5,VKSNDTối caođãbanhành cáo trạng
truy tố hai nguyên điều tra viên Công an tỉnh Sóc Trăng là
TriệuTuấnHưng và NguyễnHoàngQuân về tội dùng nhục
hình.Cùngvụnày, ôngPhạmVănNúi - nguyênkiểm sát viên
VKSND tỉnhSócTrăng -bị truy tốvề tội thiếu tráchnhiệmgây
hậuquảnghiêm trọng.Cảbabị cannàybị cáobuộcđãcóhành
vi dùng nhục hình, thiếu trách nhiệm… dẫn đến việc làm oan
bảy thanhniên trongvụánanhxeômLýVănDũngbị sát hại.
Theo cáo trạng, dobịHưngvàQuânđánhđập, tra tấn tàn
nhẫn, không chịu nổi nên cả bảy thanh niên dù vô tội vẫn
khai nhận đã giết anh Dũng theo kịch bản của các điều tra
viên đã vạch ra.
TRẦNVŨ
Chóphónguếkhiếnngườichết,
kẻvàotù
(PL)-Ngày18-6,TANDTP.HCMđãtuyênphạtNguyễnHoàng
Phi (33 tuổi)nămnăm tùvề tộigiếtngười.Tòabuộcbị cáophải
bồi thườngchogiađìnhngườibịhại100 triệuđồngvàcấpdưỡng
nuôi con1 triệuđồng/tháng.HĐXXnhậnđịnh trongvụ ánnày
cóphần lỗi phíabị hại nênchiếucốphầnhìnhphạt chobị cáo.
Theohồ sơ, tối 30-4-2013, bàNguyễnThịMỹcãi nhauvới
ôngTrươngTuấnKhanhvềviệcôngKhanhđểchóphónguế
trướcnhàbàởcưxáVĩnhHội thuộcquận4.Lúcnày,Phi chở
bạngáiđếnnhàbác làbàMỹchơi, thấycãinhaunêncanngăn.
Sau đó, Phi chở bạn gái và cháu ngoại bàMỹ đi chơi thì bị
ôngKhanhchạyđếnđuổiđánhkhiếnbị téxe.ÔngKhanh tiếp
tục dùng ghế xếp đánh Phi. Phi đứng dậy giằng co lấy được
ghế xếp, đánh lại làm ôngKhanh té xuống đườngbất tỉnh.
Cùng lúcnày,TrươngThiệuHuy (con traiôngKhanh)chạy
ra thấy cha bị đánhnên lấy câygậyđánhPhi thì bị ngăn cản.
BàMỹđứnggầnđó chạyđếnômHuy. Saukhi thoát ra,Huy
chạyvàonhà lấy cây rựavà tuýp sắt đánhbàMỹgây thương
tích... ÔngKhanh được đưa đi cấp cứu nhưng vài ngày sau
thì qua đời do chấn thương sọnão.
HOÀNGYẾN
LuậtsưNguyễnSơnLâm(ĐoànLuật
sưtỉnhĐồngNai)chorằngtrườnghợp
củaôngDũngvẫncònthờihiệuđểyêu
cầugiải quyết bồi thườngoan.Theo
luật sưLâm, khoản 2Điều 18Nghị
quyết388/2003/NQ-UBTVQH11quy
định:“Đốivớinhữngngười thuộccác
trường hợp quy định tại Điều 1 của
nghị quyết nàymà có bản án, quyết
địnhcóhiệu lựcpháp luật trướcngày
1-7-1996củacơquancó thẩmquyền
trong hoạt động tố tụng hình sự xác
địnhngườiđóbịoanmà
đơnyêucầu
bồithườngthiệthạicủangườibịoan
hoặc thânnhâncủangườibịoanđã
được cơquan có thẩmquyền trong
hoạtđộng tố tụnghìnhsự tiếpnhận
trước ngày nghị quyết này có hiệu
lực
nhưngchưagiảiquyếthoặcđang
giảiquyết thìápdụngnghịquyếtnày
đểgiải quyết”.
Theo luật sưLâm,kể từnăm1983,
saukhi được trả tựdo, ôngDũngđã
liêntụcgửiđơnđếncáccơquantốtụng
yêu cầu được giải quyết bồi thường.
Chínhvănbản trả lời củacônganvà
VKSND tỉnhTâyNinhcũngđã thừa
nhận điều này. Như vậy, chiếu theo
Nghị quyết 388, trườnghợp củaông
Dũngphảiđượcxinlỗi,bồithườngoan.
“Cơquan tố tụng tỉnhTâyNinhnên
xem xét giải quyết bồi thường cho
ôngDũng.Đó là tráchnhiệm, cũng
là đạo lý đối với một quân nhân đã
chịuquá nhiều tổn thươngnhưông
Dũng” - luật sưLâmnói.
“Gần40nămqua,ông
ấyvẫnkhôngcấtđược
gánhnặngtrong lòng.
Tôimongcơquancó
tráchnhiệmhãyđến
gặpôngmột lần,chỉ
một lờixin lỗithôichứ
bắtổngđợitớibaogiờ!”
1,2,3,4,5,6,7,8 10,11,12,13,14,15,16
Powered by FlippingBook