074-2016 - page 7

7
THỨNĂM
24-3-2016
Bạn đọc
Vừamua thịt vừanơmnớpsợchết!
NGUYỄNHIỀN-THÚYVI
ghi
T
hông tin từ Bộ trưởng Bộ
NN&PTNTCaoĐứcPhát:“Hiện
cókhoảng sáu tấn salbutamol
(chất tăng trọng, tạo nạc) trôi nổi
trên thị trường,nhiềuđối tượngvẫn
bất chấp quy định cấm, lén lút sử
dụng trongchănnuôi”đanggây lo
lắng cho người tiêu dùng.
Chị
NguyễnThị ThanhHoa
(XãVĩnhLộcA,huyệnBìnhChánh,
TP.HCM)
:
Sáu tấn salbutamol “trôi’
nơi đâu?
Bâygiờxáchgiỏđi chợ, tôi rất lo
lắng khôngmua thịt chẳng lẽ ăn cá
hoài,màcácũngchưachắcđãantoàn.
Nhưngchỗnàocũngbán thịt ítmỡ,
nạcnhiều, làmsao tôiphânbiệtđược
thịt ấycóchất tạonạchaykhôngvà
đã “xả” hết tồn dư trước khi đưa ra
chợhay chưa. Thịtmua về, lúc nấu
lên thấy lại ranước rất nhiều, cókhi
khomà không cần dùng nước; tôi
cànghoangmangkhôngbiết người
tabơmnướchaydùnghóachất nào
đó.Từ lâu, tôi đãbiết quan tâmđến
sức khỏe qua bữa ăn nhưng thật sự
tôi khôngbiết làm saođể tránh thực
phẩmđộchại.Bảochọnthịtcónguồn
gốc rõ ràng, códấukiểmdịch, ừ thì
tôi cũng đang làm như thế. Nhưng
các nơi đều bán thịt có dấu, vậy thì
sáutấnchấttạonạcmàôngbộtrưởng
lưuýđã trôi vềđâu?
Cómộtđiều tôi thắcmắc:Tên tuổi
nhữngcông tynhập salbutamol về
đều có. Vậy sau khi nhập sáu tấn
chất tạonạc ấyđã được phânphối
Tiêu điểm
Nhiềubànộitrợlolắngrằngkhôngmuathịtthìchẳnglẽăncámãimàănthịtthìcứlomìnhvàngườithânbệnh,chết
bấtcứlúcnào.
Bệnhsĩlâylan,sốngthậtrấtkhó
Đọc loạt bài
“Người Việt sĩ diện cỡnào”
tôi cảm thấy rất
tâmđắcbởi nógiốngnhư…gãi trúng chỗngứavậy.
Có lẽ bệnh sĩ diện là căn bệnh trầm kha của người Việt,
từ đómà sinh ra bệnh thành tích, bệnh háo danh, bệnh hình
thứcvàgầnđâynhất làbệnh sống ảo trênmạng.Hầunhư ai
cũnggặpphảimộtvàivấnđề liênquan tớicănbệnhnày.Thật
ra, sốngđểngười khácnhìnvàohaynhìnvàongười khácđể
sốngđềubất hạnhnhưnhau!
Tôi rất thíchcách so sánhcủabạnDucNguyen (bài
“Làm
mộ tovì tứcnhau tiếnggáy”
,
PhápLuậtTP.HCM
ngày21-3)
về hai nền văn hóaTây và ta để tự soi rọi lại mình. Không
phải Tây cái gì cũng tốt nhưng phải thừa nhận rằng họ rất
coi trọng tính trung thực, ít khimàumè, sĩ diệnhãonhư ta.
Nhữngđứa trẻởđóngay từnhỏđãđượcgiáodụcphải luôn
trung thực, trung thực với chính suy nghĩ củamình.Vì vậy,
chamẹchúngkhôngđượcbắtépchúngphảihọcđể thànhông
nọ, bàkia, đểdònghọđược“nởmàynởmặt”.Trongkhi đó,
rất nhiềuđứa trẻởxứ tađangngàyđêm cắm cúi vào trường
chọn, lớpchuyên, rồihọc thêmđủkiểuvìnhữngkỳvọngcủa
chamẹ.Conphải vàođại họcbằngđược thì chamẹmới vui
lòng.Họcxongmấynămđạihọc,bướcrađời,cácem lạichạy
đua kiệt sức với các danhhiệunàykia…Ổnđịnhđược chỗ
làm lại chạyđua tới quyềnchứcvớimongmuốn“một người
làmquancảhọđượcnhờ”.Nhiềubậcchamẹgửicon ranước
ngoài học với mongmỏi con được hưởng nền giáo dục tốt
nhất. Nhưng trong nền giáo dục ấy, họ chú trọng phát triển
conngười hơn là “luyện” các em thànhgà chiến chinhphục
cácbằng cấpđỉnh cao.Vậy là chamẹ lại than thở, thất vọng
vìbỏ tiềnchoconsang tậnMỹhọcnhưngnókhông trở thành
bác sĩ, lạimuốn trở thànhdiễnviênmúa…Họmắckẹt trong
niềmkhát khaobằng cấpvàđịavị để tựhàovớimọi người.
Mộtbạn trênmạngxãhộibày tỏ rằngbạnsẽkhông tướcđi
tuổi thơcủacon, choconphát triển tựnhiên.Conbạn lớn lên
làm gì cũng được, làm người bán tạp hóa cũng được, miễn
trở thànhngười lương thiện.Suynghĩđó thậtdũngcảm trong
xãhội hiệnnay.
Có lẽcũnggiốngnhư tôi, nhiềungườigặpkhông ítkhóxử
khi gia đìnhmìnhgồng lênvì sĩ diện. Tết vừa rồi tôi chọnở
lạiTP.HCM, lủi thủimộtmình.GiữaTPrộng lớnvàvắngvẻ
ngày tết, tôicảm thấyrấtcôđơn.Nhưngvềquê thì tôikhổ lắm.
Trước đó, tôi về dự đám giỗ củamột người ông trong họ,
được tổchức rất lớn.Aicũngmừngcho tôi“ở trongNammới
về”. Sau đó, mọi người họp lại bàn chuyện góp tiền để sửa
sang nhà thờ họ cho hoành tráng hơn, vì “các dòng họ khác
họ đã làm nhà thờ rất đẹp”. Tôi góp ý rằng làm như thế là
lãngphí,bènbị trách“điNammột thờigiansắpmấtgốc rồi”.
Bạncủa tôi, làViệt kiềuởMỹ, gầnchụcnămmới về thăm
quêmột lần. Tuyvậy, anh cũng luônné dịp tết bởi việc lì xì
cũng làmột áp lực lớn, ít thì bị họ hàng chê trách, nhiều thì
quá tốn kém. Lắm lúc anh khổ sở bởi “mác”Việt kiều, vì
được gợi ý đóng góp để sửa xây nhà thờ họ, đóng góp cho
cáchoạt động trongkhuônkhổdònghọ, dùkhông cần thiết.
Câuchuyệnngại vềquêcủa tôi, tôi đã suynghĩ lại vàquyết
địnhnăm saukhông tránhné nữa. Tôi vẫn sẽ về quê và sống
thật với điềumìnhmuốn, nói nhữngđiềumìnhnghĩ làhợp lý,
dù biết rất “khó nghe” với dòng họ. Tôi không thể đểmình
nhiễmbệnh sĩ, làmkhổ chínhđờimình, lây lan sangđời con
mình,cháumình…
NGÔHỒNG
(QuậnTânBình,TP.HCM)
Làmnail thì nói làmnail
Vừaqua,một bài viết củaFacebooker tênVinnyNguyen
(23 tuổi, sống tại California) về tính sĩ diện củangười Việt
đãnhậnđược trên13.000 lượt likevàvà5.600 lượt chia sẻ,
trongđócóđoạn:
“Emkhôngbiết cácanh chị nghĩ gì vềnghềnailsnhưng
bản thânem rất thích làmnails. Bạnbèhỏi em làmnghềgì
thì emnói thẳngem làmnails.
Cácanhchị làmnailsđivềViệtNamthămgiađình,người
thân,ngườiyêuhayvợsắpcưới, làmơnđừng“némbom”đi
xaquágiớihạnchophép.Anhchị làmnailsvềViệtNamkết
hônrồibảo lãnhsangMỹhaymộtnướcnàokhácthì làmơn
nói đúng cái nghềmình làmvàmức lươngmình lãnh, nếu
khôngkhi quađây thấykhôngđúngnhưnhữnggì anhchị
nói, sẽdẫnđếnnhữngchuyệnđáng tiếcxảy ra.
Em thấybênnàynhiềucặpgiađình tannát saumộtđến
banăm. Lýdo làvìkhi vềViệtNam,anhchịkhôngnóiđúng
sựthật.Làmnails là laođộngtaychânmàanhchịnói là làm
bácsĩ,ytá,kỹsư lươngcaochótvót100.000-200.000USDmỗi
năm. Vàkhi họđếnnơi thì sao?Nhàở shareroom (ởgara),
xe thìcà tàng,người tacảmgiácnhưbịnémxuốngvực.Vậy
tại saoanhchị vềViệtNam lại khôngnói đúngnhư thực tế,
rằngthunhậptrungbìnhcủaanhchịkhoảng25.000-45.000
USDmỗinăm, chỉđủ trảbills (hóađơn)mỗi thángvàchút ít
dưdảnếubiết tiếtkiệm.
Emcũngnói luôn,anhchị sắpranướcngoàiđịnhcư theo
bấtcứdiệnbảo lãnhnàođinữa,“làmơn”hãyđứng lênbằng
đôi châncủamình”.
choai, tại sao lạikhông truyđến tận
cùng, từng bước một để xác định
nó đã rơi vào khu vực nào, lòmổ
nào?Khôngphải tựnhiênmà kho
hóachấtkhổng lồ lại “trôinổi” trên
thị trường như thế.
Chị
LêHoàiAn
(Quận 12,
TP.HCM):
Ước gì nhịn ănmà
sốngđược…
Tôi luônmuốnnấunhữngbữaăn
vừangonvừabổdưỡngchongười
nhàmình.Tuynhiên, thờigianqua
có nhiều thông tin thực phẩm như
rau, củquảbị ngâmhóachất khiến
tôi vôcùng lo lắng.Mới đâynỗi lo
của tôi tăng thêm gấp bội khi đọc
báo thấy trong sáu tấnchất tạonạc
đã được đưa ra thị trường, chỉ có
10kgđượcsửdụngđúngquyđịnh.
Với rau, củ thì tôi còncóchút kinh
nghiệmđểphânbiệtsạchhaykhông
sạch nhưng với thịt, tôi biết làm
sao?Mua thịt thì chỉ biết xem thịt
có đỏ hồng không hay đã tái xanh
vàbốcmùi…chứbằngmắt thường
làm saophânbiệt được thịt cóchất
này, chấtkia.Giờđi rađường,nghe
người ta kểmà thấy sợ, người có
độ tuổi 40-50 hễ bị bệnh, đi khám
có thểphát hiệnbệnhung thư.Nói
thật, nếu con người không ănmà
sống được thì tôi cũng nguyện sẽ
không ăn chứmiệng ăn mà lòng
nơm nớp thì thật khổ!
Chị
VõThịCẩmNhung
(Phường
HòaThành,quậnTânPhú,TP.HCM):
Nhọc nhằn vì bữa ăn
mỗi ngày
Cuốituầnhoặcthỉnhthoảngtụhọp
bạn bè, gia đình ra ngoài cùng ăn
uốngvớinhau, tôi rất thích.Nhưng
khi nghĩ đến chất lượng nguyên
liệumón ăn, tôi lại lo, ngay cả đó
là những quán ăn lớn, nhà hàng.
Đểcó lợinhuậnmột sốngười chăn
nuôi, buônbán thứcănkhôngngại
dùngmọi cách.Vì thế, tôi tựmình
hạnchếđiănởngoài.Lúcmua thịt,
tôi cũng tìm chọnnhữngquầybán
hàngcóchứngnhậnkiểmdịch.Tuy
nhiên, tôicứ longayngáyvì lâu lâu
lại nghe thông tin phát hiện cơ sở
chăn nuôi dùng chất cấm. Nói ra
thì nghi ngờnhaunhưng tôi không
thểbiếtđượcngoài số thịtcónguồn
gốc hẳn hoi, hàng thịt có trộn lẫn
trongđó thịt từcácnguồnkháchay
không; chỗ gọi là tin tưởng cũng
chưa chắc đã an toàn. Vừa rồi, tôi
vừanghĩ ramộtmôhình“ăn sạch”
cho gia đình mình là nhờ những
người ởquêđáng tincậynuôi heo,
gàvà trồng rauđểgửi lênTP.HCM
rồi chia nhau dùng. Tuy vậy, cũng
có lúc nguồn thực phẩm cungứng
không kịp, đành phải xách giỏ đi
mua, thấymình saomà nhọc nhằn
vì bữa ăn quá đỗi.
n
Theo,quathốngkêtrongnăm2015,
đãcótrên20doanhnghiệpthamgia
nhậpkhẩu9.140kgsalbutamolvềViệt
Nam. Trongđó, khoảngba tấnđang
được lưugiữtrongkhocủacácdoanh
nghiệp. Trên sáu tấnđãđượcbán ra
thị trườngnhưng chỉ có 10 kgđược
sử dụng đúng quy định. Chúng tôi
tăng cường thanh tra, kiểm tra, tình
trạng sửdụng salbutamol trong các
doanhnghiệpsảnxuất thứcănchăn
nuôi lớnđãgiảmhẳn.Tuynhiên, các
đốitượngxấuvẫnlénlútđưachấtcấm
nàyvềvùngnông thônvàmiềnnúi.
Đại tá
PHANMẠNHTHÔNG
,
CụcCảnhsátphòng, chống tộiphạm
vềmôi trường, BộCôngan
Salbutamol nhập khẩu có giá rất
rẻ.Giánhậpkhẩuởmức1,5-1,6 triệu
đồng/kgnhưngbántớitayngườitiêu
dùng lên tới 15 triệu đồng/kg. Lợi
nhuận cực kỳ lớnnên chắc chắn sẽ
cóngườivẫncố làm,đặcbiệt làởcác
trang trại chănnuôi và lòmổ. Trong
khi đó,một conheochoănchấtnày
sẽcó lãi thêm0,5-1 triệuđồngnữa.
Ông
NGUYỄNVĂNVIỆT
,ChánhThanh tra
BộNN&PTNT
Người tiêu
dùngkhó
phânbiệt
đượcthịt
sạchhay
có lẫnchất
tạonạckhi
muangoài
chợ.
Ảnh:HTD
Bạn đọc viết
1,2,3,4,5,6 8,9,10,11,12,13,14,15,16
Powered by FlippingBook