108-2016 - page 16

12
THỨ TƯ
27-4-2016
Đời sống xã hội
PHƯƠNGNAM
T
rung tuần tháng4-2016,
từ thông tin của những
ngườiđi rừngvềmộtgia
đình chín người sống trong
khuvực rừngđầunguồnsuối
Dinh (xãĐôngGiang,Hàm
ThuậnBắc,BìnhThuận)trong
tình trạnghoàn toànbiệt lập
với th giớibênngoài, chúng
tôi đã băng rừng ti p cận.
Tiếnghúnơi
hoangdã
Đểđ nđượcnơihọ trúngụ,
từ con lộđất đỏdẫn lênđập
Đan Sách phải đi non chục
cây sốnữa, băngquanhững
khu vực rừng khộp, rừng le
dày đặc. Dù có đườngmòn
nhưng rất nhiều đoạn dốc
dựngđứngđụngcả lỗmũivà
nhữngcon suối đãcạnnước
đầyđá tảngnênphải liên tục
đẩy xe vượt qua.
Vừagiápconsuốinhỏ,mọi
người đãkịp thoáng thấyba,
bốn đứa trẻ nhỏ trần truồng
đang tắm.Khi nghe ti ngxe
máy, đám trẻnhanhnhư sóc
chạy thoăn thoắt vào rừng,
vừa chạy vừa hú lên những
tràng dài vang vọng cả đại
ngàn rồi mất hút.
May mắn là hôm đó có
K’Din, Trưởng Công an xã
ĐôngGiang, dẫn đường và
giúpchúng tôi ti pxúc, n u
không, chắckhông thểchạm
được vào người những đứa
béhoangdãnày.Mặcdùvậy,
S’Nguyên, đứacongái chín
tuổi, nhác thấy bóng người
vẫn nhanh như vượn, thoắt
cáiđã tót lêncâyđiềudùng lá
câychemặt.Gầncảgiờđồng
hồ thuy t phục, S’Nguyên
mới chịu xuống đất. Mấy
đứa nhỏ em của S’Nguyên
đều sàn sàn nhau, đẻ năm
một, đen nhẻm, rách rưới,
đi chân đất, cứ rúc đầu vào
nách, vào lưng mẹ và thu
mình khi thấy người lạ.
Khi chúng tôiđưakẹomút
vàbánhmua sẵnmang theo,
bọn trẻđềunhìn lạ lẫm,mắt
lấm la lấm lét.Chỉ cóđứabé
trai gần hai tuổi dạn dĩ nhất
nhanh taychộp lấy rồiđút cả
câykẹovômiệngmàkhông
lột vỏ.Từ lúc sinh ra rồi lớn
lên, bọn trẻ chỉ quanh quẩn
quanhkhuvựcnày, khát thì
xuống suốimúcnướcuống;
đóinhưngchưa tớigiờăn thì
hái trái rừng.Khôngbi tmột
từ ti ng Kinh. Bầu bạn với
chúngchỉ có sáuconheovà
hai con gà.
Hôm chúng tôi đ n, nồi
cơm to đùng đã được nấu
xong cho cả nhà ăn nguyên
ngày.Bêncạnh là tômuốiớt
đỏquạchvàmộtcáibắpchuối
mớiháivẫncònmủ - thứcăn
trong ngày của cả gia đình.
SimMên - người chồng và
hai đứa con trai lớn đã vào
rừng sâuhái nấm, ởchòi chỉ
cònSrínvànămđứaconnhỏ.
Lời nguyền chưa thể
bước qua
Srín, 38 tuổi, người đậm
chắcnịch, lưngđèođứacon
trai áp út, tay bồng đứa bé
gái tám tháng tuổi, cho bi t
cả gia đình sinh hoạt trong
chi c chòi nhỏ xíu.
Khó có thể tưởng tượng
nổichínconngườihằngngày
phảingủ trongcănchòidựng
bằng li p tre trống trước hở
sau với diện tích chỉ trải đủ
ba chi c chi u và giăng sẵn
ba cái mùng rách nát. Chén
bát úp đầy xung quanh chỗ
ngủ.Mỗi thángmột lần,Sim
Mên băng rừng xuống làng
mua gạo, thịt, cá khô, muối
chở về. Mỗi tháng gia đình
chỉ ăn được một bữa tươi
lúc mới mua về, phần còn
lại đều được Srín bỏ vào lu
sành, dấp muối hột để bảo
quản vàmuối ăn dần.
Srínkể, hơn13năm trước
khimớisinhđứacon traiđầu,
domâu thuẫnvới người chị
ruột và bị chị đuổi ra khỏi
nhà, Srín liền gùi con, gọi
chồng lênrừngvới lờinguyền
s khôngbaogiờ trở lại làng
lầnnữa.Chọnkhu rừngđầu
nguồn suốiDinhđủxabuôn
làng làm nơi trú ngụ, cả hai
chặt tre làm chòi, phát rừng
trồng điều để chuẩn bị cho
cuộc sống vĩnh viễn ở đây.
RồiSríncóbầuđứacon trai
thứhai, khi vợ sắp sinh,Sim
Mên chạyvề làngnănnỉ bà
mụ vườn lên rừng giúp vợ,
mãi mới được bà mụ nhận
lời do đường rừng quá xa.
“Đ n đứa thứ ba, thứ tư,
thứnăm, thứ sáu, thứbảy thì
một mình mình tự đẻ thôi,
mà toànđẻ vàobanđêm tối
trời” - Srín nói.Mỗi lần trở
dạ chuẩn bị sinh, Srín liền
cho đứa nhỏ nhất bú một
bụng no nê, sau đó nấu nồi
nước sôi để sẵn. Người đàn
bànày lầm lũi lấymột cật tre
cất trong chòi rồi ôm chi c
mềncũ tìmmộtgốccây rừng
một mình sinh con.
Đứabévừa sinh ra, người
mẹ lập tứcgắnggượngdùng
cật tre cắt rốn rồi quấnmền
ômđứabévàocạnhchòipha
nước tắm cho con. Sau đó
vàochòi chođứa trẻ sơ sinh
bú; bầu sữacòn lại dànhcho
đứa lớn hơn. Sáng hôm sau
khi cảnhà thứcdậymới bi t
gia đình vừa có thêm thành
viênmới.
Năm năm trước, Srín
nuốt nước mắt phá bỏ lời
nguyền khi nghe cha mình
ngãbệnhquađời.Mộtmình
chị nửađêm, quấnkhănkín
mít băng rừng về làng khóc
cha.Nhiềungười trong làng
khuyênSrínnênđưacáccon
về làng nhưng sau ba ngày
chịu tang cha, xâydựngmồ
mảxong, Srín lại lặng l lên
rừng.Đ nnay chưa lầnnào
Srín trở về làng nữa.
Khi được thuy t phụcđưa
các con về làng để chúng
được ăn học, Srín cứ lặp đi
lặp lạiđiệpkhúc“Sợ lắm, sợ
người ta gây chuyện lắm”,
rồi khóc.
Đang ti pxúc, tròchuyện
thì bất ngờai cũnggiậtmình
khi nghenhững ti nghúdài
lanh lảnh.Thì rahai đứacon
trai lớncủaSrínvừađi rừng
về,nhưngkhi thấyxemáycủa
chúng tôidựngquanhchòiđã
khôngdámvômàchỉ “đánh
ti ng” đểmẹ và các embi t
chúngđãcómặt.Cảhai đứa
con trai đứng cách xa chòi
chừng vài chục mét nhưng
khi thấychúng tôimonmen
đ n ti p cận, lập tức chúng
chạy ra xa hơn. Cả Srín và
K’Din tìmcách thuy t phục
nhưnghaiđứacon traikhông
chịu quay về chòi mà bi n
mất hút vào rừng.
Chúng tôimang theonước
khoáng đóng chai đưa cho
đám trẻ nhỏ uống, nhưng
chúng từchối, chỉuốngnước
suối ừngựcngon lànhđược
đựng trong hai can nhựa to
Chỉvìmộtlời
nguyền,hơn
13nămtrước,
ngườiphụ
nữK’hocó
tênSríncùng
chồngbỏlàng
vàorừngsâu
rồilầnlượt
sinhrabảyđứa
con.Trongđó
cóđếnnăm
đứadochị
tựvượtcạn
mộtmình
giữarừng.
Sríntâmsựkhôngdámsinh
nở trongchòi vì chật chội, các
con thấy sẽ sợnêndùbiết ra
rừngnhiềugióđộcnhưngchị
vẫn cốgắng tựmình sinhnở
và cũng khônggọi chồng. Cứ
thếnămđứa trẻ lần lượt rađời
giữa đại ngàn. Srín còn nhờ
chồngmuacái kéođểhớt tóc
chocácconvàtụinhỏgầnnhư
đềucókiểutócgiốngnhaudù
trai haygái.
Tiêu điểm
MẹconSrín.Ảnh:PHƯƠNGNAM
Bảyđứa trẻ“người rừng”
vướng lờinguyềncủamẹ
K’Din, Trưởng Công an xã ĐôngGiang, cho biết trước
ngàychúng tôi lênvài hôm, UBNDxãđãcửmộtnhómcán
bộđến thuyếtphụcSrínđưagiađìnhvề làngở, Srínhứa sẽ
suynghĩ thêm.ChiataySrínvàđámtrẻnhỏvề lại làng,K’Din
tâm sựngoài việc đưa bọn trẻ về làngđể được học hành,
cái đáng sợnhất hiệnnay làbọn trẻđãbước vào tuổi dậy
thì, cuộc sống lạchậu, ngủ chungđụng, rất nhiềunguy cơ
chẳnghiểubiếtmà lại quanhệcậnhuyết thống thì sẽđau
xótđếnchừngnào.
Mỗi lầntrởdạchuẩnbị
sinh,Srín liềnchođứa
nhỏnhấtbúmộtbụngno
nê,sauđónấunồinước
sôiđểsẵn.Ngườiđànbà
này lầm lũi lấymộtcậttre
cấttrongchòirồiômchiếc
mềncũtìmmộtgốccây
rừngmộtmìnhsinhcon.
đùng. Nhìn bọn trẻmânmê
vỏ kẹo, vỏ bánh rồi trốmắt
nhìnnhữngchi cđiện thoại
không dám sờ vào, ruồi bu
trên mặt không thèm nhúc
nhíchmà thương đứt ruột!
Nhiều người ở làng cho
bi t SimMên rấtmuốn đưa
cácconvề làng, bằngchứng
làmỗi lầnvềcõnggạo, thức
ăn lên rừng, lúcnàoSimMên
cũng ở cả ngày nhậu nhẹt,
tâmsựvớimọingườiđ n tối
mịtmớivề.Tuynhiên,do tập
tục người K’ho theo ch độ
mẫu hệ, người phụ nữ làm
chủ trong hôn nhân, Srín là
người bỏ lễ cưới chồng nên
nhấtnhấtSimMênphảinghe
theo quy t định của vợ.
Srín ơi, vì các con, hãy
bước qua lời nguyền trở về
với làng đi!■
Cănchòiráchnáthởtrướctrốngsau lànơingủvàsinhhoạtcủa
chínngười tronggiađình.Ảnh:PHƯƠNGNAM
ĐứacongáicủaSrínsinhrađếngiờchỉởtrongrừng, trongcăn
chòinày.Ảnh:PHƯƠNGNAM
1...,6,7,8,9,10,11,12,13,14,15 17,18,19,20
Powered by FlippingBook