237-2016 - page 8

8
Pháp luật & Cuộc sống
NGÂNNGA
M
ớiđây,TANDhuyệnDiLinh
(LâmĐồng)đãđưagiađình
ông TrịnhVăn Chân (gồm
vợ chồng ông và hai người con) ra
xét xử về tội cố ý gây thương tích.
Đây là một vụ án gây nhiều tranh
cãi về việc gia đình ông Chân có
phạm tội hay không.
“Tát cho chừa thói nói
bậy”
Cáchđâybốnnăm, vào sángmột
ngày tháng 10-2012, sau khi nghe
thông tin rằng bà Đoàn Thị Tuyết
nói vợmình “ngủ với người cùng
thôn”, ông Chân liền đến nhà bà
Tuyếtmời bàTuyết quanhàôngđể
nói chuyện cho rõ.
Tại phòng khách, ông Chân nói:
“Tôi gọi dì sang đây không phải vì
chuyệnnợnần(trướcđógiađìnhông
từngchobàTuyếtmượn tiền -PV).
Tại sao dì lại nói vợ tôi đi ngủ với
người cùng thôn?”. BàTuyết chối.
Ngồicạnh,cháuôngChânlêntiếng:
“Chính bà nói như thế!”. Trong lúc
lời qua tiếng lại, con trai và congái
ông Chân mỗi người tát bà Tuyết
khoảng hai, ba cái. Ông Chân tiếp
thêm: “Tát cho phùmỏ nó ra, cho
chừa thóinóibậy!”.Thếrồivợchồng
ông cũng tát làm chomặt bàTuyết
bị bầm tím, chảymáu.
Lúcđó,mộthàngxóm làbàHoan
đi ngang nhà ôngChân thì thấy bà
Tuyếtchạy từ trongnhàranói:“Hoan
ơi, chịnóinày”.Tuynhiên,bàTuyết
chưakịpnóigì thìvợvàcongáiông
Chânđã chạy ra bảo: “Không cógì
đâu cô”. Một hàng xóm khác sau
khi nghe bàHoan kể lại chuyện đã
đi trình báo công an.
Giađình
ôngChânđã
khángcáo
kêuoan.
Ảnh:ĐC
“Xửhìnhsự làgượngép lắm,
đúngrachỉnênxửphạt
hànhchính!”
“Mìnhquádại dột!”
Lúcđógiađình tôi chỉ nghĩ rằngmẹđãgià rồimà côTuyết lại nóimẹđi
ngủvới trai làmảnhhưởng tới uy tíncủacảgiađìnhnênmớimời côấy tới
nhàđểhỏi chuyệncho ra lẽ.Nhưng lúcấycôcứchốinênchúng tôi tứcquá,
không kiềm chếđượcmới làmnhư vậy. Nghĩ lại cũng thấymình sai, lẽ ra
nên trìnhbáovới chínhquyềnđịaphương thì hayhơn.
Cảnhà tôi cũngânhận lắm, thấymìnhquádạidột!Đãbốnnămnay tinh
thầngiađình suy sụpdữ lắm. Tôi bị bắt tạmgiam, con tôi đứanhỏ lúcđó
chưađượcmột tuổi, đứa lớnđanghọc lớp 1. Không thấy cha chởđi học,
vợ tôi phải dỗdành làchađi làm trong rẫy, khi nàovềchamuabánhcho...
Anh
TRỊNHVĂNPHƯƠNG
Vìmấycái tát,
cảnhàbị
kếtán
Chorằnghàngxómnóixấuvợ
“ngủvớingười
cùngthôn”
,vợchồngcùnghaiconđãtátngười
nàymấycáigâythươngtật4%.Gầnbanămsau,
cảnhàbịkhởitố…
Gầnbanăm saumới
khởi tố
Theokết luậngiámđịnh,bàTuyết
bị thương tật 4%. “Banđầucôngan
xãmờigiađình tôi lênđể lấy lờikhai
rồi chovề.Bẵngđimột thờigian, lại
thấycônganhuyệnmờichúng tôi lên
lấy lời khai, sauđó tiếp tục tới công
an tỉnh. Gần ba năm sau, tức tháng
8-2015, tôi bị khởi tố, bắt tạmgiam
hai tháng.Rồicảnhà tôicũngbịkhởi
tố. Nhận kết luận điều tra, tôi mới
biết trước khi bị khởi tố, năm 2013
công an huyện từng ra quyết định
xử phạt hành chính. Khi khởi tố cả
nhà tôi về tội cố ý gây thương tích
thì họ hủy quyết định xử phạt hành
chính đó” - anhTrịnhVăn Phương
(con trai ôngChân) kể.
Tháng 10-2015, VKSND huyện
Di Linh ra cáo trạng truy tố cả nhà
ôngChânvề tộinày.Đầunăm2016,
TAND huyệnDi Linh đã trả hồ sơ
để điều tra bổ sung, yêu cầu thực
nghiệm điều tra đối với vụ án.
Ngày10-8-2016,TANDhuyệnDi
Linh đưa vụ án ra xử sơ thẩm. Tại
phiên tòa, đại diệnVKSđã đề nghị
phạt ông Chân và anh Phương 6-9
tháng tù treo,vợvàcongáiôngChân
mỗi người 6-9 tháng cải tạo không
giam giữ về tội cố ý gây thương
tích theo điểm d khoản 1Điều 104
BLHS (trườnghợpcốýgây thương
tích đối với “người khác không có
khả năng tựvệ”).
Trongkhiđó, luật s
ư
(LS)củaanh
Phương cho rằng anhPhương cũng
nhưcácbị cáokháckhôngphạm tội.
Bởi thương tíchcủabịhạichỉcó4%,
bịhại làngườikhỏemạnh, khôngbị
ốmđau, cácnhân chứngđềukhẳng
địnhkhông thấynhàôngChânđóng
cửa khi vụ việc xảy ra.Vì thế, việc
CQĐTcho rằngkhiđánhbịhại, anh
Phươngđóngcửađểchứngminhbà
Tuyết không có khả năng tự vệ để
quykếtvào trườnghợpphạm tộiđối
với “người kháckhôngcókhảnăng
tự vệ” là không đúng.
Tuynhiên,TANDhuyệnDi Linh
vẫn nhận định gia đình ông Chân
phạm tội như truy tốcủaVKS.Ông
Chânvà anhPhương làngười tham
gia tíchcực, vợvàcongáiôngChân
là đồng phạm giúp sức. Từ đó tòa
phạt ôngChân và anh Phươngmỗi
người sáu tháng tù treo, vợ và con
gái ôngChânmỗi người sáu tháng
cải tạokhônggiamgiữ.Tòacònbuộc
các bị cáo phải liên đới bồi thường
cho bàTuyết 12 triệuđồng.
Cóphạm tội?
Vềmặtpháp lý, traođổivới
Pháp
LuậtTP.HCM
,nhiềuchuyêngianhận
xét điểmmấu chốt củavụ ánnày là
xác định bị hại có phải “không có
khả năng tự vệ” hay không. Nếu bị
hại không thuộc trườnghợpnày thì
đươngnhiêncácbị cáokhôngphạm
tội và ngược lại. Đáng chú ý, cho
đếnnayvẫnchưacóvănbảnhướng
dẫn thếnào là trườnghợp“khôngcó
khả năng tự vệ” tại điểm d khoản
1Điều 104 BLHS nên xác định ra
sao tùy thuộc vàonhậnđịnh của cơ
quan tố tụng.
TheoLSHuỳnhPhướcHiệp(Đoàn
LSTP.HCM),hànhvicủabốnbịcáo
không đủ yếu tố cấu thành tội cố ý
gây thương tích theo điểm d khoản
1Điều 104 BLHS. Ông phân tích:
Trong trườnghợpnày,bịhại làngười
trưởng thành, sứckhỏebình thường
thì hoàn toàn có thểkêu cứu, có thể
vùngvẫychốngcựđể tựvệkhibị tát
bằng tay.Chỉkhinào tấtcảsựchống
cựnàybị khốngchế, làmchobị hại
lâm vào tình trạng không chống cự
được nữa (ví dụ bị trói) thì mới có
cơ sở xác định bị hại không có khả
năng tự vệ. Ở đây, bị hại đã không
tựvệmàcamchịu.Chưakể, saukhi
bị tát,bịhại thấyhàngxómđingang
còn chạy ra nói: “Hoan ơi! Chị nói
này”, chứng tỏbị hại cònbình tĩnh,
không hốt hoảng, không xemmình
trong tình trạngkhẩncấp. “Nhưvậy,
việccáccơquan tố tụngxácđịnhbị
hạikhôngcókhảnăng tựvệ làkhông
đúng. Dùng sự không tự vệ của bị
hại để kết luận không có khả năng
tựvệ là sai” - LSHiệpnói.
Đồng tình,LSNguyễnKiềuHưng
(ĐoànLSTP.HCM)bổsung:Những
cái tát của gia đình ông Chân đối
với bị hại cónguyênnhân từ sự tức
giận do bị nói xấu, trong khi bị hại
lại đang chịuơngia đìnhôngChân
vì được cho vay tiền. Hành vi thực
hiệnnhữngcái tát cũngkhôngquyết
liệt nhằmgây thương tíchnặng cho
nạnnhân. “Với tỉ lệ thương tật 4%,
trong hoàn cảnh, nguyên nhân và
độngcơphạm tộinhưvậy, thiếtnghĩ
cáccơquan tố tụngkhôngnênbằng
mọi cáchđểghép tội bằngđượcvới
những người gây ra những cái tát
mang tínhcảnhcáonày” -LSHưng
nói.Ngoài ra, ôngcònnhậnxét bản
án sơ thẩmnhậnđịnhvợvà congái
ông Chân là đồng phạm giúp sức
cũngkhôngchínhxácbởi họkhông
códấuhiệu của hình thức phạm tội
có tổchứcmàcảnhàcùng thựchiện
một hành vi.
“Đúng làvới các tình tiết trongvụ
án thì khómàkết luậnbị hại không
có khả năng tự vệ” - viện trưởng
VKSmột quậnởTP.HCM (đềnghị
khôngnêu tên) cũngnhậnxét.Ông
khẳng định: “Nếu hồ sơ này tới cơ
quan tôi, nhất định chúng tôi sẽ
khôngphêchuẩnquyếtđịnhkhởi tố.
Tôi thấycácbị cáo tát bị hại chobõ
ghét, dằnmặt chứkhông chủýgây
thương tích.Xửhìnhsự làgượngép
lắm, đúng ra chỉ nên xử phạt hành
chính!”.
Hiện nay gia đình ông Chân đã
kháng cáo kêu oan, chúng tôi sẽ
tiếp tục thông tin khi vụ án có diễn
tiếnmới.
n
(PL)-Mới đây, ôngTốngKhánhThiện (ngụphường
NguyễnCưTrinh, quận1,TP.HCM) chobiết ôngđãđược
Chi nhánhVănphòngĐăngkýđất đai quận5 tiếnhànhđăng
bộ cho cănnhà củaông sauhơnmột nămbị từ chối giải
quyết.
Ngày22-8,
PhápLuật TP.HCM
đã cóđăngbài
“Công văn
của tòa“ngáng chân” cấpgiấy”
, phản ánhvụviệc cănnhà
củaôngThiệnbị từ chối giải quyết hồ sơđăngbộ.Theoông
Thiện, tháng6-2015, ông cómua cănnhà82HuỳnhMẫn
Đạt (phường8, quận5) củabàTrầnHữu. Saukhi làm thủ
tục công chứng, ôngThiệnđã liênhệChi cụcThuếquận5
đểhoàn thànhnghĩavụnộp thuế. Sauđó, hơnmột nămChi
nhánhVănphòngĐăngkýđất đai quận5vẫnkhônggiải
quyết choôngđăngbộ cănnhà. Lýdo làvìTANDquận5 có
vănbảnyêu cầuPhòngTN&MTquận tạmngưngviệcgiải
quyết hồ sơ chuyểnnhượng cănnhà trên chođếnkhi nào tòa
án cóbản ánhoặcquyết định cóhiệu lực.
Trongvụviệc trên, các chuyêngiađều cho rằngviệcChi
nhánhVănphòngĐăngkýđất đai quận5 từ chối giải quyết
đăngbộ choôngThiện là sai. Bởi lẽ theoquyđịnh, vănbản
của tòakhôngphải làquyết định ápdụngbiệnphápkhẩn cấp
tạm thời nênkhông cógiá trị pháp lýđểngưnggiải quyết
mọi giaodịch liênquanđến tài sản củangười dân.
NGUYỄNHIỀN
VỤ “CÔNGVĂN CỦA TÒA “NGÁNG CHÂN” CẤPGIẤY”
Ngườidânđãđượcgiảiquyếtđăngbộ
Cănnhà
ôngThiện
muađã
được
đăngbộ.
Ảnh:
N.HIỀN
1,2,3,4,5,6,7 9,10,11,12,13,14,15,16
Powered by FlippingBook