171 - page 9

9
thứhai
30-6-2014
Trongvòng
tốtụng
NGÂNNGA -NGUYỄNHIỀN
N
ăm1990, ôngNguyễnVăn
Vĩnhkýhợpđồng thi công
2kmđường trị giáhơn170
triệuđồngvới PhòngGTVThuyện
Hòa Thành (nay là Phòng Công
Thương huyện Hòa Thành, Tây
Ninh). Trong quá trình thi công,
UBND huyện Hòa Thành không
ứng kinh phí kịp thời theo tiến độ
nênôngVĩnhphải đi vayvàngbên
ngoài.Tiếpđó,UBNDhuyệnđãbảo
lãnh cho ôngVĩnh vay ngân hàng
40 triệuđồngđể cóvốn tiếp tục thi
công công trình.
Ròng rã22nămđòi nợ
Cuối năm, con đường hoàn tất,
Phòng GTVT huyện Hòa Thành
thanh lý hợp đồng, lập biên bản
quyết toán, ghi rõ cònnợôngVĩnh
hơn 43 triệu đồng.
Tuynhiên, sauđóUBNDhuyện
HòaThànhkhông thanh toánsố tiền
còn lại này với lý do đã bảo lãnh
cho ông Vĩnh vay ngân hàng 40
triệu đồng trước đó. Không đồng
ý vì cho rằng số tiền vay 40 triệu
đồng này đã được tính vào bản
quyết toán công trình nên từ năm
1992, ông Vĩnh đã liên tục khiếu
kiện khắp nơi. Ông kiện từ trọng
tài kinh tế tỉnh đến tòa án để đòi
UBND huyệnHòa Thành phải trả
nợ nhưng không cơ quan nào chịu
thụ lý, giải quyết. Mãi đến tháng
11-2013 (18 năm sau), TAND
huyện Hòa Thànhmới thụ lý đơn
khởi kiện của ông.
Trong đơn khởi kiện, ôngVĩnh
yêu cầuUBND huyệnHòaThành
phải trả choônghơn43 triệuđồng
tiềngốcvà10 triệuđồng tiền lãiquá
hạn.Gặpchúng tôi, người chủ thầu
ngày nào giờ đã 73 tuổi, đã thành
hộ nghèo, sống nhờ tiền trợ cấp
vài trăm ngàn mỗi
thángbứcxúc: “Để
có tiền làmđường,
tôi phải cầm cố tài
sảnvay tiền.Đường
làm xong, ủy ban
còn nợ tôi hơn 43
triệuđồngkhôngchịu trả, trongkhi
trên giấy tờ đến nay tôi vẫn đang
mang nợ ngân hàng 500.000 đồng
tiềngốcvàhơn142 triệuđồng tiền
lãi dù ủy ban bảo lãnh”.
Ủyban:Chờ tòaquyết
Trao đổi với PV
Pháp Luật
TP.HCM
, ôngNguyễnQuốcKhánh
(ChánhThanh trahuyệnHòaThành)
chobiết doủybanđãbảo lãnh cho
ông Vĩnh vay ngân hàng 40 triệu
đồng nên muốn cấn trừ khoản nợ
hơn 43 triệu đồng khi quyết toán.
ÔngKhánh nói: “Chúng tôi đã trả
ngân hàng gần hết số tiền 40 triệu
đồng thay cho ông ấy. Theo ngân
hàng thì ôngấyvẫncònnợ500.000
đồng tiềngốcvàhơn142 triệuđồng
tiền lãi, cũngkhôngbiết kế toán trả
saomà lại trảnhiều
lần. Ủy ban muốn
cấn trừ nhưng ông
ấykhôngchịu.Thời
gian đã quá lâu,
chúng tôi không
biết đang còn nợ
ngânhàngbaonhiêu”. Cuối cùng,
ôngKhánh chốt: “Ủy ban lấy tiền
đâu ramà trả bây giờ. Ủy ban bây
giờ không có căn cứ nào để lấy từ
ngân sách ra trả choôngVĩnh.Tòa
tuyên bao nhiêu thì chúng tôi trả
bấy nhiêu”.
Trong khi đó, ôngVĩnh đề nghị
tòa tách hẳn việc này ra: “Tiền tôi
vay ngân hàng thì tự tôi trả, còn
việc ủy ban nợ tôi hơn 43 triệu
đồng thì họphải cónghĩa vụ thanh
toán cho tôi”.
Bà Phạm Thị Thùy Trang (Phó
ChánhánTANDhuyệnHòaThành,
người giải quyết vụ kiện) cho biết
UBNDhuyện cóđơnphản tố là đã
trả thaymột phầnnợ của ôngVĩnh
tại ngânhàngnhưng lại khôngbiết
mình đã trả bao nhiêu tiền gốc và
lãi. Theo bà Trang, dự kiến trong
tháng 7, tòa sẽ đưa vụ kiện này ra
xét xử, lúc đó tòa sẽ xem xét có
chấp nhận việcUBND trả nợ thay
ôngVĩnh tại ngânhànghaykhông.
Chúng tôi sẽ tiếp tục thông tin
khi có kết quả xét xử của tòa.
Suốt22nămđòi
ủybantrảnợ
Đươngsựkhiếukiệnkhắpnơi từnăm1992nhưngkhôngcơquannào
giảiquyết.đếntháng11-2013, tòaánhuyệnmới thụ lývụviệc.
ÔngNguyễnVănVĩnh,ngườikhiếukiệnđòiUBNDhuyệnHòaThành
phải trảnợsuốt22nămqua.Ảnh:NN
(PL)- TAND tỉnhKhánhHòa vừa tuyên
phạt TrịnhVănNghĩa 12 năm tù về tội
giết người, HồCaoĐược 12 tháng tù, Lê
MinhHiếu vàTrịnhVănHiếumỗi người
chín tháng tù về tội gây rối trật tự công
cộng. Ngoài ra, tòa còn buộcNghĩa phải
bồi thường cho gia đình người bị hại 139
triệu đồng.
Khoảng 21 giờ ngày 2-9-2013, Nghĩa
đi hát karaoke với nhóm bạn tại một
quán karaoke ở đườngHà Phước, tổ 2Hà
Phước, Vĩnh Phước (TPNhaTrang) gặp
nhóm của LêDuyThời cũng đến hát.Một
người bạn củaThời vào nhầm phòng của
nhómNghĩa. Khi tính tiền ra về, một cô
gái trong nhómNghĩa nói: “Tụi nó đạp
phòng rồi còn kênhmình nữa kìa”. Chỉ vì
câu nói kích động đó, nhómNghĩa đuổi
theo, ẩu đả với nhóm củaThời vàNghĩa
đã dùng dao đâmThời ba nhát làm nạn
nhân tử vong.
HOÀNGVĂN
“Anhemnhư
thểtaychân…”
Một vụ tranh chấp đơn giản: đòi bồi thường thiệt hại về hai cây
dừa.
Bên nguyên đơn - vợ chồng chị M. trình bày rằng vợ chồng chị
đã trồng hai cây dừa và trực tiếp thu hoạch trái từ vài năm nay.
Bỗng dưng vào tháng 4-2011, người em trai là anhĐ. lại sang
chặt mất phần ngọn, chỉ còn phần thân, gốc dừa. Vợ chồng chị M.
nhất quyết kiện đòi người em trai phải bồi thườngmỗi cây dừa
1 triệu đồng. Trong khi đó anhĐ. cho rằng hai cây dừamà anh
chặt ngọn nằm trên phần đất chamẹ cho anh trước đó, nay anh đã
được cấp giấy đỏ. Dừa nằm trên đất của anh thì thuộc quyền sở
hữu của anh và anh có quyền chặt bỏ.
Chuyện chỉ có vậymà phải trải qua gần ba năm trời với nhiều
lần hòa giải, bốn lần xét xửmới có phán quyết cuối cùng. Trong
phiên xử sau cùng, điều làm tôi phải day dứt là hình ảnhmột
người mẹ già gầy còm, đầu tóc bạc phơ ngồi ở dãy ghế đầu.
Suốt phiên tòa, mỗi khi nhìn xuống tôi lại thấy bà rưng rưng
nướcmắt. Bà ngồi đó, lẳng lặng và bất lực chứng kiến các con
không ai chịu nhìnmặt ai, không ai chịu nhường ai, thay vào đó
là những lời sỉ vả, mỉamai nhau. Ngay cả lúc vị chủ tọa nhắc nhở,
yêu cầu hai bên nhìn thẳng vàomặt nhaumà nói một lời tử tế,
cũng không ai nhìn ai.
Bà chỉ biết nấc nghẹn. Chỉ khi vị chủ tọa hỏi đến lần thứ hai,
bàmới dùng tay áo chậm hai khóemắt, kể lại: “Thưa tòa, tôi đã
khổ biết bao vì chúng nó rồi. Hai cây dừa do ông nhà tôi trồng
đã hơn 10 năm rồi. Lúc vợ chồng đứa con gái ra riêng, vì tụi nó
nghèo, ông nhà tôi thấy dừa đã bắt đầu có trái, cũng nằm giáp với
phần đất tụi nó nênmới nói với tụi nó là cứ bẻ trái mà ăn. Đến khi
thằngÚt muốn nới rộng nhà, nó đã nhiều lần nói với anh chị của
nó đốn hai cây dừa đi nhưngmãi không ai làm nên nómới tự ra
đốn bỏ. Giờ việc đã lỡ vậy rồi, vợ chồng tôi có nói: “Thôi tụi bay
anh emmột nhà, thằngÚt chịu thiệt đi, thường cho tụi nómột nửa
cho xong” nhưng vợ chồng nó cũng không chịu. Tôi làmẹ, nếu tôi
có đủ tiền tôi cũng đưa cho xong chứ để chị em tụi nó chỉ vì bấy
nhiêu đómà không ai nhìnmặt ai, sao tôi chịu được”. Nói xong
nướcmắt bà lại tuôn dài.
Phiên tòa bắt đầu từ đầu giờ sáng đến cuối trưa, HĐXX đã cố
thuyết phục nhằm để cho hai bên kết thúc êm đẹp nhưng tình hình
vẫn không thay đổi. Cuối cùngHĐXX tuyên bác yêu cầu của vợ
chồng chị M. với nhận định hai cây dừa nằm trên phần đất của
anhĐ., vợ chồng chị M. không chứngminh được chúng domình
trồng ra. Tuy nhiên, tòa ghi nhận việc anhĐ. tự nguyện hỗ trợ cho
vợ chồng chị M. 1 triệu đồng.
Phiên tòa kết thúc, hai chị emmạnh ai nấy bỏ về. Người mẹ vẫn
ngồi đómột lúc rồi chầm chậm bước ra sân tòa, trong cái nắng
gay gắt của buổi ban trưa. Nhìn theo bà, tôi thấy lòngmình thật
buồn. Người ta nói anh em như thể tay chân, mà sao…
VĂNTÂM
(Ghi theo lời kể củaKSVTrầnThị CẩmVân,
Phòng5VKSND tỉnhBếnTre)
Giậncáchémthớt, lãnhántù
(PL)- TAND huyện Lai Vung (ĐồngTháp) vừa tuyên phạt Nguyễn
Quang Sang và Lê Thanh Tâmmỗi người ba tháng tù về tội bắt giữ
người trái pháp luật.
Chiều 8-12-2013, Sang chạy xemáy trên quốc lộ 54 đoạn ngang ấp
TânPhong (xãPhongHòa) thì vachạmvới xemáycủamột phụnữ làm
cả hai bị xây xát nhẹ. Sang yêu cầu người phụ nữ bồi thường phần xe
bị hỏng. Bànàykhôngđồngýbồi thườngmàgọi điện thoại cho chồng
và con trai đến nơi xảy ra tai nạn. Lúc này, anhLêVănXinh là người
sống gần đó đứng ra hòa giải hai bên nhưng không được. Bị con trai
bà Loan đánh, Sang tức giận gọi điện thoại nói cho người nhà biết sự
việc thì Tâm đến. Sang, Tâm đánh anhXinh.AnhXinh bỏ chạy thì bị
Sang,Tâmđuổi kịpbắt lênxemáy. SangkêuTâmchạyxechởbađược
khoảng700m thìbị lực lượngCônganxãPhongHòabắtgiữ.
VIHÙNG
Cuocsong
UBNDhuyệncóđơnphảntố
làđãtrảthaymộtphầnnợ
củaôngVĩnhtạingânhàng
nhưng lạikhôngbiếtmìnhđã
trảbaonhiêutiềngốcvà lãi.
Bị cáoNghĩa
(áo trắng)
vàđồngphạm trướcvànhmóngngựa.Ảnh:H.VĂN
Vìmộtcâunóimàmộtngườichết,
bốnkẻvàotù
1,2,3,4,5,6,7,8 10,11,12,13,14,15,16
Powered by FlippingBook