260 - page 9

9
thứ bảy
27-9-2014
Kýsự
phápđình
&
Cuocsong
LSĐINHTHỊQUỲNHNHƯ
T
hằng bé ngồi đó, nhỏ nhắn
và co rúm trên dãy ghế đặt
ngoài hành lang phòng xét
xử của tòa án. Trong bộ đồng phục
học trò, nó lọt thỏmvàmệtmỏi, tay
cầmmột nửaổbánhmì trứngđược
cắn nham nhở, miếng trứng muốn
tuột ra ngoài. Hình ảnh này khiến
tôi không thể không tòmò.
Tôibướcđếngầnvàhỏithămthằng
bé, nó trả lời tôi rằng nó đang học
lớp 2. “Sao hôm nay con không đi
học mà đến đây?” - câu hỏi thông
thườngdànhchonhữngđứabémặc
đồng phục học sinh nhưng không
đến trường vào giờ đi học bật ra
khỏi miệng tôi. Thằng bé không trả
lời. Nghĩ nó không nghe, tôi lặp lại
lần nữa. Sau câu hỏi lần hai, thằng
bécàngcúi thấphơnnữa, im lặngvà
nướcmắt chực chờ.
Tôichưakịpxoavaidỗdành thằng
bé thì bỗng:“Mày là thằngmất dạy,
màykhốnnạn...Mày lênđây taogiao
nó.Hômnay taogiaonóchomày,nó
lên rồi nè,màyđừngcó trốn tao...”.
Đó là giọng củamột phụ nữ, lúc
này đang đứng gần thằng bé, nói
quađiện thoại. Tôi chợt hiểu rađại
từnhânxưngngôi thứba số ít “nó”
trong câu chuyện củangười phụnữ
chính là thằng bé gặm bánhmì mà
tôivừahỏi thăm.Vàdĩnhiên“thằng
mất dạy” trongngônngữ của chị ta
chính là cha thằngbé.
Nhữngcuộcđiện thoại liên tụccủa
người phụ nữ bên cạnh dành cho
“thằng mất dạy” và những người
khác để kêu gào và kể tội, đểmắng
nhiếc vàđòi trả conđã làm tôi hiểu
được lýdohômnay thằngbékhôngđi
họcdùđangmặcđồngphụchọcsinh.
Tôi quay sangnhìn thằngbé,mặt
nócúigằm,ổbánhmìnhưchực tuột
khỏi tay. Tôi không biết rõ nó đang
nghĩ gì.Có thểnóđangbuồn, có thể
nó đang lo hay cũng có thể là đang
nghe ngóng xem cuối cùng thì ai sẽ
làngườinhậnnóvề.Cái“thằngmất
dạy”màngườibêncạnhđangkêugào
vàchửi bới đócó lên tòađểnhậnnó
vềhay không, haynó sẽquay về với
những lời chì chiết của người trực
tiếp sinh ranó (mà tôi đoáncó lẽnó
phải nghehằngngày).
Tôi tòmò nhìn vào túi hồ sơmà
phụ nữ đó đang cầm. Đó làmột tệp
nylon, trong đó là lổn ngổn vài tờ
giấy dạng đơn từ, bên ngoài làmột
Từcụccưng
thànhcụcnợ
Hìnhảnhmộtđứatrẻbịxôquađẩylạitrongcuộc
hônnhântanvỡluônbópnghẹttráitimnhững
bậclàmchamẹ,khiếnchúngtamãidaydứt,
muộnphiền.
Tạisaonó lạikhôngđihọc,
khôngtíutítđếntrường
nhưphầnđôngnhữngđứa
trẻkhác?Tạisaonóphảicó
mặtnơitòaán,chomộtđiều
nókhôngthểvàkhôngcó
quyền lựachọn?
vài tấm ảnh, bức ngoài cùng là ảnh
củamột giađìnhgồmhai người lớn
đang bế trên tay một đứa trẻ nhỏ.
Tôi đoánđó làảnh thằngbé và cha
mẹnóở thờiđiểmgiađìnhcònhạnh
phúc, nó còn là niềm hân hoan của
hai đấng sinh thành. Bức ảnh tươi
tắn làm sao! Tôi chợt nghĩ nỗi buồn
có thểcất giấunhưnghạnhphúc thì
luôn rạng rỡ, sángngời.
Nhưnghômnay, tại tòaán,đứabé
lại chứng kiếnmột hình ảnh khác:
Hìnhảnhmột người từng rạngngời
trong bức ảnh đó lúc này đang kêu
gàovới người còn lại để“trả”nóvì
khôngmuốn nuôi nó nữa, vì người
kia là“thằngvô trách
nhiệm”,khôngtrợcấp
tiềnnuôi con…
Tôikhôngrõbênkia
nóigì,cũngkhôngbiết
hoàncảnhbênkiara
sao,cóđủđiềukiệnđể
trợ cấpnuôi conhay
không, có đến thăm
nom con hay không.
Nhưng tôi nghĩ có lẽ
tiếngkêugàocủaphụnữđócònbao
gồmcảsựbấtlực.Bấtlựcchocáicảm
giácbịbỏmặcchăm locho thằngbé
gầycòmnày.Bất lựcchonhữngkhó
khăn, vất vảmàcuộc sốngmộtmình
nuôi conmang lại.
Tôi tựnghĩ chắccảhai conngười
đã tạo ra nó, hai con người quan
trọng nhất cuộc đời nó và cũng là
hai conngười đangmuốnđẩynó ra
đềucócái lý riêngcủamình, những
khó khăn, bứcbách riêng củamình.
Thế nhưng nó và những đứa trẻ
nhưnó thì sao?
Tựdưng tôi chợt thấymìnhđã vô
duyên quá đỗi. Sao lại hỏi một câu
hỏi khó đến như vậy với thằng bé,
làm sao nó có thể trả lời. Làm sao
nócó thểnói với tôi tại saohômnay
nó lại khôngđihọc, không tíu títđến
trườngnhưphầnđôngnhữngđứa trẻ
khác. Tại sao nó phải cómặt ở nơi
đây, cho một điều mình không thể
lựa chọn và không
cóquyền lựa chọn?
Chợtnghĩcónhững
câuhỏimàngườilớn
cứvôtìnhhaycốýđặt
ravớinhữngđứa trẻ
nhưnórồiđểnóphải
trảlờibằngchínhnỗi
buồnnặng trĩu trong
mắt.Tôibướcđitrước
khikịpbiếtđượccha
của thằng bé có đến tòa không hay
lại tiếp tục“trốnhết lầnnàyđến lần
khác”, lạiđổiđịachỉ liên tụcđể“làm
khó” tòa,đểkhông lên“nhận” thằng
bé về khimẹnó“giao trả”.
Làmột bàmẹ, nghĩ đến điều này,
tôi bật khócmất rồi…
Baántửhình,bốnánchungthântrongvụthamôtạiALCII
Cácbị cáođangnghe tòa tuyênán.Ảnh:HY
Sauba ngàyxét xửvụba nhânviên “rút ruột” của hãnghàngkhông
ChinaAirlines, ngày 26-9, TANDTP.HCM đã cho các bị cáo nói lời
sau cùng trước khi tòa nghị án.Vì vụ án cónhiềuvấnđề phức tạpnên
HĐXXquyết địnhnghị ánkéodài và sẽ tuyên ánvào chiều29-9 tới.
Trước đó,VKS đã đề nghị tòa xử phạt bị cáoChi từ 14 đến 15 năm
tù,Hy từ12đến13năm tùvàNhất từbađếnnămnăm tù.
Như
PhápLuật TP.HCM
đã thông tin, trướcngàymởphiênxử19-9,
phía ChinaAirlines (Công ty Cổ phầnHàng khôngĐài Loan, 100%
vốnnướcngoài, cócông tyhoạt động tạiViệtNam từnăm1991)mang
theo sáu thùng carton chứa khoảng 10.000 chứng từ liên quan đến vụ
án trìnhHĐXX.Vì thế,TANDTP.HCMđãphải hoãnxử, dời phiên tòa
đếnngày24-9để có thêm thời giannghiên cứu tài liệu.
Babị cáoLữCẩmHy,DiệpKinhChi vàPhóViNhất cùngbị truy tố
về tội lạmdụng tínnhiệm chiếmđoạt tài sản. Cáo trạngxácđịnhbabị
cáonàyđã chiếmđoạt củaChinaAirlines hơn17 tỉ đồng. Tại tòa, Chi
thừa nhận chiếm đoạt 6 tỉ đồng, Hy lấy 4,15 tỉ đồng vàNhất lấy gần
480 triệuđồng, tổng cộng chưa đến11 tỉ đồng (hiện các bị cáođã nộp
khắc phục hậuquả 9 tỉ đồng). Trongkhi tại tòa, ChinaAirlines báo lại
số tiền thất thoát củacông ty từnăm2008đến2011 lênđến387 tỉ đồng
và90.720USDchứkhôngchỉgần6 triệuUSDnhưđơn tốcáobanđầu.
Vềviệcphíanguyênđơndân sựxácđịnh thiệt hại rất lớn sovới con
sốcáo trạngquykết, tòa lưuýđãcómột kế toáncủahãngphải hầu tòa
tạiĐàiLoanvềhànhvi lạmdụng chiếmđoạt tài sản.Mặckhác, quyền
lợi của nguyên đơn dân sự bị xâm hại không chỉ tạiViệt Nammà còn
tạiĐàiLoan, cáccơquan tố tụngViệtNamkhông thể làm rõ trongkhi
giữahai bên chưakýkết hiệpđịnh tương trợ tưpháp.
HOÀNGYẾN
(PL)- Sau nhiều ngày nghị án, ngày 26-9, TAND
TP.HCM đã tuyên án vụ sai phạm thứ ba xảy ra tại
Công ty Cho thuê Tài chính II (ALC II, thuộc Ngân
hàngNN&PTNTViệt Nam) của bị cáoVũQuốcHảo
(nguyên tổnggiámđốcALC II) cùngđồngphạm. Các
bị cáobị buộc tội thamô tài sản theokhoản4Điều278
BLHS do câu kết nâng khống thiết bị tàu lặn lên gấp
1.300 lầnđể chiếm đoạt tài sản củaALC II.
Cụ thể, tòa tuyên phạt tử hình ba bị cáo Vũ Quốc
Hảo, Hoàng Lộc (nguyên tổng giám đốc Công ty Cổ
phầnGiámđịnh,ThẩmđịnhViệtNam) vàPhạmMinh
Tuấn (nguyên chủ tịch HĐQTCông ty Cổ phần Cát
LongHải).Trongđó,Hảocóvai tròchủmưuvàhai bị
cáo còn lại là giúp sức đắc lực.Dù các bị cáo cónhiều
tình tiết giảm nhẹ nhưng do hành vi phạm tội đặc biệt
nghiêm trọng, gâymất lòng tin của người dân nên tòa
xử phạtmức caonhất.
Bốnbị cáoNguyễnVănTài (nguyênphó tổnggiám
đốcALC II),LêPhúcĐức (nguyên trưởngphòngGiám
địnhkỹ thuật Công tyCổphầnGiámđịnh, Thẩmđịnh
Việt Nam), Vũ Đức Hòa (nguyên Giám đốc Công ty
Cổ phầnCát LongHải) và LêThịMinhHuệ (nguyên
kế toán trưởng Công ty Cổ phần Cát LongHải) cùng
lãnh án chung thân.
Cácbị cáo còn lại cóvai tròhạn chếnên tòaxửphạt
từ 15 đến20năm tù.
Về phần dân sự, các bị cáo bị phạt chung thân và tử
hình có trách nhiệm liên đới bồi thường thiệt hại cho
ALC II là hơn 130 tỉ đồng. Đồng thời, tòa cũng kiến
nghị cơ quan điều tra làm rõ việc bắt giữ thanh lý tàu
lặn tại Hải Phòng của các cá nhân liên quan.
HOÀNGYẾN
Thiệthại"ấn"chobabịcáoquá lớn
Rủngườiyêuđicướpđể…sắm
nhẫncưới
(PL)- Ngày 26-9, TANDTP.HCM xử phúc thẩm đã chấp nhậnmột
phần kháng nghị củaVKSND quậnThủĐức, tuyên phạt bị cáoNgụy
ThanhHằng sáunăm tù,NguyễnBáMinhHiếubảynăm tù cùngvề tội
cướp tài sản.
Theohồsơ,HằngvàHiếuyêunhau, chuẩnbị cướinhưng lạikhôngcó
tiền.Tháng12-2013,Hằngđi làm tại quáncàphê trênđường songhành
HàNội (ThủĐức).Thời gianđi làm,Hằngbiết ôngNVU làkháchquen
của quán, cứkhoảng8giờ sánghằngngày lại đếnuống cà phê nên tìm
cách tiếp cận.Khi hai bên thân thiết,Hằng thấyôngU. cónhiều tài sản
cógiá trị nênvềbànvớiHiếunghĩ cáchcướp.
Lúcđầu thấysựviệcnguyhiểmnênHiếu từchối,ngănngườiyêuđừng
làmnhưvậy.Nhưng rồi nghengười yêunănnỉ nhiều lần,Hiếuđãđồng
ý.Ngày14-1,Hiếunghỉ việcchởHằngđếnquáncàphê làmviệc rồi lên
kếhoạch thựchiện.Hằng cónhiệmvụnói chuyệnvới ôngU. cònHiếu
lấy khăn tắm siết cổ từ phía sau cho đến khi nạn nhân ngất xỉu. Sau đó
cảhai lấyđượcmột chiếcđiện thoại,một sợi dâychuyềnvàng18K,một
chiếcnhẫn24Kđi bánđượcgần100 triệuđồng.Khi cảhai đangđi sắm
đồcưới, nhẫncưới thì bị cônganbắt.
Vớinhữnghànhvinêu trên,xửsơ thẩm,TANDquậnThủĐứcđã tuyên
phạt bị cáoHiếubảynăm tù,Hằng sáunăm tù cùngvề tội cướp tài sản.
Do lúc phạm tội Hằng chưa đủ 18 tuổi nên tòa yêu cầu chamẹ bị cáo
phải liênđớivớibị cáoHiếubồi thườngchoanhBùiNguyễnKhiêmgần
20 triệuđồng (anhKhiêm làngười cóquyền lợi, nghĩavụ liênquanvì lỡ
muavàngvàbánnữ trangchoHằng,Hiếu, sauđóbịcơquanđiều tra tịch
thu).SauđóVKSNDquậnThủĐứckhángnghịđềnghịcấpphúc thẩmxử
theohướng tăngáncácbị cáovềhànhvi phạm tội có tổchứcvàđềnghị
tòa phúc thẩmhủyphầndân sự, yêu cầu các bị cáobồi thường cho anh
Khiêmvì số tiềnnàynằm trongsố tài sảnmàcơquanđiều trađã thugiữ.
Tòaphúc thẩmchỉ chấpnhậnkhángnghị vềphầndân sự, cònvềphần
hìnhsự tòacho rằngmứcánbảynăm tùđốivớibị cáoHiếu là thỏađáng.
BịcáoHiếuchỉnghe theo lờidụdỗcủaHằng,cònHằng làngườichủmưu
nhưngdo lúcphạm tộibịcáochưađủ tuổivị thànhniênnên tòabáckháng
nghịcủaVKS,giữnguyênmứcánmà tòasơ thẩm tuyên.
NGỌCTHÂN
1,2,3,4,5,6,7,8 10,11,12,13,14,15,16
Powered by FlippingBook