112 - page 12

12
THỨHAI
4-5-2015
Doi song xa hoi
Tiêuđiểm
Sổtay
HỒNGMINH
T
ối 30-4,BVĐakhoa
tỉnh Tây Ninh tiếp
nhậnhai nạnnhânbị
bỏng xăng là hai cha con.
Con gái bị bỏng độ I và độ
II, chủ yếu ở cánh tay và
chân.Người chabỏngnặng
hơn, toàn thânbị bỏng loang
lổ, cóchỗdacháynám,máu
rỉ ra ướt băng ca.
Thôi nôi con,mua
xăngđốt vợ
Ngồi bồng conởmột góc
bệnh viện, chị ĐKX (sinh
năm1991,quêởThạnhQuới,
CầnThơ)cúixuốnghôncon,
dỗ con rồi bật khóc nức nở.
Ngàyhômđó là thôi nôi con
gái chị, bé tênN.
Chồng X. là Mùi Tiết
DươngBình (sinhnăm1991,
ngụxãAnCơ,ChâuThành,
TâyNinh),một người nóng
nảy, nhiều lầnđánhvợ.Hôm
đó cha củaBình chohai vợ
chồng mượn tiền làm tiệc
thôi nôi cho con. Sau tiệc,
X. nhắcchồngđừng lấy tiền
tiêu xài gì mà hãy trả cho
cha. Nghĩ là vợ tính toán,
muốn giành giữ tiền với
mình, Bình lớn tiếng quát
mắng rồi lấy gậy đánh vợ.
SauđóBìnhbắt vợvàonhà
xin lỗi.ChịX. thấyBìnhvào
nhàmang theomột condao
nên không dám vào theo
lời chồng, dùmẹ chồng có
khuyênchị vàonói tiếngxin
lỗi cho qua chuyện.
Thấy vợ không vào nhà,
Bìnhbồng con chạyđimua
một can xăng. Về tới nhà,
Bình tạt xăngvàongười vợ
rồi bật quẹt đốt. Tuynhiên,
dongườiBìnhđãdínhxăng
nênBìnhvà congái bị cháy
trước.Bìnhđượccônganxã
đưavàoBVĐakhoa tỉnhTây
Ninh, sau đó được chuyển
Sauvàingàyđiều trị,
trên taymẹ,béN.vẫn
đaukhócdovếtbỏng.
Ảnh:HM
Sau khi
Pháp Luật TP.HCM
đăng tin trênbáoonlinengày
1-5,mộtsốđộcgiảđãđếnthăm,
độngviênX.vàcon,nhiềubệnh
nhâncómặtởbệnhviệnđãgiúp
mua sữa cho cháu bé. Nhiều
người lo lắng không biết rồi
bé sẽ lớn lên thếnàokhi sống
tronggiacảnhnhưvậy.
Cũng cóngười lo lắng cho
Bình vì hiện nay Bình cũng
đangchịunhiềuđauđớntrong
bi kịchdo chínhmìnhgây ra.
Ngay cả khi anhđủ sức khỏe
vượt qua cácđợt điều trị, anh
sẽphải đốimặt với luật pháp,
gia đình anhphải gánhmón
nợkhổng lồ.Trướcđó,đểmua
một chiếc xe choBìnhđi làm
mướn, gia đình anh vay nợ 4
triệu đồngmàmấy năm trời
vẫn trảchưaxong.
ChacủaBình làcánbộmặttrậnấp.Ông làngười làmviệc
rất tráchnhiệm.Giađìnhông trướcnaykhókhăn, saunày
xã xây tặngông cănnhà đại đoàn kết. Nhà ôngở xa xôi,
sâu trongấpnênmọi người ít biết vềhoàn cảnhgiađình
ông. Naybiết chuyệnnày, tôi sẽ chạy lên tìmhiểu sự việc
vàxemcóphươngánnàogiúpđỡgiađình.
Ông
NGUYỄNTHÀNHLONG
,
Chủ tịchMTTQ
xãAnCơ,ChâuThành, TâyNinh
Giađìnhrất
nghèo,người
chồng thường
xuyên tìmđến
rượu.Mớiđây,
anh tamua
xăngvềđịnh
đốtvợ trong
cơnsay.Lửa
chưakịp lan
đếnvợ thìđã
đốthaichacon,
ngườichađang
nguykịch.
Đổxăngđốtvợ,
hạimình,hạicảcon
lênBVChợRẫy.
Những ngày qua chị X.
rất hoảng loạnvì lo cho con
gái, lo cho cả người chồng
đã thường xuyên bạo hành
mình. Khi vào bệnh viện,
trong người chị X. không
có đồng nào. X. cho biết
lương công nhân củamình
được hơn3 triệuđồng (nếu
không nghỉ ngày nào trong
tháng), tớigiữa thángmới có
lương. ChồngX. làm nghề
tự do, cũng không có tiền.
Bi kịch chưacó
lối ra
X. mồ côi chamẹ từ nhỏ,
saunàyđượcmột người phụ
nữ tốt bụngởCầnThơnhận
làmconnuôi.X.chobiết:“Em
nhận lời lấyBìnhvì thấyảnh
hiền, ba má ảnh rất thương
em. Em thương ba má ảnh
lắmvà nghĩ lấy ảnhmình có
thêm chamẹ rồi. Nhà nghèo
haiđứakhôngtổchứccướixin
gìhết,chỉđếnởvớinhau.Em
nghĩmìnhnghèomà thương
nhau làđược rồi”.
Sau thời gian đầu êm ấm
thì gia đình vợ chồngX. bắt
đầu lụcđụckhicuộcsống rơi
vào túngquẫn.Bìnhnhiều lần
thượngcẳngchân,hạcẳng tay
vớivợ.Khiconhai tháng tuổi,
X.vềnhàmẹnuôiởCầnThơ
vàmuốn ly hôn nhưngBình
khôngđồngý,sauđó thấycha
mẹchồngđaubuồnquá,X.nén
lòngmàở lại.Hơnnữa,Bình
còndọanếuvợbỏvềnhàmẹ
nuôi, anh tasẽđốthếtcảnhà.
X. sợ liên lụymọi người nên
ráng chịu đựng. Bình là con
traiduynhấttrongnhànêncha
mẹBình rất lo lắng. SợBình
làmẩu, chamẹvàcácchị em
gái thường xuyên quan tâm,
khuyêngiải để hai vợ chồng
giữ hạnh phúc. Nhưngmọi
khuyêncan từgiađìnhkhông
có tác dụng, X. vẫn bị đánh
thườngxuyên.
Nhữngngàyqua, nghe chị
chồng nói chi phí điều trị
cho Bìnhmỗi ngày khoảng
15 triệu đồngmà không có
tiền, X. cứ ôm con khóc,
khóc xong lại thẫn thờ. Cha
mẹ Bình nói sẽ bán căn nhà
tình thươngđểcó tiền locho
Bìnhvì nhà không còngì để
bán.Bìnhcó thẻBHYTdành
chohộnghèonhưngcũngđã
bị cháy theohai cha connên
gánhnặngchi phí điều trị rất
lớn.Chị củaBìnhchobiếtđã
vaymượnkhắpnơiđượchơn
50 triệuđồng, không thểvay
ởđâu thêmnữa.Số tiềnđóđã
đónghếtchobệnhviệnnhưng
vẫn chưađủ.
Xótxachoem trai,chịcũng
tráchX. đãkhônggửi conđể
chạy lênTP.HCM chăm sóc
cho chồng. Gia đình Bình
không cho rằng Bình có lỗi
mà tại vìX. đã “ởvới chồng
mà không biết tính ý chồng,
làmchonógiận”.Trướcđây,
mỗilúcvợchồngBìnhbấthòa,
nhàBìnhcũngchorằng“tạiX.
nókhinhdễchồngnghèonên
mới gây lộnvới nhau”.Hôm
Bìnhmuaxăngvềdọađốt,X.
đãbáocônganxã.Trongnhà
Bình vẫn giận trách: “Nó vô
ýbật quẹt cháy, vậymàcũng
báo công an”.
s
Bìnhkhinhậpviệnvớivết
bỏngkhánặng.Ảnh:HM
Từphòng khámBVUngbướu, Thủy (12 tuổi, BếnTre) tay
cầm tờgiấyquyết định củabác sĩ, hổnhển, khônggiấuđược
sự vui mừng: “Bác sĩ bảo con đã khỏe hơn nhiều nên có thể
về. Vậy làconcó thểvềnhà rồi, chỉ cầnhằng tháng lênnhận
thuốcuốngđểđiều trị thêm thôi”.Cănbệnhung thưmáuhành
hạem từnhiềunămqua,emnhậpviện trong tình trạnghếtsức
khókhăn,ngàynàyqua thángkhác,bệnhviệnnhưchínhngôi
nhàcủaem.Baocựcnhọc,buồnvui,baonướcmắt,nhữngcơn
đauhànhhạem trongđêmdài tất cảđãchấmdứt như lời em
nói. Em cứ tủm tỉm cườimiết, ngồi trên thànhgiường,miệng
nhẩmvàicâuhátquen thuộc, em trởnên tươivuihơn,đầysức
sốnghơn,khôngcònvẻmệtmỏinhư trước.Hạnhphúcgiađình
không trọnvẹn,Thủysốngvớichúruộtcủamình từnhỏ.Đồng
hành cùng em làhìnhảnhngười chúngàyngày chăm sóc, lo
choem từngmiếngăn, giấcngủ, nhữngđêm trởmìnhvì nhìn
thấy em vật vã với cănbệnh. Ngày về, hai chú cháu em cười
nói suốt thôi, thoăn thoắt dọndẹpáoquần, đồdùng.
Bữacơm trưavớivàimiếngđậuhũkho,chịThủy (PhúYên)
đanggắp thứcănbỏvàohộpcơmcủangười chagià.Anh trai
chị, từphòngbệnh củangườimẹ phải thay khớp xươngnằm
đãhơnba tuầnnay tạiBVChợRẫychạyra, thởhổnhển:“Má
được về rồi, bác sĩ bảonếu không cógì thì tronghômnay có
thể làm thủ tụcxinxuất việnđược”.Bỏdởhộpcơmgiữa tấm
chiếumỏng,chịThủyvụtđứngdậy,hai tayvịn lấyvaianh trai:
“Có thật khônganh?Thật làmáđượcvềchứ?”.Khônggiấu
được niềm vui, hai anh emôm chặt lấy nhau: “Ừ, về nhà, về
nhà!”.Ngườichagiànhìnhaiđứacon,mắtnhòeđi,rưngrưng
hạnhphúc: “Má tụi bayđược về rồi hả, giờ về luôn chứ?Bả
đãbiết chưa?”.Hai tay run run, người chavỗvỗvai congái:
“Về rồi! Về rồi con ơi!”. Gia đình ba người quây quần bên
nhau, hạnhphúcvỡòa trongnụcười lẫnnướcmắt.
“Sáuvề trướcnghechúBảy, chúBảyở lạichămsócbàBảy
thật tốtđểmau lànhbệnhnhé!” -vừa thuxếpđồdùng,bàSáu
quay lui nói với người bạn từng chungnhaumột chiếc chiếu,
một chéncơmhaymột quảchuối.
Câuchuyệncủanhữngngười xuất viện làmrộn lêncảmột
góc nhỏ trước hành langBVChợRẫy với những tràng cười
sảng khoái, hiếm hoi. Những cái chaumày đã dãn ra, ánh
nhìn trởnên tươi hơn.Hìnhảnhngười chồng lấychiếckhăn
cẩn thận lau từngngón tay, rồi lau khắpmình củangười vợ
khiếnnhiềungườiồ lên:“Nhìnkìa, trôngngười tahạnhphúc
quá”, “Chếtmất thôi, ghen tị quáđimất”.Họ cười đùa với
nhau, nụ cười in dấu trên khuôn mặt không còn mệt mỏi,
không còn loâu.
Cái thởdài,cáinhọcnhằnsẽcònđeobámvớinhữngngười
cònở lại nhưng rồi chínhniềm vui nhỏnhoi được về nhà sẽ
luôn là niềm tin để người ở lại có thể vững vàng hơn trong
nhữngngày sau.
THANHTUYỀN
Vềnhà
1...,2,3,4,5,6,7,8,9,10,11 13,14,15,16
Powered by FlippingBook