182-2016 - page 14

CHỦNHẬT 10-7-2016
14
THỊ DÂN3.0
Nhữngtấm
lòngrộngmở
Trong xã hội hiện nay nhan nhản những
điều chướng tai gai mắt. Nhất là trên các
trangmạng xã hội, người ta post lên rồi thổi
phồng, tô đậm vô số chuyện xấu xa, độc ác,
vô cảm... Nhưng lúc nào quanh ta cũng có
nhiều người tốt, âm thầm chia sẻ với những
mảnh đời khó khăn.
PH.Đ.NGUYÊNCHƯƠNG
Mấy năm trước, mỗi lần bước vào những kỳ thi
tốt nghiệpTHPTvàđại học, caođẳng lànhữngđoạn
đường gian khổ cho thí sinh và các bậc chamẹ khi
phải lên thànhphố lo tìmnơi ănchốnởđể thi.Mặcdù
có rất nhiều sựgiúpđỡ, tiếp sứcmùa thi củacácđoàn
viên, sinh viên, học sinh tình nguyện và các nhà hảo
tâmnhưngnhiềungười cũnggặpkhông ít khókhăn.
Từnhững tâmhồn rộngmở
Kỳ thi tốt nghiệpTHPT toànquốcnămnayđược tổ
chức thi tại địaphương, thí sinhvàchamẹđỡphải đi
lại vất vảnhư trướcđây.Tuyvậyvẫncònkhông ít thí
sinhgặpkhókhănkhi lầnđầu chânướt chân ráomột
mình lên thànhphố lớn tìmchỗ trọănởđi thi.Tôi đã
chứng kiến cảnh ôngTư xe ôm xóm tôi đón đưa các
cháu thí sinh từbếnxevềnhà trọ
với giá hết sức tượng trưng, chỉ
đủđổxăng.Thậmchí cóđứaông
không những không lấy tiềnmà
cònmua bánhmì cho ăn vì ông
thấy chúng quá nghèo. Ông Tư
bảo thấy bọn nhỏ ngơ ngơ ngác
ngác tội quá. Ai đời cũng mang
tiếng là công dân thành phố, từ
CầnGiờ lênmàchẳngbiết đường
ságì.ÔngTưdọncăngáccủahai
đứaconhọc lớp7, lớp8đangnghỉ
hè, kêuvềngoạiở tạm ít bữa, cho
bốn đứa học sinh nghèo đi thi về
ở vô điều kiện, lại còn bảo bàTư nấu cơm chomấy
đứanhỏ ăn chiều, vì cảngàyông chạyxeôm, cònbà
vợđi bán raungoài chợ.
Ôngnóingày trước tuiđâucóđượchọchànhgìnên
giờ thấymấyđứahamhọc là tui ủnghộhếtmình.Tôi
thấycảhai vợchồngôngTưvui ramặt.Tôi chợt nhớ
câunói củacôOprah -ngườidẫnchương trình truyền
hình nổi tiếng người Mỹ: “Khi ta sống với tâm hồn
rộngmở, những niềm vui bất ngờ sẽ đến”.
Một th y giáo về hưu non do sức khỏe, nhà lại
nhớnghề“gõđầu trẻ”.Anhbènchiacái phòngvừa là
phòng khách vừa là phòng ăn khoảng hơn 20m
2
, kê
hai dãybàn tựđóngbằngván tạp làm lớpdạy cho lũ
trẻconnhà laođộngnghèo trongxómmàanhnhờhội
phụ nữ phường “chèo kéo, dụ dỗ” đến học, bởi “đối
thủ” của ông thầy giáo tình nguyện dạy không công
làmấyquán Internetmởsuốtngàyđêmquáquyến rũ!
Vậymàbàchủ tịchhộiphụnữphườngcũngdụđược
hơnmươiem.Bọnnhỏmươiđứa tuổi từ10 tới15,ban
ngàyđibánvésố,nhặtbaonylon, chiều tốivềhọcbữa
đựcbữacái.Cóđứađãhọchết lớp3 rồinghỉhọcđibán
kiếm tiềnphụgiađình,nhưngnhiềuđứachưabiếtmặt
chữ,ông thầychia làmhainhóm,dạy tất tần tật, từviết
chữ, làm toán tới dạy cả chuyện tình làngnghĩaxóm.
Đếnnhữngngười sống thực lòng
Hiệnnayngười ta hay có thànhkiếnkhi nghe nhắc
đếncác“đạigia”.Nhưng thậtrakhông ítdoanhnhân tuy
giàusụ, tài sảnkếchxùnhưnghọvẫnđềuđều thamgia
làm từ thiện, hỗ trợcông tácgiáodụcxãhội.Dĩ nhiên
họ thường làm với những điều kiện quảng bá thương
hiệu, quảng cáo sản phẩmmà chúng ta vẫn thường
thấy trên các chương trình thực tếnhư
Vượt lên
chính
mình, Lục lạc vàng...
hay các gameshow. Nhưng tôi
biết cũng cónhiềudoanhnhân tài trợ chonhiều công
tácxãhội, vănhóagiáodụckhôngđiềukiện.Xinnêu
một trường hợpmà tôi biết khá rõ: Công tyVăn hóa
HươngTrangchuyênvềxuấtbảnvàpháthànhsách,chủ
yếumảng sách tôngiáo, triết họcvàyhọc. PhóGiám
đốcNguyễnHữuCứ thườngxuyên tài trợchocácquỹ
khuyếnhọccác tỉnh từhơn10nămnay.Tôi đãcódịp
đi với anh phát học bổng, tài trợ sách vở cho các học
sinhnghèohiếuhọc, từTâyNinh, BàRịa-VũngTàu,
Gia Lai, QuảngTrị, PhúYên...Anh bảo hồi xưa nhà
mình nghèo, đi học chỉ cómột bộ đồ, học về tối giặt
vắt khômaimặc đi học; không có tiềnmua sáchgiáo
khoa, tối phải mượn sách bạn về nhà chépmai đem
trả...Bâygiờ làmănđượcchút đỉnh,mìnhmuốngiúp
đỡ các cháu nhỏ nhà nghèo hiếu học được chút nào
haychút nấy.Trongbài trả lời phỏngvấnbáo
SàiGòn
DoanhNhân
mấy năm trước, anhCứ bảo rằng: “Tôi
sống thựcbụng”.Đócũng làsloganvàcái tâmcủaanh.
Một người đồng hươngBìnhĐịnh của tôi muốn gây
một quỹkhuyếnhọcnhỏởquê, nghe tôi nói vậy,mới
mở lời, anhCứđãđồngý tài trợ sáchgiáokhoavà tập
viết dài hạnchomấychụcemhọc.Tôimuốnghi nhận
chuyệnnàynhưmột trongnhững tấm lòng rộngmở.
GócnhỏSàiGòn
Nh văn
Lê Văn Nghĩa
ph t rách
Ph icôngnh nr ngm ngx h i“phây”’(Facebook)đ gi p
chonh ngngư i thamgiav om ngx h i n yc dpb y t
t nhc m, ki nc amnh trư cm t s ki nx y rađ i v i x
h in ichungv v ih n iriêngm tc chnhanhch ng.Nhi u
ngư ivi t “phây”đ nh nđư cs đ ngc m (like)v chias
(share)c ac ngđ ngm ngn uc nh ngb ivi t t t,ghinh n
nh ngn t đ p, c mđ ngv ng nghnhc angư i S iG n.
Tôi c ng hay lư t “phây” v th y c nh ng “phây th ”
(facebooker) đ vi t nh ng d ng tr ng th i sau, qua m c
n y xin đư c chia s c ng b n đ c c a
Góc nhỏ S i G n
.
Tôi xinđư c đ nguyênvăn c ch vi t trong c c “phây” đ
s t v i c ch h tr chuy nv chia s c ng nhau.
Chuyện chú xe ôm
. Sáng nay, đang ngồi cafe sớm, bỗng
một cô gái đẩy xe chết máy tới hỏi: Chú ơi có biết chỗ n o
sửa xe không. Cháuđi l m xam xe tựnhiênhư, s trễ giờ
quá . Tôi nói côđ imột chút x u, bác sửa xe sẽ ra sửa cho.
Nhưng côgái nănnỉ nhưmếu:Chú l mơngiúp cháu. Thật
t nh, cái thằng tôi, giúp l m văn, viết báo th may ra c n có
thểra taynghĩahiệp, chứchuyệnmáymóc th chảbiếtmô tê
răngrứag , bèng i ýhay l nhờchúbáncafev anhxeôm,
mayra.Ngayđó, tôikêu:Sinhơi,giúpcôn ychútđi!Sinh l
anhxeômquenđangđứngđ i khách, bèn tỏýsẵn l ng.Thế
l anh l cph tùng, lấykềmramởbugi lau lauchùi chùi, v
thế l xenổmáy.Côgáimừngquá, bènmóc v định trả tiền
công cho người xe ôm. Anh cười v bảo nhẹ cô gái: Có g
đâu, thôi đi nhanh lên, tới tuốt quận11 lậnhả.Côgái l nh
g đónghekhôngrõv lênxevội vã lắm.NgườiS iG nvậy
đó! Thế l tôi thấy vui cảbuổi sáng... NGUYENTANTHO.
Cưng quá, Sài Gòn.
Đang biên b i m cưng quá chịu
hôngnổi, phải phi dô đây kể chiện phát he he he.
Hôm hổm, đi ănm ở quán đầuđường, hai đứa hai tô.
Ga t nh tiền (ra t nh tiền).
Nhiêu đó côơi.
Trả xong.
-D côơi cho con thêm x đồngnữa, nãy con t nh lộn.
-OK.
Ngàytrước
tuiđâucó
đượchọc
hànhgìnên
giờthấy
mấyđứa
hamhọc là
tuiủnghộ
hếtmình.
Đi ga (đi ra) thấy hai mẹ con xe m nói nhau nhỏ nhỏ,
xong cômẹ kêu l i trả tiền.
Nãy chị kêumột tô lớnmột tô nhỏ, nhưng cháu nó hổng
nhớnên l mhai tô lớn, giá tiền vầynè.Nhưngm emhông
có t nh tiềnvậyđâu, em t nhmột tô lớnmột tônhỏ thôi. T i
cháunóm .
Hổng đư c, t nhđủđi cô. Ănnhiêu trảnhiêu chớ!
Hông hônghông, ai l m zậyyyyy.
♦♦♦
Sángnay,đangngồibiênb i trongquánc phêcủanhỏb n,
nh c nghe thấy ghê, bèn l y l c nó thay nh c giùm cái. Cái
mộtôngkháchquenbiểuđể tuivề lấyđĩacủa tui,đư chông?
H ng ng y d m ảnh áo thun quần short đều hơi nh u
nhĩ, ngó như ông xe ôm (m xe ôm Nam Bộ nha chớ xe
ômBắc Bộ bận quessss hông ), sáng chiều đều ôm ly c
phê rất quởn, hai đứa nghĩ b ng thôi chết mẹ i, ảnhm
bưng ra đống đĩaM t x tờ biểu tui ưng anh n y l phải
vận d ng khiếu thảomai thấy m nội lun i, nói sao cho
khách quen hiểu he he he.
Cái thấy ảnh phi thân như điện xẹt bay đi, rồi véo phát
quay l i, bưng ramột cái đĩaLobo.
B nX xiểuuuuuuu (xỉu)
M máơi ảnh phát âm tiếngAnh sắc béndãman t n tệ.
Có lẽ, ở S i G n, bất kỳ tọa độ n o, nếu đủ duyên người
tađềugặpnhững tinhhoabất ngờnhưv i.HOANGXUAN
Xinđư cc mơnhai “phây th ”khi tr ch l i nh ngd ng
tr ng th i c ac cb nđ ghinh nv nh ngđi u“k l ”c a
ngư i S iG n “b t k t ađ ”n o.V hômnay “t ađ ”
G cnh S iG nxinmongđư c l mquenc ngc c“phây”
qua nh ngd ng tr ng th i r t S iG n trên.
LÊVĂNNGHĨA
Ngư iS iGòntrên“phây”
1...,4,5,6,7,8,9,10,11,12,13 15,16
Powered by FlippingBook