041-2019 - page 7

7
Pháp luật
&
cuộc sống -
ThứBa26-2-2019
TUYẾNPHAN
D
ự kiến ngày 28-2 tới, TAND
tỉnhBắcGiang sẽmở lại phiên
tòa sơ thẩm lần hai xét xử
Vi Văn Phượng (51 tuổi, trú Lục
Nam) về tội giết người.
Đáng chú ý, nạn nhân trong vụ
án lại chính là mẹ ruột của bị cáo
- bà Nguyễn Thị Vui. Dù liên tục
kêu oan nhưng qua hai cấp tòa,
Phượng đều bị tuyên án tử hình.
Phải đến khi có kháng nghị của
viện trưởng VKSND Tối cao, Hội
đồng Thẩm phán TAND Tối cao
đã quyết định giám đốc thẩm, hủy
toàn bộ hai bản án sơ và phúc
thẩm vì cho rằng căn cứ kết tội
chưa vững chắc.
Động cơ gây án
quá đơn giản
Theo nội dung cáo buộc, bà Vui
bị mù lòa, sống chung với vợ chồng
Phượng, được cả hai chăm sóc, nuôi
dưỡng từ năm 2003.
Do hoàn cảnh kinh tế khó khăn,
năm 2009, Phượng có vay mượn họ
hàng, trong đó có vay bà Vui đôi
bông tai vàng 1,5 chỉ để lo cho con
trai và vợ đi xuất khẩu lao động.
Tuy nhiên, con trai Phượng về nước
trước thời hạn nên vợ chồng Phượng
chưa thể trả số vàng cho mẹ mình.
Bức xúc chuyện bà Vui nhiều
lần đòi, thúc giục trả vàng, Phượng
nảy sinh ý định giết bà để trút gánh
nặng gia đình.
Ngày 2-10-2012, Phượng ra tiệm
vàng mua một đôi bông tai 1,5 chỉ
rồi đưa con trai trả nợ cho bà Vui.
Hai ngày sau, trong lúc chỉ có hai
mẹ con, bà Vui hỏi: “Mày trả tao
vàng giả à?”. Nghe vậy, Phượng
càng thêm bực tức nên quyết tâm
thực hiện ý định giết mẹ.
Khoảng 11 giờ 15 ngày 5-10,
Phượng đi làm công cho người
quen trở về. Thấy bà Vui nằm ngủ
trên giường, Phượng đi thẳng vào
góc buồng lấy con dao quắm tra
cán gỗ, chém nạn nhân nhiều nhát.
Sau đó, Phượng mang dao dựng vào
vị trí cũ, thay áo rồi ngồi suy nghĩ
khoảng 5-7 phút. Kiểm tra và xác
định bà Vui đã chết, Phượng gọi
điện thoại báo cho công an bà Vui
bị người khác giết. Tiếp đó, Phượng
báo cho trưởng thôn, chú họ và các
con biết tin.
Hai lần bị tuyên án tử
Tháng 4-2013, TAND tỉnh Bắc
Giang xét xử sơ thẩmđối với Phượng
về tội giết người. Tại tòa, bị cáo
phản cung và cho rằng do bị điều
tra viên ép cung, dọa bắt hết con
cái vào tù nên phải nhận tội. Tuy
nhiên, tòa khẳng định lời khai của
Phượng không có căn cứ nên tuyên
tử hình. Phượng kháng cáo kêu oan.
Tháng 8-2013, TANDTối cao tại
HàNội mở phiên phúc thẩm. Phượng
tiếp tục kêu oan, tố bị ép cung và
dọa bắt các con nên mới nhận tội.
Lần này tòa bác kháng cáo của bị
cáo cũng như bào chữa của luật sư
và giữ nguyên quyết định về tội
danh và hình phạt của tòa sơ thẩm.
Vụ án gây chú ý dư luận và nằm
trong danh sách các vụ án được Ủy
ban Thường vụ Quốc hội giám sát
về tình hình án oan, sai trong tố
tụng hình sự. Vì vậy, sau đó viện
trưởng VKSND Tối cao đã kháng
nghị giám đốc thẩm vụ án này.
Nhiều ẩn khuất từ kỳ án
giết mẹ ruột ở Bắc Giang
Bị cáo từng hai lần bị tuyên án tử vì giết mẹ luôn kêu oan, cho rằngmình bị cơ quan tố tụng Bắc Giang
bức cung, mớm cung và dùng nhục hình.
Bị cáo Vi Văn Phượng. Ảnh: TUYẾNPHAN
Căn cứ kết tội
chưa vững chắc
Tháng 11-2016, Hội đồng Thẩm
phán TANDTối cao (gồm 14 thành
viên do Chánh án Nguyễn Hòa Bình
ngồi ghế chủ tọa) họp phiên giám
đốc thẩm đã hủy toàn bộ hai bản
án sơ thẩm và phúc thẩm để điều
tra, xét xử lại.
Theo quyết định giám đốc thẩm,
tòa sơ thẩm và phúc thẩm kết án
Vi Văn Phượng tử hình về tội giết
người dựa trên các căn cứ chưa
vững chắc, còn rất nhiều thiếu sót
và mâu thuẫn.
Cụ thể, hội đồng thẩm phán cho
rằng về động cơ giết người, bị cáo
được hàng xóm, bạn bè đánh giá là
sống tình cảm, có hiếu với mẹ. Mặc
dù bàVui bị mù lòa nhiều nămnhưng
Phượng vẫn chăm sóc, không ngược
đãi mẹ. Việc vay vàng, bị cáo đã
trả trước khi bà Vui chết mấy ngày.
Từ những căn cứ trên, hội đồng
thẩmphán quyết định hủy cả hai bản
án, chuyển hồ sơ cho VKSND Tối
cao điều tra lại, làm rõ nhiều vấn đề.
Theo đó, cơ quan giám định cần
xác định chính xác thời gian chết
của nạn nhân; cần thực nghiệm việc
bị cáo dùng con dao quắm chém
với một lực mạnh như vậy thì mũi
quắm của con dao tác động như
thế nào đến giường, có để lại dấu
vết gì không.
Hội đồng thẩmphán cũng cho rằng
cần phải làm rõ hơn động cơ, mục
đích gây án của bị cáo. Cần làm rõ
mối quan hệ của Phượng xem có
mâu thuẫn, thù hằn với ai không, vì
không códấuhiệu của việc giết người,
cướp tài sản. Làm rõ bà Vui và vợ
chồng Phượng có mâu thuẫn, tranh
chấp đất đai với vợ, con người anh
thứ hai (đã chết) của bị cáo không…
Đặc biệt, quyết định giám đốc
thẩm còn yêu cầu làm rõ có sự đánh
đập, bức cung, dùng nhục hình đối
với bị cáo hay không. Bởi Phượng
khai do bị điều tra viên dọa bắt con
trai nên đã nhận tội; bị các điều tra
viên đánh nhiều, các lời khai là do
điều tra viên viết sẵn…•
Quyết định giám đốc
thẩm còn yêu cầu làm rõ
có sự đánh đập, bức cung,
dùng nhục hình bị cáo
không, bởi Phượng khai
do bị dọa bắt con trai nên
đã nhận tội, bị các điều
tra viên đánh nhiều…
Cáo trạng mới vẫn cáo buộc như cũ
Trong bản cáo trạng mới nhất vào tháng 11-2018, VKSND tỉnh Bắc Giang tiếp tục khẳng định Vi Văn Phượng là
người ra tay sát hại mẹ ruột mình. Động cơ gây án của Phượng là do hoàn cảnh kinh tế khó khăn lại phải chăm
sóc bà Vui mù lòa và bị bà nhiều lần đòi vàng nên bực tức, nảy sinh ý định giết mẹ để trút gánh nặng gia đình.
Cũng theo cáo trạng, CQĐT đã thực nghiệm điều tra cho Phượng diễn lại các tư thế, động tác khi gây án; kết
quả cho thấy Phượng thực hiện thành thục, phù hợp với lời khai của mình.
Bên cạnh đó, CQĐT cho Phượng nhận dạng con dao quắm và chiếc áo phông cộc tay đã thu giữ, bị cáo thừa
nhận đây đúng là con dao và chiếc áo mà bị cáo vẫn thường sử dụng hằng ngày.
Đáng chú ý, cáo trạng ghi nhận việc trong quá trình điều tra trước đây Phượng khai nhận về động cơ giết mẹ
như đã nêu nhưng đến nay thì không thừa nhận.
VKSND tỉnh Bắc Giang truy tố Phượng về tội giết người theo điểm d khoản 1 Điều 93 BLHS 1999, khung hình
phạt đến chung thân, tử hình.
Ngày 25-2, TAND tỉnh Bến Tre xử phúc thẩm đã bác
kháng cáo của TAND huyện Châu Thành (Long An), giữ
nguyên bản án sơ thẩm, buộc tòa này phải bồi thường cho
anh Đặng Ngọc Thanh gần 300 triệu đồng.
Tại phiên tòa, Phó Chánh án Diệp Song Tiền (đại diện
cho TAND huyện Châu Thành, Long An) đề nghị cấp
phúc thẩm không chấp nhận yêu cầu của anh Thanh đòi
bồi thường gần 110 triệu đồng do khoản thu nhập bị giảm
sút trong khoảng thời gian bị giữ bằng thuyền trưởng và
cấm đi khỏi nơi cư trú. Lý do tòa này đưa ra là theo quy
định tại khoản 1 Điều 7 của Thông tư liên tịch 05/2012
của VKSND Tối cao, Bộ Công an, Bộ Tư pháp, Bộ Quốc
phòng, Bộ Tài chính và Bộ NN&PTNT chỉ quy định trường
hợp người bị tạm giữ, tạm giam, chấp hành hình phạt tù
mới được bồi thường.
Tuy nhiên, luật sư Nguyễn Tuấn Lộc (người bảo vệ
quyền lợi của ông Thanh) đề nghị giữ nguyên bản án sơ
thẩm vì TAND huyện Châu Thành (Long An) đã hiểu
không đúng quy định pháp luật.
Cạnh đó, đại diện VKS cũng đề nghị tòa phúc thẩm bác
đơn kháng cáo của TAND huyện Châu Thành (Long An),
giữ nguyên bản án sơ thẩm.
Cuối cùng, TAND tỉnh Bến Tre nhận định Thông tư liên
tịch 05 nói trên có nêu thu nhập bị giảm sút của người bị
hại. Việc anh Thanh bị cấm đi khỏi nơi cư trú và bị thu
giữ bằng lái tàu sẽ ảnh hưởng đến công việc vì phải chấp
hành theo mệnh lệnh của cơ quan tố tụng. Tuy nhiên,
trong thời gian đó anh Thanh có thể làm việc khác để có
thu nhập nhưng không ổn định như công việc chính. Vì
vậy, cấp sơ thẩm chấp nhận một phần yêu cầu của anh
Thanh là có căn cứ.
Như
Pháp Luật TP.HCM
đã phản ánh, bốn năm trước, anh
Thanh được ông Phạm Thanh Sang (chủ một sà lan) thuê
làm thuyền trưởng lái sà lan trên sông Vàm Cỏ. Sau đó, do
có việc gấp nên anh Thanh giao lại sà lan cho ông Sang. Ông
Sang lái tàu được một đoạn, tiếp tục giao lại cho Võ Văn
Quốc là phụ lái tàu. Do không chú ý quan sát, Quốc lái sà lan
tông chìm một chiếc ghe khiến ba mẹ con tử vong.
Xử sơ thẩm, TAND huyện Châu Thành đã tuyên phạt
anh Thanh bảy năm tù về tội giao cho người không đủ
điều kiện điều khiển phương tiện giao thông đường thủy.
Từ đấu tranh quyết liệt của
Pháp Luật TP.HCM
,
TAND tỉnh Long An đã hủy án sơ thẩm. Đến tháng 10-
2015, sau bảy tháng bị tạm giam, anh Thanh được trả tự
do và được đình chỉ điều tra với lý do hành vi không cấu
thành tội phạm.
Cuối năm 2017, TAND huyện Châu Thành, Long An
công khai xin lỗi anh Thanh nhưng lại chỉ đồng ý bồi
thường 162 triệu đồng. Từ đó anh Thanh làm đơn khởi
kiện ra TAND huyện Châu Thành (Bến Tre) nơi anh
đang cư trú.
Năm 2018, TAND huyện Châu Thành (Bến Tre) đã xử sơ
thẩm buộc TAND huyện Châu Thành (Long An) phải bồi
thường cho anh Thanh gần 300 triệu đồng do đã kết án oan.
Sau đó, TAND huyện Châu Thành (Long An) kháng cáo nên
TAND tỉnh Bến Tre xử phúc thẩm và tuyên án như trên.
NGÂN NGA
Tòa tỉnhnày bác kháng cáo của tòahuyện thuộc tỉnhkia
TAND tỉnh Bến Tre không chấp nhận cách hiểu về văn bản pháp luật của TANDhuyện ChâuThành, Long An.
1,2,3,4,5,6 8,9,10,11,12,13,14,15,16
Powered by FlippingBook