080 - page 8

8
thứ hai
31 - 3 - 2014
P
hap luat
HOÀNG YẾN
T
AND TP.HCM vừa xử phúc
thẩm một vụ tranh chấp nợ
nần, tuyên sửa án sơ thẩm,
buộc ông NTD (luật sư) phải trả
ngay một lần cho bà GSM 500 triệu
đồng. Trước đó, tại phiên xử, ông
D. đã đưa ra một chứng cứ mới
nhưng theo tòa đánh giá thì nó
chứng tỏ ông... có nhận tiền từ bà
M. chứ không phải như ông khai
là không nhận.
Nhập nhằng tình cảm
với cả dì lẫn cháu
Theo hồ sơ, tháng 5-2013, bà M.
đã nộp đơn khởi kiện ông D. tại
TAND quận 1 để đòi tiền. Theo bà
M., trước đây ông D. (kém bà 12
tuổi) là luật sư của bà, đã giúp bà
thắng một vụ kiện nên hai bên nảy
sinh quan hệ tình cảm. Tuy nhiên,
sau đó ông D. lại tòm tem với chính
cháu gái của bà và làm cho cô này
có con. Ông D. than rằng mình đang
khó khăn nên vay bà 500 triệu đồng
rồi nhờ bà đưa khoản tiền đó cho
cháu gái của bà để cô này khỏi làm
phiền ông nữa.
Cũng theo bà M., ngày 27-5-2011,
Trước đây ôngD. là luật sư của bà
M., đã giúpbà thắng kiệnnênhai
bênnảy sinhquanhệ tình cảm.
Sauđó ôngD. lại tòmtemvới
chính cháugái của bàM., làmcô
này có con.
Sơthẩm, bị đơn (là luật sư) thắngkiện. Lênphúc thẩm, bị đơn
thuakiện, phải trảnợvì... lỡnộpmột chứngcứmà theođánh
giácủa tòaphúc thẩmnóchothấyôngnàyđãnhậntiềnvay
củanguyênđơn.
Bị đơn cung
cấp chứng
cứ... phản lại
mình
giữa hai bên có lập giấy thỏa thuận
là bà cho ông D. vay 500 triệu đồng
không tính lãi. Hằng tháng ông D. có
trách nhiệm trả cho bà 5 triệu đồng
cho đến khi hết nợ. Ngay ngày hôm
đó bà M. đã giao 500 triệu đồng cho
ông D. tại nhà (không có ai chứng
kiến). Từ khi vay tiền cho đến nay
ông D. đã không trả nợ như cam
kết nên bà kiện ra tòa. Cũng theo
bà M., giấy thỏa thuận trên có thêm
nội dung “hai bên thỏa thuận sáng
thứ Bảy sẽ đi công chứng hợp đồng
vay này”. Nhưng sau đó ông D. nói
giấy thỏa thuận đó đã có giá trị nên
cả hai không đi công chứng nữa.
Phía ông D. thì nói hai bên có
thỏa thuận vay tiền, sau đó ra công
chứng ngay hôm sau (ông có nộp
cho tòa hợp đồng vay tiền có công
chứng ngày 28-5-2011, cũng có giá
trị 500 triệu đồng với thời hạn trả
nợ là 10 năm). Đồng thời, hai bên
có thống nhất là khi giao nhận tiền
sẽ làm biên nhận riêng. Tuy nhiên,
đến nay do bà M. chưa giao khoản
tiền nào cho ông nên giữa hai bên
không có một biên nhận nào.
Bên cạnh đó, ông D. còn cho rằng
có một sự thật khác đằng sau việc
vay tiền này: Vì để cháu gái của
bà M. tin rằng ông không có tiền
mà làm phiền ông nên ông và bà
M. mới lập giấy thỏa thuận “vay
giả”, trong giấy thỏa thuận có ghi
rõ rằng “mượn tiền để giải quyết
việc nuôi con với AP” (cháu gái bà
M. - NV). Do đó, dù có cả giấy thỏa
thuận vay tiền ngày 27-5-2011 lẫn
hợp đồng vay tiền có công chứng
ngày 28-5-2011 nhưng trên thực tế
giữa ông với bà M. không hề có việc
vay tiền thật, cũng
như ông không hề
nhận khoản tiền
nào từ bà M.
Về phần mình,
bà M. nói hợp
đồng vay tiền có
công chứng ngày
28-5-2011 là một
khoản cho mượn
khác, không liên quan gì đến vụ đòi
nợ này, bà cũng đang định kiện ông
D. bằng một vụ án khác...
“Gậy ông đập lưng ông”
Xử sơ thẩm hồi tháng 8-2013,
TAND quận 1 đã bác yêu cầu
khởi kiện của bà M. vì chứng cứ
giao nhận tiền chưa rõ ràng. Bà
M. kháng cáo.
Tại phiên phúc thẩm vừa qua
của TAND TP.HCM, ông D. xuất
trình thêm chứng cứ là một giấy
thỏa thuận ngày 28-5-2011 mà
ông nói rằng vừa tìm thấy. Ông
cho rằng theo giấy thỏa thuận
này thì ông không hề nhận khoản
tiền nào từ bà M. cả. Từ đó, ông
tiếp tục khẳng định việc vay tiền
giữa hai bên chỉ là giả tạo nhằm
kéo dài thời gian tìm hiểu sự thật
rằng có đúng là
ông có con với
cháu gái bà M.
hay không.
Phía bà M. thì
cho biết chỉ đòi
tiền theo giấy
thỏa thuận vay
ngày 27-5-2011
nên không tranh
luận gì về hợp đồng vay công
chứng ngày 28-5-2011 lẫn giấy
thỏa thuận ngày 28-5-2011 mà ông
D. vừa xuất trình thêm. Theo bà
M., trong giấy thỏa thuận ngày
27-5-2011 mà bà xuất trình thì
chính ông D. đã tự tay viết có
vay tiền của bà, nghĩa là đã nhận
tiền vay.
Theo tòa phúc thẩm, giấy thỏa
thuận ngày 27-5-2011 và hợp
đồng vay có công chứng ngày
28-5-2011 là cùng một khoản
tiền vay 500 triệu đồng.
Việc ông D. cho rằng chưa nhận
khoản tiền vay này là không đúng.
Bởi lẽ chính ông vừa xuất trình
thêm giấy thỏa thuận ngày 28-5-
2011, trong giấy này có nội dung
ghi rõ là “bà M. đứng ra cho ông
D. vay 500 triệu, hằng tháng ông
góp lại cho bà 5 triệu, số tiền vay
của bà M. công chứng...”.
Tòa phúc thẩm đánh giá đây
chính là “biên nhận” của khoản
tiền vay chứ không phải là có
nội dung chưa nhận tiền như ông
D. trình bày. Ông D. tự nguyện
vay tiền của bà M., đồng thời
góp trả cho bà để bà chuyển số
tiền ông vay cho cháu gái nhằm
giải quyết vấn đề ông có quan hệ
tình cảm và có con với cô này.
Nội dung này đúng như đã nêu
thống nhất trong hai giấy thỏa
thuận lập giữa hai bên vào hai
ngày 27 và 28-5-2011.
Từ đó, tòa phúc thẩm chấp nhận
kháng cáo của bà M., sửa án sơ
thẩm, buộc ông D. phải trả cho bà
M. 500 triệu đồng như đã nói.
TAND TP.HCM vừa sửa án sơ thẩm, bác yêu cầu của ông
Phan Công Minh Trí về việc đòi hủy quyết định chấm dứt
hợp đồng lao động với ông của Công ty Cổ phần Thực phẩm
dinh dưỡng Nutifood. Tòa cũng bác việc ông Trí yêu cầu
Công ty Nutifood phải nhận lại ông vào làm việc, khôi phục
các quyền lợi theo hợp đồng lao động và bồi thường do đơn
phương chấm dứt hợp đồng lao động trái luật.
Theo hồ sơ, tháng 7-2011, ông Trí được mời thử việc hai
tháng tại Công ty Nutifood với chức danh giám đốc ngành
hàng, mức lương 60 triệu đồng/tháng. Hết thời hạn thử việc,
ông Trí vẫn tiếp tục làm việc dù chưa ký tiếp hợp đồng mới.
Theo luật thì trong trường hợp này, hợp đồng lao động giữa hai
bên trở thành không xác định thời hạn. Đến ngày 13-8-2012,
ông Trí có nộp đơn xin thôi việc và được giám đốc nhân sự
của Công ty Nutifood đồng ý. Sau đó, Công ty Nutifood có
quyết định chấm dứt hợp đồng lao động theo nguyện vọng
với ông Trí.
Tuy nhiên, ông Trí cho rằng Công ty NutiFood đã ra quyết
định cho nghỉ việc khi ông chưa có đơn xin nghỉ việc chính
thức. Việc này là trái luật nên ông khởi kiện công ty ra TAND
quận 4.
Xử sơ thẩm, TAND quận 4 đã chấp nhận yêu cầu của ông
Trí, hủy quyết định chấm dứt hợp đồng lao động và buộc
Công ty Nutifood nhận lại ông Trí vào làm việc, đồng thời
bồi thường các khoản hơn 500 triệu đồng. Sau đó, Công ty
Nutifood kháng cáo.
Theo tòa phúc thẩm, ngày 15-8-2012, ông Trí có nộp đơn
xin thôi việc, 10 ngày sau ông có đơn xin rút lại đơn xin thôi
việc gửi cố vấn cao cấp của Công ty Nutifood. Trong hồ sơ
thể hiện chỉ có bút phê của cố vấn cao cấp chấp nhận với
quyết định rút đơn của ông Trí chứ không hề có bút phê của
tổng giám đốc cũng như giám đốc nhân sự. Trong khi đó,
căn cứ vào hợp đồng tư vấn thì cố vấn cao cấp của Công ty
Nutifood chỉ là người tư vấn về xây dựng chiến lược tổ chức
kinh doanh, không phải phụ trách nhân sự của công ty. Như
vậy, việc sau đó Công ty Nutifood ban hành quyết định chấm
dứt hợp đồng lao động với ông Trí là đúng theo nguyện vọng
của ông, đúng luật.
ÁI MINH
Thuakiệnvì rútđơnxinthôiviệc
khôngđúngchỗ
Giao cấu với cháu vợ 13 tuổi,
bị sáu nămtù
(PL)- TAND TP.HCM vừa chấp nhận kháng cáo của gia
đình bị hại, tăng mức hình phạt đối với bị cáo Nguyễn Văn
Tâm (42 tuổi) từ bốn năm lên sáu năm tù và buộc bồi thường
cho bị hại 40 triệu đồng.
cháu L. là cháu vợ của Tâm. cháu L. thường hay qua lại
nhà Tâm chơi. Thấy cháu L. phổng phao, Tâm nảy sinh tà ý
và nhiều lần dụ dỗ cháu L. làm chuyện người lớn. Đến ngày
12-3-2013, Tâm bị người nhà cháu L. phát hiện. Do cháu L.
đồng tình và lúc đó cháu đã hơn 13 tuổi nên Tâm bị xử tội
giao cấu chứ không phải hiếp dâm trẻ em.
NGUYỄN HIỀN
Vào tù vì trộmkhông thành,
còn hành hung để tẩu thoát
(PL)- TAND TP Tuy Hòa (Phú Yên) vừa tuyên phạt Đinh
Trung Đời một năm chín tháng tù về tội trộm cắp tài sản.
Theo hồ sơ, Đời vào nhà anh Nguyễn Kim Sơn trộm gà
nhưng không có gà nên trộm xe mô tô. Khi bị anh Sơn phát
hiện chặn lại, Đời rút dao đe dọa để tẩu thoát. Theo tòa, hành
vi này đã cấu thành tội trộm cắp tài sản với tình tiết định
khung hành hung để tẩu thoát nên xử phạt nghiêm.
HỒ LƯU
8
1,2,3,4,5,6,7 9,10,11,12,13,14,15,16
Powered by FlippingBook