093 - page 7

7
THỨHAI
13-4-2015
Bandoc
NHÓMPV
“Đ
ọc bài báo
Nhọc nhằn
nghề chăm
sóc trẻ nhiễmHIV
” (
Pháp
Luật TP.HCM
ngày 8-4),
tôi không sao cầm được
nướcmắt. Thương các con
cuộc đời long đong, mang
bao nhiêu thương đaumột
kiếp người. Thương các cô
hy sinh, vất vả, dám can
đảm chọn nghề mà mấy ai
trong chúng ta, kể cả bản
thân tôi chưamột lần nghĩ
tới sẽ chọn” - bạn đọc
Chi
Chi
mở đầu với một chia
sẻ đầy cảm động.
Chăm sócbébằng
tấm lòngngườimẹ
Đã có rất nhiều ý kiến
bạn đọc gửi về
Pháp Luật
TP.HCM
bày tỏquanđiểm,
cảm xúc như trên. Nhiều ý
kiếncho rằngđểnuôidưỡng
một đứa trẻ phát triển bình
thường đã vất vả trăm bề,
huống chi các con ởTrung
tâm Linh Xuân. Các cô
bị áp lực công việc nhiều
lắm, chăm sóc các em đủ
loại bệnh tật như vậy, khó
khăn như vậy thì làm sao
các cô tránh khỏi lúc bực
mìnhkhi bé không chịu ăn,
la hét, quậy phá...
Bạn đọc
Nguyễn Thành
bộc bạch: “Tôi đã và đang
làm việc với trẻ khuyết tật.
Tôi hiểu những khó khăn
mà các bảo mẫu gặp phải
khi nuôi dưỡng, chăm sóc
trẻ có hoàn cảnh đặc biệt.
Côngviệccủacáccôkhông
chỉ kiên trì, bình tĩnhđểdạy
trẻ từnhữngkỹnăngcơbản
nhất,lắngnghe,
chia sẻ suy
nghĩ với trẻ
mà còn kiêm
luônviệcchăm
sóc, đảmbảo
vệ sinh cho
từngem.Các
côkhôngchỉlà
bảomẫu, y tá cho trẻ, chăm
lo cho các em từ giờ học
đến giờ nghỉ, giờ chơi; nếu
không có tấm lòng củamột
ngườimẹ, chắcchắnkhócó
ai “trụ” lại được với những
lớp học như thế”.
“Tôi thườngnuôiconbệnh
trênBVNhiđồng2và thường
xuyên thấycáccô trongclip
đi nuôi cáccháubệnhnhiễm
HIVởphòngsố
8khoaNhiễm.
Lúcđầu tôicứ
tưởng là mẹ
nhưngsaukhi
nóichuyện tôi
mới biết các
cô làbảomẫu.
Tôikhôngdám
hỏi thêm nhưng không biết
các cô có gia đình, con cái
hay khôngmà các côở trên
viện suốt cả tuần, ngàyđêm
canh trựccáccháubệnhnhư
mộtngườimẹ thực thụ”.Bạn
đọc
NguyễnSinh
kể.
“Tôiđãnhiều lầnđếnTrung
tâmLinhXuân làm từ thiện.
Có lần tôiđến thămđúng lúc
các cô cho trẻ ăn trưa. Tôi
liềnđếnxinphépcáccôcho
tôi cùng tham gia đút cơm
chonhóm trẻmầmnon.Tôi
đút chobégầncả tiếngđồng
hồ mà chưa xong bữa ăn.
Trong khi đó, tôi quan sát
các cô làm thế nào để cho
các bé khác ăn hết suất ăn.
Tôi thấy các cômồhôi đẫm
áo, trẻ thì lăngxăngchạy tới
đi lui. Cô thì miệng la, tay
đút cho trẻ ăn, thỉnh thoảng
lại hét lên vì một bé nào đó
làm đổ tô canh, chén cơm,
các cô lại lo lau dọn sạch
để tránh trơn trượt... Nhìn
cảnh đó tôi thấy chóng cả
mặt, phục các cô vô cùng.
Không hiểu sao các cômỗi
ngày làm việc như thế mà
Bạnđọcchiasẻvới
nhữngngườinuôitrẻHIV
Hãycócáinhìnấmáphơn,chiasẻhơnđểnhữngngườilàmcôngviệccaocả,thầmlặngấyđượccảmthấycóđộnglực
đểtiếptụcdấnthân…
Mọingười luônđồnghành
vớitrungtâm
Theo tôi nghĩ đã là conngười thì ai cũng cónhững
lúc tâm trạng vui buồn, mắc phải sai lầm trong công
việc. Đối với các cô chăm sóc trẻHIV cũng vậy thôi. Tôi
mongcáccấp lãnhđạohãy suyxétmột cáchcó tìnhcó
lý,độngviênkhích lệchonhữngngườicótâmhuyếtvới
cái nghềđặcbiệtnày, đừng làmmấtđi nhữngngười có
tâmhuyết với ngành. Tôi vànhiềungười sẽđồnghành
cùng trung tâmvìmụcđíchcaocảmàcáccôđang làm.
Tôi hứa sẽđến trung tâm trongmột ngàygầnnhất để
độngviên, chiasẻvới trung tâm.Chúccôgiámđốc, các
côbảomẫuvà cácbé luônvững tin,mạnhkhỏevàvui
tươi trở lại...
LêPhươngMai
(TP.HCM)
CáccôởTrung tâmLinhXuânđangcùngcáccháusinhhoạt tronggiờchơi.
Ảnh:HOÀNGLAN
Chúngtôiđãđánhđổicảmạngsốngcủamình
Sổtay
không biết mệt mỏi”. Bạn
đọc
MyMyTrần
nhớ lại.
Mongcác cô tiếp
tục côngviệc
Mến phục tấm lòng của
cáccô, bạnđọcmongmuốn
cáccôđừngđểxảy ranhững
tắc trách.Với sựviệcđãqua,
những người làm sai phải
chịu tráchnhiệmnhưngvới
những “mẹ hiền” khác cần
được sự chia sẻ, động viên
đểcáccôhoàn thành tốtchức
trách củamình.
“Tôi rấtđồng tìnhvớibiện
pháp khắc phục của giám
đốc trung tâm sẽ lắp đặt hệ
thốngcameraởcácphòngđể
quansátnhằmchỉnhđốnkịp
thờinhữnghànhđộngkhông
mang tínhgiáodục.Thương
lắm cô giáo mầm non nói
chung và các cô chăm sóc
các trẻ kémmay mắn nói
riêng. Họ có trăm ngàn nỗi
niềm không biết tỏ cùng ai.
Chúng tahãycócái nhìnấm
áphơn, chiasẻhơnđểnhững
người làmcôngviệccaocả,
thầm lặngấyđượccảm thấy
có động lực để tiếp tục dấn
thân phục vụ những mảnh
đời bất hạnh”- bạn đọc
Chi
Chi
bày tỏ.
“Tôi nghĩ ban giám đốc
vànhânviênkhôngaimong
muốn điều này xảy ra.Việc
sai lầm này cần phải phê
phán nghiêm túc và triệt để
nhưng cũngmong các bạn,
các thầy cô ở Linh Xuân
hãy đứng dậy, bước đi tiếp
côngviệc thầm lặngmàvinh
quang này. Hãy tổ chức tập
huấn chuyên môn nghiệp
vụ thường xuyên cho nhân
viên về công tác chăm sóc
trẻ. Đặc biệt là tổ chức các
phòng ban chức năng, ban
giám đốc, đoàn thể... kiểm
tra, giám sát chặt chẽ, liên
tụcđểkịp thờiuốnnắn, chấn
chỉnhngaykhi có sai phạm.
Đường phía trước còn dài,
các emmồ côi còn tiếp tục
lớn lênvà trưởng thành, các
em vẫn rất cần các thầy cô
nuôidưỡng”-bạnđọc
VuiVẻ
tạm chốt lại câu chuyện.
s
Tôi lànhânviêncủaTrung tâmLinhXuân (xinđượcphépgiấu
tên). Tôi đã đấu tranh tư tưởng rất nhiều trước khi quyết định
viếtnhữngdòngchữnày. Tôi từng làhọcviênđượcnuôi dưỡng,
lớn lên từ trung tâm trẻmồcôi. Saukhi trưởng thành, cũngnhư
phầnđôngnhữngngười khác tôi ở lại phục vụ cho trung tâm,
làmcôngviệc trực tiếpchăm sóc trẻnhiễmHIV/AIDS.
Trongquá trìnhchămsóc,gầngũi với trẻ, khôngmay tôiđãbị
lâynhiễm. Tôi nói rađiềunày chỉmong xãhội có thể thấyđược
rằngnếu chúng tôi ngại khóngại khổ thì đã khôngnhận làm
côngviệccónguycơ lâynhiễmvàcó thểđánhđổi cảcuộc sống
và tương lai hạnhphúcgiađìnhnhư thếnày.
Saukhi xemđoạnclip “Hànhhạ trẻHIV trongbữaăn”, những
người đang làm việc tại trung tâmnhư chúng tôi cũnghết sức
bàng hoàng và đau xót. Tuy nhiên, không phải tất cả cô bảo
mẫu đều như vậy. Cũng là trẻmồ côi nên chúng tôi rất thấu
hiểu vàđồng cảm với nhữngmảnhđời bất hạnh của các cháu
như thế nào, riêng bản thân tôi làngười thấuhiểuhơn ai hết
khi phải chịu đau đớn về tinh thần và cả thể xác khi bệnh tật
hànhhạ.Mongmọingười cócáinhìncôngbằngvàkháchquan
hơn, khôngnênquy chụp tội lỗi cho tất cả cánbộ lãnhđạo và
nhânviên trung tâm.
Một số ý kiến cho rằng việc xảy ra là trách nhiệm thuộc về
giám đốc trung tâm. Nhưng tôi xin khẳng định giám đốc rất
có tinh thần tráchnhiệm, hết lòngquan tâm chăm lođời sống
tinh thần và thể chất cho trẻHIV... Tôi khôngphủnhậnnhững
hànhđộng sai trái củamột số ít cô, cũng khôngphải nói rađể
biệnminhchonhữnghànhđộngđónhưngvừaquadư luậnhầu
hết đều lênán chúng tôimột cáchgay gắt. Chẳngmaymang
bệnh, tôi khôngđòi hỏi đến sựbùđắp, kể cả khi được đề nghị
tuyêndương, báocáođiểnhìnhnhưng tôi cũngkhôngnhậnvì
xemđó là sốphận củamình, chỉmong sốngnốt phầnđời còn
lại gắn bó với trẻ và trung tâm. Tuy nhiên, thật đau lòng khi
mọi người lênán cho rằng chúng tôi lợi dụng các cháuđể vận
động từ thiện chomìnhvàphủnhận tất cả công sứcđónggóp
của toàn thểcánbộ lãnhđạovànhânviên trung tâmchỉ vì sai
lầm củamột số cô.
Những cô vi phạmđãnhận rahành vi củamìnhđã làm tổn
thương các cháu vàgây ảnhhưởngđếnuy tín của trung tâm.
Hànhđộngcủacáccô thậtđáng trách, lẽ racùnghoàncảnhcác
côphảiđồngcảmyêuthươngtrẻhơnnhưngxétvềkhíacạnhkhác
thì cáccôcũng từngbị tổn thươngvềmặt tâm lýdokhôngđược
sựquan tâmyêu thương, chăm sóccủagiađìnhngay từbé. Xin
dư luậnkhoandung, tha thứchocáccô sai phạmcódịp sửađổi
để trở lạicôngviệcchămsóccho trẻbằng tấtcả tìnhyêu thương.
Mongmọi người hãyghé thăm trung tâmđể tậnmắtnhìn thấy
cáccháukhỏemạnhvàcảmnhậnđượcnỗinhọcnhằncủacáccô
bảomẫukhi chăm sóc trẻnhiễmHIVnhư thếnàođểcó sựđồng
cảm, chia sẻ, góp sứccùngchúng tôi chăm sóc trẻngàymột tốt
hơn.Chúng tôi làmviệchết lòng làvì cáccháu, khôngnhất thiết
phảiđược tuyêndươngvớinhữngdanhhiệucaoquýmàchỉ cần
mọi người hiểuđược việc làm của chúng tôi. Xinmọi người hãy
tạocơhội chocáccôsaiphạmvàghinhậnsựđónggópcủacán
bộ lãnhđạovànhânviên trung tâm, đừngvì sai lầmcủamột số
cômàđểmất đimột cánbộ lãnhđạođầy tâmhuyết với công
việc.Chúng tôi vôcùngbiếtơn tấtcảsựquan tâmchiasẻvàhứa
sẽbình tâmvànỗ lựchơnvới côngviệcmàmìnhđãchọn.
Một nhânviên củaTrung tâmLinhXuân
Đườngphía trước còn
dài, các emmồ côi
còn tiếp tục lớn lên và
trưởng thành, các em
vẫn rất cần các thầy cô
nuôi dưỡng
1,2,3,4,5,6 8,9,10,11,12,13,14,15,16
Powered by FlippingBook