118 - page 2

CHỦNHẬT 10-5-2015
2
TUẦN THỜI SỰ
Nhữngkhuvôgiacưnghèonànnhưkhuổchuộtmàvẫntrậttựantoàn,nhữngđứatrẻ lễphépngoanngoãn,
nhữngngười lớnthânthiện.
ChuyệnNgười
vàchuyệntrời
đấtởNepal
PVCẩmTú
:Dẫucóngàn lời cũng
không thểđủchoniềmcảmphục
vàbiếtơncủa riêng tôiđếngiađình
tốtbụngởNepal.
Mộtngườibạncủatôi
thốt lênNepalvàNhật
Bản làmộttrờicách
biệtvềnghèovàgiàu.
NhưngNepalvàNhật
Bảnkhôngkhácnhau
baonhiêuvềýthức
vàsựtửtếgiữacon
ngườiđốivớinhau
những lúcthiêntaiđối
diệnvớichếtchócvà
nghèokhó.
CẨMTÚ
Tú. Đây là ngôi nhà của
tôi”. Tôi nhận được tin
nhắnvà tấm ảnh của bạn
ngườiNepal, đầubếp tại
Kathmandu mà tôi quen
gửi qua Facebook. Một ngôi nhà
gạchnhỏmàu trắnghai tầng, xinh
xinh. Là trước kia mà thôi. Giờ
đâynó thànhmột đốngvỡnát tan
tànhbởi trậnđộngđất kinhhoàng
ngày 25-4 vừa qua. Tin nhắn kế
tiếp của bạn: “Ngôi nhà mơ ước
củagiađình tôi đãbiếnmất”.Nếu
bạn là tôi, bạn có thể nào không
caymắt không?
Nhàai cũngsập
nhưngkhôngmột tiếng
than thở
80nămrồiNepalmớicómột trận
độngđất kinhhoàngnhưvừaqua.
Nhà tancửanát, giađìnhmấtmát,
tương lai mịt mờ. Vậymà người
Nepal vẫn giữ được sự điềm tĩnh
và trách nhiệm với công việc của
mình, với những gì mình đã hứa.
CũngnhưSàiGòn,Kathmandu là
nơi baonhiêungười ngoại tỉnhđổ
LTS:
Trong chuyến du lịchNepal, PVCẩm Tú khôngmaymắc kẹt
lại sau trận động đất kinh hoàng. Thế nhưng cô đã không đi tìm sự
an toàn chomìnhmà dấn thân vào vùng thảm họa và chứng kiến
nhiều câu chuyện cảm động đủ phác họa chân dungmột dân tộc.
về học tập, làmviệc và sinh sống.
Bạnđầubếpcủa tôicũngvậy,bạn
đến từmột ngôi làngnhỏởhuyện
Dhading và giờ thì làm đầu bếp
cho nhà hàng. Tôi đến ở chỗ của
bạn và quen với bạn cũng vì trận
động đất. Khi trở lại Kathmandu,
khách sạn tôi ở trong khuThamel
khôngcònhoạtđộngbởikhôngcó
nước, không cóWiFi và dukhách
thì vắng bóng. Tôi được anh chị
chủnhàhàngPhở99 làchịVõThị
KimCương, một người gốc Việt
quốc tịchCampuchia và chồng là
người Nepal nhắn về đây ở. Nhà
hàngcủachị bỗngbậnbịuhơnbởi
thêmnhữngngười như tôi đến ăn,
ở. Bạn đầu bếp và những người
phụcvụ thêmphầnvấtvả.Vậymà
họ luôn luônmỉm cười, luôn luôn
ân cần giúp đỡ chúng tôi không
một chút thở than, khó chịu. Họ
lẳng lặng làm tròn công việc của
mình từ sáng đến tốimịt, chu đáo
vẹn toàn. “Mấy bạn làmở đây họ
tốt lắm em, siêng năng nhiệt tình
và trung thựcnữa”, người quản lý
chung, chịBanói với tôi.Bạnđầu
bếp lúcnàocũng lui cui trongbếp,
lúcnào cũngvui vẻ thân thiệnkhi
tôi nhờ hết việc nọ đến việc kia.
Tôi bảo bạn lần sau trở lại Nepal
bạn dẫn tôi về làng chơi với nhé.
Bạn lập tức gật đầuvà bảo rất sẵn
lòng.Đâungờbạnvàgiađìnhđang
chịu những khó khăn, những nỗi
buồn,mấtmátquá lớn laonhư thế.
“Nhưng tôivàgiađìnhvẫnhyvọng
và tinvàoThượngđế ở trên cao”,
bạnnói trong tinnhắnkế tiếp.Tôi
cũngvậy, tôihyvọngvà tinThượng
đếở trêncaosẽ luôn luônbêncạnh
bạn, gia đình của bạn.
Những bạn porters của tôi, nhà
ai cũngnghèo, nhàai cũngđổ sập.
Vậymàhọkhôngnóimột lời,không
một tiếng than thở đừng nói chi
sốt ruột hay bỏ về cho tôi phải dở
dangchuyếnđi.Hay tindữnhưng
họvẫn tỏ ra bình thường, vẫn chu
đáo hỗ trợ nên chúng tôi yên tâm
hoàn thànhhếthành trình trekking
đãđịnh.Họ cũng cómột giađình,
cóhọhàng, bạnbèđanghoạnnạn
nhưngnhữngnỗi lònghọgiấuvào
trong.SaunàyxemFacebookbạn,
tôi mới hay những ngày đó bạn
đã lo lắng như thế nào khi xa nhà
tronghoàncảnhấy.Vợcủabạnvà
đứacon traibébỏngmới tám tháng
tuổi biết xoayxở làm saovới ngôi
nhà đổ nát. Xin lỗi bạn vì sự vô
tâmcủachúng tôi…Cảmphục sự
điềm tĩnhvàbiếtơnbạnvìđãgiúp
chúng tôi suốtmột hành trìnhdài.
Nghèoxácnghèoxơ
nhưngsẵn lòng
cưumangngười khác
Nepal rất nghèo. Trận động đất
càngđẩyngườiNepal vào trămbề
gian khổ. Không đếm xuể có bao
nhiêu gia đình lâm vào cảnhmàn
trời chiếuđấtbởinhàđãsậpđổ tan
hoang. Không có đủ lều cho từng
nhà, nhiềugiađìnhphải chenchúc
cùng nhau ngày này qua ngày nọ.
Nước sạchkhanhiếm, lương thực
chẳngcóhọ lây lất sống.Vậymàở
cáckhugọi làvôgiacưấy, ai cũng
ngạcnhiênkhi tôi hỏi ởđây có an
ninhkhông,có trộmcắp,giànhgiật
không. Chứng kiến cảnh người ta
trật tự nhận đồ tiếp tế, xếp hàng
hứng nước, nhà nào lấy xong rồi
thìđemvàogiúpnhữngngườiởxa
hơn tôimới thấycâuhỏi củamình
lạc lõng. Họ nghèo xác nghèo xơ
nhưng sẵn lòng cưumang người
khác.Anh chàngTây ba lô nghèo
ở tạimộtkháchsạnbị sập, anhvào
tá túc túp lều một gia đình chưa
từngquenbiết.Họnấuchoanhăn,
chia nước cho anh uống, cho anh
ở cùng cái lều nhỏ xíu, chật chội
củamìnhmà không tính toán, đòi
hỏimột điều gì.
ỞKathmandu cómột nơi gọi là
nhà hàngPhở99, chúng tôi gọi là
nhàchungcủangườiViệtởNepal.
Ai không có chỗ ở, ai hoạn nạn
trở về là ghé về nơi ấy. Anh chị
chủ nhà hàng cùng người chị, mà
chúng tôi gọi là chị Ba cùng với
đứa cháuđối với chúng tôi không
khácgì ruột thịt, họhàng.Thấy tôi
khôngkịpmuaSIMđiện thoại, chị
bảođứa cháuđưaSIMđangdùng
cho tôimượn. Sángnào cũngnhư
sáng nào, trong lúc chúng tôi say
ngủ, chịBa thứcdậy từ lúcnào, lục
tục vào bếp cùng bạn đầu bếp và
nhữngngườiphụcvụvừa lonấucho
kháchhàng,vừanấuchochúng tôi.
Nhữngbuổiănngon lành,những ly
cà phê thơmngon là dohọ ân cần
làmchochúng tôi.Mấyhômởđó,
tôi đi suốt từ sáng sớmđến tốimịt,
về cắm đầu làm việc không phụ
giúp được gì. Mọi thứ đều có chị
và nhữngbạnphục vụởnhà hàng
đỡ đần.AnhNaveen Sabu, người
em rểNepal của chị hết ngày này
quangàykhácđiđếncácngôi làng
nghèokhổ,nhữngkhuvôgiacưđể
tặnggạo,đồăn.ChịCương,vợcủa
anhNaveenSabu, trongnhữngngày
ấy thì vềViệt Nam để quyên góp,
nhận hàng cứu trợ bạn bè, người
quen gửi sang giúp đỡ choNepal.
Cả nhà chị cứ tất bật như con thoi
vì lo lắngchongười khácnhư thế.
Nhàhàngcủachị đâucóđủphòng
nênmỗi tối chúng tôi trải nệm ra
hiên nhà ngủ. Vậy mà ấm áp và
thân tình. Ngày về Việt Nam, tôi
xingửinhàhàngmột chút tiềncho
những ngàymình ăn ngủ tại đây.
Chị Ba cương quyết không nhận,
dùchỉmộtđồng.Cuối cùngsố tiền
ấy tôi nhờ chị và gia đình Phở 99
dùngđểgiúpđỡnhữngngười khó
khăn tại Nepal. Như vậy chị mới
chịu nhận và ghi rõ ràng trong sổ
sách.Nhữngngàynày,giađìnhchị
lại tiếp tụcđếncácngôi làngxaxôi,
nhữngnơi cùngkhổđểgiúpđỡhọ
phầnnào qua cơn khốnkhó.
“Bạnbéquá, lobạn
bị lạc...”
DùNepal nghèo hayNepal tan
hoang vì động đất thì Nepal vẫn
làm tôi cảm kích bởi những con
người tử tế. Hari, giám đốc công
tydu lịchmà tôi chỉ quenbiết qua
Facebook nhưng sau lại rong ruổi
cùng tôi suốt hai ngày trời vì trận
độngđất.NgàygặpởKathmandu,
chúng tôi gửiHari chi phí cho tour
trekking10ngàyvà thêm130USD
tiềnvémáybaychomỗingười.Một
người bạn tôi bảohồi hộpquá bởi
giữaHari và chúng tôi chỉ cómột
tờgiấygọi làhợpđồng thôi.Nhưng
niềm tinnội tâmquanhững lầnnói
chuyện qua Facebook cho tôi biết
Hari không bao giờ là như vậy.
Nếukhông tử tế,Hari đãchẳngbỏ
công chở bạn ấy đi xin giấy phép
leonúi dẫubạnấychẳngmua tour
của Hari. Hôm sauHari đến, dẫn
theohaibạnporters, đưachúng tôi
rabếnxevà chúc chuyếnđi thành
công tốt đẹp.
CungđườngAnnapurnaCircuit
hoàn thànhnhưngchuyếnbayđã trả
tiềnchoHari thì không thựchiện.
Chúng tôi đi xe Jeep rồi xe buýt
hai ngày trời đểvề lạiKathmandu.
“ChắcchắnHari sẽđếnvà trả tiền
vé máy bay”- người hướng dẫn
viên trấnankhi tôi lo lắngvìmấy
ngày rồi không liên lạc được với
Hari. Kathmanduđang tanhoang
đổ nát thế kia, làm sao biết được
cógặpbạnhaykhông.NhưngHari
đến.Vẻmặt khônggiấuđược nỗi
buồn, Hari cho hay gia đình bạn
maymắn bình an nhưng nhà cửa
thì sậphết,vănphòng làmviệccủa
bạn cũng không còn. Tài sản lớn
laonhất cảđờingườimất trắngchỉ
trongmột phút độngđất.Hari đợi
gặp chúng tôi trả lại tiền vé máy
bayxongxuôi hết rồimới vềnhà,
nơi cáchKathmandu hơn 60 km,
sát bên vùng tâm chấn. Tôi nhận
lại tiềnmà cảmkích.NếuHari về
làngđể lo liệuchuyệnnhà,nếuHari
không thể trả lại số tiền thì chúng
tôicũngkhôngnỡ trách.Thếnhưng
bạn đã không để xảy ra việc đó,
không than thởmột lời. Hai ngày
chở tôi đi nhữngđoạnđườngkhó
1 3,4,5,6,7,8,9,10,11,12,...16
Powered by FlippingBook