119 - page 12

12
THỨHAI
11-5-2015
Doi song xa hoi
Tiêuđiểm
Mộtngày,batrẻđuốinước
ởNghệAn
(PL)-Sáng10-5, trênđịabànxãThanhĐồng,huyệnThanh
Chương,NghệAnxảy ramột vụchết đuối khiếnhai emhọc
sinh lớp 6mất tích. Khoảng 8 giờ sáng, hai emNguyễnThị
CẩmTúvàLêNguyễnHàMyđều làhọc sinh lớp6Trường
THCSĐồngTường,huyệnThanhChươngcùngđivới tốpbạn
cónămhọcsinh tới trườngđể tậpvănnghệ.Do trờiđangnắng
nóngnêncácem rasôngLamđoạnchảyquaxãThanhĐồng
để tắm. Trong lúc các em đang tắm thì hai emNguyễnThị
CẩmTúvàLêNguyễnHàMybơi raxavàbịnướccuốnchìm.
Phát hiện bạn bị chìm, năm em còn lại đã hô hoán người
dân laoxuống sôngđể cứunhưngkhông cókết quả vì dòng
nướcchảymạnh.Đến16giờchiềucùngngày, thi thểhai em
vẫn chưa tìm thấy.
Cùngngày, tại xóm3xãQuỳnhHồng, huyệnQuỳnhLưu
(NghệAn), cháuHồHữuTạo (bốn tuổi) trong lúcmải chơi
đãngãxuống aonhàhàngxóm chết đuối.Khi nghe tin,mọi
người trongxómđếnvớt lên thì cháuTạođã tửvong. Hoàn
cảnh của nhà cháuTạo rất khó khăn. Là hộ cận nghèo nên
mẹcháuđangđixuấtkhẩu laođộng tạiĐàiLoan.
HÀTĨNH
Tiếpnốicâuchuyệncháubébịchađốtnhầm
Sau khi báo
PhápLuật TP.HCM
đăng
bài
“Đổ xăng đốt vợ, hại mình, hại cả
con”
ngày4-5,nhiềubạnđọcđãquan tâm
đến cháuN., nạnnhân của tấnbi kịchdo
chínhchamìnhgây ra.ChacháuN. định
muaxăngđốtvợvàođúngdịp thôinôiN.
nhưng lửa chưa kịp lan đến người vợ thì
hai cha conđãbị cháy.Một sốbạn trẻđã
lênFacebookkêugọi bạnbè, người thân
chung taychăm sócchocháu.
ChịPhúKhánh,phát thanhviêncủaĐài
PhátthanhtruyềnhìnhTâyNinh,đangnghỉ
đểchămconnhỏmới sinhnhưngkhiđọc
được tin trênbáo, chị vội gửi con chobà
nộiđểđiquyên tiềngiúpchocháubé.Chị
Khánhbiếtkhôngthểquayngượcthờigian
đểngănđiềukhủngkhiếpđãxảyranhưng
chịvàmọingườicó thểyêu thương,chăm
sóc và che chở choN. trongnhữngngày
thángkhókhănnhất trongđời.
Những ngàyN. nằm trong bệnh viện,
đauđớnvàquấykhóc,nhiềungườiđãđến
thăm,ở lạivàgiúpmẹchămsóccháu.Có
thểN. sẽ lớn lênvớimột vài dấuvết của
thương tật nhưngmọi người sẽ giúp xoa
dịu nỗi đau đó bằng trái tim của những
người cha, ngườimẹ.
Những ngày qua, tình trạng sức khỏe
của cha cháuN. diễn biến rất xấu. Sau
giấcngủđauđớn, nhọcnhằn trên taymẹ,
N. khócgọi “ba, ba”vì nhớ.CháuN. còn
quá nhỏ để hiểu rằng gia đình em đã nát
tan, chia lìa. Nhiềungười biết chuyệnđã
từ chối giúp cha cháu, dù anhđã phải trả
giáquáđắt chohànhđộngcủamình.Ông
bà nội củaN. quá đau đớnmà đổ bệnh
chưa gượng dậy nổi. Có những sai lầm
không thể chuộc lại đượcnữa.Chỉmong
rằng người lớn sẽ không để những việc
đau lòng tương tựxảy ra.
HỒNGMINH
Embévớigiấcngủnhọcnhằn
trên taymẹ, vếtphỏngđang
làmem rấtđaunhữngngàyqua.
Ảnh:H.MINH
NGỌCTHÂN
H
ọcđến lớp8,Nguyễn
XuânQuý (xãTrung
LậpHạ,huyệnCủChi,
TP.HCM) tự ý bỏ học, theo
nhóm bạn đi chơi. Cứ đêm
đến cả nhóm cùng nhau đi
bắt trộmgà,đi trộmđồmang
bán lấy tiềnmua thuốc hút.
“Lúcđầu tôi chẳngbiết đến
ma túy làgì, chỉ đi theochơi
cho vui. Sau đó, thấy trong
nhómđứanàocũngcầmma
túyhútnêncũng thửmột lần
chobiết rồi nghiện…”.Gần
10 năm, Quý chỉ biết chìm
đắm trongma túy.
Thèm thuốc -
trộmđồ - bị đánh
Để có tiềnmua thuốc hút,
Quý đi trộm đồ của hàng
xóm, lén lấyđồ trongnhàđi
bán, hết tiền thì bắtmẹ phải
đưa tiền.Tiềncủamẹkhông
đáp ứng đủ thì mắng chửi,
đập phá đồ rồi bỏ đi. Đêm
đến thì vào bệnh viện ngủ
vờ ngủ vật. Ban ngày Quý
lang thangkhắpnơi, ai hởgì
là cướp, là giật, rồi bị đánh.
“Bị người tađánhmáu chảy
khắpngười,phảikhónhọc lết
từng bước về nhà, tôi đã tự
hứa sẽ cai thuốc. Nhưng rồi
cơn nghiện lại cuốn tôi. Cái
vòng luẩn quẩn thèm thuốc
- trộmđồ - bị đánh cứ lặpđi
lặp lại hết nămnàyquanăm
khác” -Quý nhớ lại.
BamẹQuýsinhbốnngười
con.CácanhcủaQuýđều tu
chí làmăn, lochobamẹ.Chỉ
cóQuý làút,đượccưngchiều
nhất và là nỗi thất vọng của
vợ chồngbà. “Lúc nóbỏđi,
mấy thằng anh cứ thaynhau
đi tìm. Đến chỗ nào ba đứa
Gần10năm
Quýchìmđắm
trongnhữngcơn
sayma túy.Một
lầnđingang
quacổng trường
học,nhìn thấy
mẹmìnhquét
lákhô,người
nhễnhạimồhôi,
cầmcâychổi
quét lá thaymẹ,
Quýcứ thấy
sốngmũimình
caycay…
Từbỏmatúykhinhìn
mẹquétlákiếmcơm
Nhữngngàynghỉ cuối tuầnanhQuý thường làm thuê tại cácnhàvườn.
Ảnh:NGỌCTHÂN
Chođếnnay, Quý là người
hoàn lương thật sựvàđãbiết
cốgắngcho tương laicủabản
thânvàgiađình. Khôngchỉ từ
bỏđượcma túy, thờigianqua
Quýcònnhiệt tìnhhỗ trợcho
địa phương vậnđộngnhững
người nghiệnđi cai để làm lại
cuộcđời.
Anh
PHANVĂNHOÀNG
,
Phó
TrưởngCônganxãTrungLậpHạ,
huyệnCủChi
Chìmđắmtrongmatúygần10năm,Quýđãcaidứthẳn
đượcma túyđếnnayđãsáunămvàchí thú làmăn, locho
con và chogiađình. Trước đó, nhìnngười nó tàn tạ lắm,
chẳngdámđi đâuvì sợbị người khácdèbỉu.Thấyvậy tôi
nói rằng con cứquanhà cô, lúcnào cô cũngmở cửađón
conhết.Nóbănkhoăn rằngnóđã trượtdài rồi, làmsaocó
thể là người tốt được. Tôi khuyên chẳng ai là không làm
được người tốt hết, chỉ cần con ra đường thấymột hòn
đánằmgiữađường con cúi xuốngnhặt cất vàomột chỗ
cũng là làmviệc tốt rồi. Giờ thì hãyđi làmviệc tốt đi. Bây
giờ,mỗi lầnnhìnnó, tôi vui lắm.
Côgiáo
TRẦNTHỊHẰNG
,
hàngxómcủaQuý
nócũngdán sốđiện thoại và
hìnhem lênđểai thấygọicho
mình.Thếmànóvềđượcmấy
ngày là bỏ đi”.
Vợ Quý bỏ theo người
khác sau khi sinh con được
vài tháng,đứa trẻđượcđể lại
cho ông bà nội. Đưa tay chỉ
về phía con trai Quý đang
chơivớiemdướinềnnhà,mẹ
Quý nói: “Chỉ tội cho thằng
bé, đãmồ côimẹ, ba lại như
thế.Mớiba tuổi, thấycácanh
chị có ba, cómẹ nó cứ thắc
mắc: “Sao conkhông cóba,
cómẹ hả nội?”, tôi chỉ biết
nói dối: “Bamẹ con đi làm
ăn xa rồi””.
Tỉnhngười khi
nghe concất tiếng
gọi cha
MẹQuýlàmtạpvụởtrường
học.Côngviệccủabà làdọn
vệsinh,quét rác, lákhôởsân
trườngvàcáclớphọc.Từcông
việcđómàbànuôi đượcbốn
đứa con trưởng thành.
Mộtlần,thấymẹkhomlưng
quétrácởsân trườnggiữa trưa
nắng,ngườinhễnhạimồhôi,
Quýbướcvàophụmẹ. “Cầm
câychổiquét lá thaymẹmình
thấycôngviệcquáđỗivấtvả.
Hơn60 tuổirồi,hằngngàymẹ
vẫnphảiđiquétlá,dọnvệsinh
từnggócphònghọc,cònmình
đang thanhniên trai trángmà
chỉbiết say trongma túy.Tôi
biếtmìnhđãquásairồi”-Quý
ănnăn.
Quét lá xong, về đến nhà
nhìn đứa con trai đang học
lớp1 thấymìnhkhôngxứng
làm cha. “Tôi lúc đó chỉ còn
da bọc xương nữa thôi, ai
nhìncũngsợ.Đứngsoimình
tronggương tôicứnghĩmình
là người khác. Người tôi lúc
đó cứ như ở trên mây vậy.
Chođếnkhiconcất tiếnggọi
ba, tôimới nghĩ người trong
gương làmình”.
Đểcainghiện,Quý tựnhốt
mình trong phòng, chẳng ăn
uốnggìcả.“Lúcđó, thằngcon
cứđếnxoađầu,đấmlưngbảo:
“Bamớiđi làmxavềmệtphải
không,đểconđấm lưngcho”.
Khôngmuốnconbiếtchuyện,
tôi lên chùa tự cai. Thằng
bé biết được, hằng ngày tự
mìnhđạpxe lên chơi với ba.
Nóbảo: “Con sợba buồnba
lại đi xa, con nhớ…”. Nghe
con nói, tôi hối hận lắm. Có
đượcđứaconngoannhưvậy
mà thời gianqua chỉ biết vùi
mình trongma túy”.Sauhơn
một năm tự cai nghiện, Quý
đã từbỏđượcma túy.
Hơn sáu năm nay, Quý đi
làmbảovệchomộtshopquần
áo,mỗi tháng thunhậpđược7
triệuđồng.Khôngđểthờigian
trống lãng phí, những ngày
nghỉ cuối tuầnanh thườngđi
làm thuêchocácnhàvườnđể
kiếm thêm thu nhập. Tháng
nào lãnh lươngvềQuý cũng
biếumẹ tiền tiêuvặt rồi sắm
sửađồđạctrongnhà.Phầncòn
lạianhnhờbàgiữđểdànhcho
con traiđihọc.Quýnói:“Tôi
đã từng làvết nhơcủaxãhội
thì khôngmuốn con đi theo
conđường lầm lỗi củabanó
nữa.Thằngbénhấtđịnhphải
đi họcđể làmngười tốt”.
s
1...,2,3,4,5,6,7,8,9,10,11 13,14,15,16
Powered by FlippingBook