003-2016 - page 7

CHỦNHẬT 3-1-2016
7
PHÓNGSỰ - NHÂNVẬT
Nếubạn tìnhcờgặpmộtphụnữ láimộtchiếcxeVW
màu trắng thìđấychính làchịNhẫn.Đừngngạingần
bắtchuyện làmquen, sẽ rất thúvị khinói chuyệnvới
ngườiphụnữcá tínhấy.
PHẠMTRƯỜNGGIANG
“T
ôi không thể
nhớnổiđãbao
nhiêu lầnchiếc
xebịhỏngdọc
đường, thậm
chí ngay lúc tan tầm, đường phố
đông nghẹt còn chiếc xe của tôi
chắn luôncảdòngxecộùnứphía
sau.Cũngmay làphụnữnênmọi
người đều có cái nhìn thông cảm
thay vì khó chịu. Mỗi người một
tayxúmvàogiúpđẩy chiếcxevô
lề đường chờ thợ tới sửa” - chị
Nhẫnnhớ lại khoảng thời giandài
quávất vảvới chiếcxe củamình.
Bọ... hành
Phàm đã chơi xe cổ thì ai cũng
đều phải nếmmùi đau khổ khi xe
“ănvạ”dọcđường.Riêngvớiphái
nữ có lẽ kịch bản đau thương này
kể cả ngày không hết. Đó cũng
chính là lý do dân chơi xế cổ rất
hiếmhoibóngdángchịem.Nhưng
người nàođã lỡnghiện rồi thì bản
lĩnh không phải dạng vừa! Chị
Nhẫn kể: “Có những lúc xe bị hết
bìnhđiện, tôi nhờngười đi đường
đẩy giúp. Có khi nhờmấy bác xe
ôm, họ lấy tiền, 20.000 đồng thôi
nhưng bắt tôi phải đưa trướcmới
đẩy. Tôi nói bác ơi cứ đẩy đi rồi
con trả tiềnmà… thì ông ấy nói:
Xe nổmáy cô quên chạy luôn thì
sao? Không lẽ tôi phải rượt theo
đòi?Mà cô không quên lúc xe nổ
máy cô phải dừng lại để tôi chạy
tới lấy tiền à? Từ đấy nhờ xe ôm
tôiđềuđưa tiền trước.Có lúcđixa
xe hỏng khi đường vắng, tôi phải
đứng lại chờ có người đi qua nhờ
giúp, nặng quá thì đành phải gọi
cứuhộ tới kéovề.Lầnđầu tiên tôi
vàôngxãđi xevềquêởCầnThơ,
chỉ 200kmmà tụi tôi đimất…24
giờ vì cứ vừa đi vừa sửa...”.
Năm 1997, vừa ra trường, chị
đã tự thưởng chomình bằng cách
“cưới” luônmột em bọ đã yêu từ
cáinhìnđầu tiên.Mối tìnhsétđánh
nàyđể lại rất nhiều câu chuyệnbi
thương.Sau tuần“trăngmật”,người
tình bé nhỏ ấy lộ ra tính cách vô
cùngđỏngđảnh, thườngxuyêndằn
dỗi vàvô số lầnănvạgiữađường,
nốt tiền còn lại.Vậymàmới rước
về chỉ trong 24 giờ đầu tiên chiếc
xe trục trặc ba lần, sửa xong lại bị
tiếp, những ngày tiếp theo cũng
không khá gì hơn, không đợi đủ
một tháng, chị đành phải trả xe.
Đến lần thứ ba, thương chị vất
vả nên anh em trong giới chơi xe
quyết tâm tìm cho chị một chiếc
xe cho ra tấm ramiếng. Dòng xe
VW đã lâu đời, đến nay cũng đã
70năm, phụ tùng lúcđóhiếm, chủ
yếu là sửa lại dùng tạm nên chiếc
xe sauđượcxem làkhánhất cũng
vẫn thỉnh thoảng có sự cố nhưng
dẫusaocũngkháhơnnhiềunhững
người tình quá khứ và gắn bó với
chị tới tậnbây giờ.
Chơi xecổđể...
rèn ýchí
Tôi hỏi chịNhẫn làxehỏngbiết
baonhiêu lần,phảiđứngbênđường
như vậy ai đi qua cũng nhìn vào,
chị có thấymắccỡhayngạikhông
thìchịhồnnhiên trả lời rằngkhông
baogiờ,xenàochẳngphảihưhỏng,
xemới còn hư hỏng thì với xe cũ
chỉ làchuyệnbình thường.Xecũng
nhiều loại, sao chị phải mê xe cổ
chi chocựckhổdữvậy?Chị cười,
xe bọ nhỏ nhỏ xinh xinh, vẻ đẹp
không tàn theo thời gianvàcựckỳ
cá tính, chị muốn sở thích và sở
hữucủamình luôn là riêngbiệt và
luônkhác biệt với người khác khi
đingoàiđường.Còncựcư?Cócái
cựcnàobằngkhichịquyếtđịnh rời
khỏi gia đình, từ quê lên Sài Gòn
một thânmộtmình lậpnghiệp chỉ
với hai bàn tay trắngvànhất quyết
chỉ quayvềgặpgiađìnhvàbạnbè
khi đã công thành danh toại.
“Tínhtôithíchđộclập, thíchchinh
phục và tôi chấp nhận những khó
khăn của xe cổ cũng để thử thách
tínhkiên trìnhẫnnại,chịuđựngcủa
bản thânmình.Chỉ vì những sựcố
nhỏmàđãnảnchí, buôngxuôi sao
làmđượcviệc.Đườngđờinếubằng
phẳng rất chán.Chơi xecổ thì cực
đấynhưngđànôngchơi được, sao
phụ nữ lại không chơi được? Cái
xe cànggắnbóvớimình lâu càng
quyến luyến thêm” - chị tâm sự.
Đàn ông hay gọi ô tô là vợ hai,
cònvớichị,xegiốngnhưcon,phải
hiểunóvàquan tâmchămsóc từng
ly từng tí.Dùkhông sửaxenhưng
chịvẫn rànhvềxe, tiếngmáynghe
sụt sịt là hiểu bệnh gì, sự cố xảy
ra là biết nguyênnhânvì đâu. Chị
mua xe đời mới, thuê tài xế chỉ
để lái xe đưa con đi học, còn vẫn
tự thân lái bọđi làmhoặc đi chơi.
Đến90% thời gian sửdụngxehơi
làvới chiếcbọ thânyêu, chỉnhững
hôm người thấymệt hay gặp đối
tácquáđặcbiệtmớiphảigọi tàixế
đưađón.Nhiềubạnbè,ngườiquen
phải kêu lên là sao xe xịn thì để ở
nhà, tài xếđượcnghỉ khỏecònchị
cứ phải tự đi cái xe cũ ấy? Thậm
chí cóngười chêcười, nói nàynói
nọ thì chị cũng chỉ cười cho qua,
làm sao giải thích cho hết chừng
ấy người hiểu được tình yêu của
mìnhvới bọ.Còncácđối tácnước
ngoài vẫn luôn thú vị và trầm trồ
khi thấy chiếc xe của chị.
Cũngcó lúcchịphải lòngnhững
dòngxe cổkhác, như chiếcxe thể
thaohaicửachị rấtmê.Chodù thời
tiếtởViệtNamnắngnóng,khóivà
bụi nhiều không thích hợp cho xe
mui trầnnhưngchị vẫn thíchđược
cầm lái nó. Chị cũng đã tìm được
chiếcxequáưngýnhưngvàophút
chót trước khi đặt tiềnmua xe lại
thôi, vì chợtnghĩ lại côngviệcbận
bịu, thờigian ítỏi,nay lạiphảichia
đôi thờigiandànhchocảhai chiếc
xe, sựquan tâmchăm sócnhưvậy
khôngđược trọnvẹn.Nhờ thế tình
yêuchịdànhchobọchừngấynăm
vẫn được giữ nguyên.
Mộtngườimột xe lang
thang trênđườngđời
Rất mê đi du lịch, từ trẻ từng
mơ ước được đặt chân đến nhiều
vùng đất trên thế giới nhưng vào
đời khắc nghiệt, lại phải lo chăm
sóc con cái, gia đìnhnên chị đành
đoạngác lạichuyệndu lịch.Chỉđến
chục năm gần đây, khi con cái đã
lớn, chịmới tranh thủ thờigiancho
du lịch.Du lịchnhưmột liều thuốc
giảm stressvôcùnghiệuquả,mỗi
khi căng thẳng,mệtmỏi bởi công
việcchị lạivứtbỏhếtmọi thứsang
mộtbênđểđi,đểkhivề lại trànđầy
năng lượng và phơi phới yêuđời.
Anh em hội xe VW nói riêng
và xe cổ nói chung ở thành phố
đều quen thuộc với chị khi cùng
họ rong ruổi nhưng chị đi với hội
nhóm ít, cònphần lớn thời gian là
tự đi. Một mìnhmột xe, chị lang
thangđikhámphánhữngnơimình
chưađặt chânđến.Có lầnphảigặp
đối tác ởĐà Nẵng làm việc mấy
ngày, chị lấy xe chạy ra tận nơi,
vừa cóxe đi lại, cuối tuần chạy ra
LăngCô, Huế để du ngoạn, xong
việc chạy vào lại, dànhmấy ngày
để rong ruổi khámphádọcđường.
Chị chạy vào những cung đường
nổi tiếng, chịmò rađượcmột nhà
nghỉ kiểucổvenbiểnchỉ toànTây
biết đến thuê…Cứnhư thế, người
phụnữ ấymộtmình tựkhámphá,
tự trải nghiệm và tự tìm lấy niềm
vui cho chínhmình.
Chị nói ai cũng thíchđi chơi có
bạn có bè nhưng nếu không tìm
được người có đủ thời gian và sở
thíchnhưmình, nhất làkhông tâm
đầuýhợp thì thôiđimộtmìnhvậy.
Nhưngđimộtmìnhkhôngcónghĩa
làcôđơn,mọi người ai cũngnhiệt
tìnhniềmnởvớingườiphụnữ lang
bạt cùng chiếc xe cổ ấy, các bạn
trẻxúmxít vàoxinđượcchụpảnh
chungvới chị và xe…Nếukhông
có một tri kỷ đi cùng thì những
tình bạn dọc đường như vậy cũng
đủ ấm áp cho cả chuyếnđi.
Trừ khi vì lý do gì đó phải đi
trongđêmkhuya, còn lại chị chưa
baogiờcảm thấy lo lắnghaysợsệt
khi đi một mình trên những cung
đườngvắngvẻ.Sự tự tinấyđãđưa
chị phiêudu trênnhiềunẻođường
đấtnước.Có tiếcchăng làchị chưa
cùng bọ lăn bánh ở rừng núi Tây
Bắc vì thời gian không cho phép
có được những chuyến đi quá dài
mà chị lại không thích gửi xe ra
HàNội, vìmuốnđượcđi cùngvới
con bọ củamình từ lúc khởi hành
cho đến tận lúc quay về. Sau này
khi có nhiều thời gian chuyến đi
đó sẽ đến.
DÂNCHƠI XẾ ĐỘC SÀI GÒN - BÀI 3
Người
đẹpmê
xe“bọ”
Xe bọ tức dòng VolkswagenBeetle, có kiểu
dáng như những chú bọ rùa. Dân chơi xe
bọ cổ ở Việt Nam vốn ít,mà nữ lại càng
không nhiều, chỉ có vài gươngmặt sở hữu
nhưng chơi lâu bền và đammê nhiều nhất
thì không ai không nhớ đến chị Lương
KhươngNgọcNhẫn, giám đốc doanh
nghiệpNghi KhangMỹ.
mặc kệ chị với nắngmưa. Duyên
nợ với nhau được hai năm thì chị
chịu hết xiết, đành đoạn chia tay
cho em nó tìmmái ấmmới.
Người tình thứhaiđếnvàđicũng
độtngột.Thờigianđi chiếcxeđầu
giúpquenbiếtđượcmột sốanhem
chơixecổnênkhichịcóýđịnh tìm
chiếc bọ thứ hai, mọi người nhiệt
tìnhgiới thiệugiúpmuaxe.Người
báncũng làdânchơixechứkhông
phải thương lái đã đưa ra những
điềukiệnkhông thể lý tưởnghơn:
Bảo hành chiếc xe trong hai năm,
chỉ cần trả trướcmột nửa tiền, cho
đi thửmột tháng nếuưngmới lấy
Những lầnmộtmìnhphiêuducùngchiếcxebọthươngyêu.
(Ảnhdonhânvậtcungcấp)
1,2,3,4,5,6 8,9,10,11,12,13,14,15,16
Powered by FlippingBook