074-2017 - page 7

CHỦNHẬT 26-3-2017
7
TRUYỆNKÝ - NHÂNVẬT
MaiCồngàyđầu tới
ViệtNamvàbâygiờ.
PHẠMTRƯỜNGGIANG
T
ôi không nhớ lần đầu
tiên gặp Mai Cồ lúc
nào, chắc là cũng gần
chụcnăm rồi.Ngay từ
lầngặpđầu tiên, trước
nụcười dễmếnvà thái độniềmnở
cũng như cách trò chuyện thú vị
của ông, tôi nghĩ đây hẳn là một
ngườiđànông rấtđặcbiệt.Sauvài
lần gặp lại, có lẽ không nghi ngờ
gì nữa, ông là một người bạn có
tình yêuViệt Nam rất lớn. Có rất
nhiều người nước ngoài yêuViệt
Nam, mỗi người một cách khác
nhau. Mai Cồ bắt đầu yêu Việt
Nam từmột người con gáiViệt ở
Mỹ tênTuyết Lê.
Tìmđượcngườiphụnữvà
chọnđượcnơiđểsống
Phần đông người Việt thích
phụnữcónướcda trắngmịn, còn
ngườiMỹ thì ngược lại, thíchphụ
nữ có nước da nâu.Mai Cồ cũng
nằm trong số đó.
“Tôi đã bị sét đánhngay từ lần
đầu nhìn thấy cô ấy” - Mai Cồ
hồi tưởng. “Cô ấy cuốn hút tôi
ban đầu ở nước da ngăm ngăm.
Nhưng đấy chỉ mới là ấn tượng
đầu tiên, tôi tiếp tục choáng khi
trò chuyện với nàng. Giọng nói,
cáchănnói, suynghĩ…bất cứ lời
nói hay hành động của cô ấy đều
nhẹ nhàng và cực kỳ dễ thương,
hấp dẫn với tôi, tôi lập tức theo
đuổi cô ấy và kiên trì cầu hôn.
Mayquá, cuối cùngnàngđãđồng
ý” -Mai Cồ kể.
Mai Cồ chỉ biết đếnViệt Nam
với những thông tin, hình ảnhvề
chiến tranh trên báo chí, truyền
hìnhMỹ.Chuyếnvề thămquêvợ
năm 1988 sau khi Việt Nammở
cửa thay đổi cách nhìn của ông
vềđất nướcnày. Bước ra cửa sân
bayTân SơnNhất, ấn tượng đầu
tiên về Sài Gòn vàViệt Nam với
Mai Cồ là sự yên tĩnh đến kỳ lạ
dù ngay giờ cao điểm. Vốn sống
ở NewYork từ nhỏ, chịu đựng
tiếngồncủavô sốô tô trênđường
nênhìnhảnhViệtNamvới những
đường phố vắng vẻ, với những
hàng xe đạp nhẹ nhàng lướt qua
thật y nhưmột thế giới khác.
Ngày ấy Việt Nam còn nghèo
lắm,mọi người phải chật vật kiếm
sốngmỗi ngàynhưng trêngương
mặtmỗi người đều luônnởnhững
nụ cười. Trên đường phố, trong
công sở hay các quán ăn, xưởng
laođộng…nhữngnụcười tươi rói
và thái độ hiếu khách thân thiện,
chân tình và niềm nở của mọi
người đã khiến tình yêu với Việt
Nam củaôngngàymột lớn thêm.
Từ đó năm nào vợ chồng ông
cũngvề chơi, chođếnnăm1994,
khi ông tìmđược việc làmởViệt
Nam thì cả hai vợ chồng về ở
hẳn luôn.
Để đi đến quyết định về Việt
Nam sống luôn không phải quá
khó khăn với Mai Cồ. Đã yêu là
theo đến cùng. Ngay cả vợ ông,
người phụ nữ rời Việt Nam đến
nước Mỹ để tìm cho mình một
cuộc sốngmới, cũng chấp thuận
trở lạiViệtNamđểsốngcùngông.
Sau 30 năm, những con đường
SàiGònkhông cònyên tĩnhnữa,
xe đạp đã bị thay thế bởi xemáy
và ô tô, tiếng ồn ngày càng lớn
nhưngMaiCồnói: “Mọi thứđều
thayđổi theo thời giannhưng tình
yêucủa tôivớiViệtNamvẫnvậy”.
Hai vợ chồng Mai Cồ đang
chuẩnbị tổ chứckỷniệm40năm
ngày cưới vào tháng6 tới đây, họ
đã đi cùngnhaumột đoạnđường
dài và trắc trở nhất.
Mai Cồ nói ông đã có hai sự
lựachọnđúngđắn trongđời:Tìm
được người phụ nữ của mình và
chọnđượcnơiđểsốngđếnhếtđời.
Nhiếpảnhgia thíchxài
máy rẻ tiền
Từ nhỏMai Cồ đã thích chụp
ảnh, ông thíchbắt lấy từngkhoảnh
khắc đẹp của cuộc sống trôi qua.
Ôngđi đâu cũng cómáy ảnhđeo
bênmìnhvì sợhình ảnhđẹpdiễn
ra không lưugiữ lại được thì tiếc
vô cùng.
Nhữnghình ảnh cuộc sốngViệt
Namđẹpđẽvàmới lạ,MaiCồđều
lưugiữ lại trênmỗichặngđườngđi.
BộảnhViệtNam thời đổimới của
ông có giá trị tư liệu rất đáng quý
vì giữ lại những khoảnh khắc của
cuộc sống người Việt Nam trong
thời điểm lịch sử đó.
Ngoài phong cảnh, conngười là
đối tượng yêu thích củaMai Cồ,
đặc biệt là phụ nữ. Với riêng ông,
đôimắt phụnữViệtNamđẹpnhất
và dáng người rất thon thả, ít bị
thừa cân quá nhiều so với phụ nữ
nhiều nước khác. Không phải chỉ
các thiếunữmà trẻemvàngườigià
cũng luôn là chủ thể trong cácbức
ảnhcủaông.MaiCồ thíchchụp thể
loại street life (ảnh cuộc sống đời
thường)với các sinhhoạt tựnhiên,
khôngdàndựng.
Tôi thích ảnh của Mai Cồ vì
nó rất dung dị. Những biểu cảm
của những “người mẫu” rất tự
nhiên và có những khoảnh khắc
thật sự xuất thần. Những nét đẹp
thân quen của phụ nữViệt Nam
nói chung và Sài Gòn nói riêng
rất ảodiệukhi nhìnqua gócmáy
của ông. Chất liệu tạo nên ảnh
của ông là hòa hợp giữa sự khác
biệt của góc nhìn trongmắt một
người ngoại quốcpha lẫn sựquen
thuộc củamấy chục nămgầngũi
nhưngười trong cuộc.Nhiều tấm
vẻ đẹpmang lẫn sự hài hước của
những tác giả.
LầnđầugặpMaiCồ, tôi cóhơi
ngạcnhiênkhimột người đammê
chụpảnhnhưôngchỉ sửdụngmột
máy ảnh rẻ tiền, khác với nhiều
nhiếp ảnh gia nước ngoài khác
trên đường phố Sài Gòn. Mai
Cồ giải thích là một nhà nhiếp
ảnh giỏi không cần một thiết bị
chuyên nghiệp và đắt tiền, chỉ
cần cân bằng bố cục hình ảnh và
sử dụng ánh sáng tốt nhất. Thật
ra ông cũng không có ý định trở
thànhmột nhiếp ảnh gia chuyên
nghiệp mà thích trở thành một
nhiếp ảnh gia đường phố hơn.
“Trở thànhnhiếpảnhgiachuyên
nghiệp có thể kiếm tiền được
từ máy ảnh và từ cả đường phố
nhưng tôi không cầnkiếm tiền từ
nhiếp ảnh, tôi kiếm tiền từ công
việcbảohiểm làđủ rồi. Tôi chọn
nhiếp ảnh là một thú vui, đó là
lúc tôi có thể tìm thấy niềm vui
từ nó và chụp tùy ý, thay vì cứ
bận tâmvàoviệc làm theođòi hỏi
và trông chờ sự vừa ý của khách
hàng” -Mai Cồ chia sẻ.
Ông
MaiCồ
ghiền
SàiGòn
Với những bạn trẻ hay ngồi cà phê “bệt”
trước nhà thờĐức Bà, hồ Con Rùa hay
Công viên TaoĐàn… rất nhiều người
biết đếnMai Cồ.Mai Cồ là cách gọi thân
mật và cũng chết tên luôn củaMichael
Abadie, người đàn ôngMỹ thân thiện, nói
tiếng Việt “như gió”, hay rảo bước chụp
ảnh quanh đây.
ỞViệtNamrất“dzui”
Nhiếpảnhkhôngchỉmangđếnduynhấthìnhảnh,mỗibuổi
sángkhiđeomáyảnhđi rađường,buổi chiềuvềkhôngphải chỉ
thunhặtvềcó tácphẩmmàhơn thế làcảmộtngàygiao tiếphào
hứngvớibiếtbaongười.MaiCồnóiởViệtNam rất“dzui”vàông
luônmuốn“dzui”, thếnêndùchụphaykhông, ôngcũng luôncó
cơhộihoặc tạo racơhộiđểgiao lưu, tiếpxúcvớimọingười.Cókhi
làchiasẻchuyệnkỹ thuậtnhiếpảnh, cókhi chỉ làchuyệnsứckhỏe,
chữabệnh, ẩm thực…
Từ lúcnghỉhưu, ôngcó thêm thờigianđểđi chụpảnhvàquen
biết thêmbạn.MaiCồkhoeôngcó rấtnhiềubạnbèmấychục
nămvẫn thỉnh thoảnggọi chonhau, trongđónhiềungườidân tộc
thiểusốvùngcao.Nhữngchuyếnđi lang thang lênTâyBắchayTây
Nguyên làsự thúvịnhất,MaiCồ tìm lạiởđócảmxúccủanhững
năm thángcũ, nơimàcuộcsốngngười takhông tiệnnghinhưng
ai cũngvui sống, lạcquanvới cuộcđời.
Nếuở trung tâmTPbạngặpmộtôngTâycao lớn,đeokínhcận
vớimáyảnhkèkèbênngười vàđộimũ taibèo,đấyđích thị làMai
Cồvà rấtcó thểôngsẽđến làmquen trước. Ràocảnngônngữ
khôngcóvìôngnóigiỏi tiếngViệtvới chấtgiọngmiềnNammộc
mạc.Người tanói rằngnếuchưabiếtvề tiếng lóng tức làchưa
hiểusâusắcvềngônngữnàođó.MaiCồkhôngchỉbiết tiếng lóng
màôngcònbiếtnói lái rất tài.Tính tìnhhàihước, nụcười vàniềm
vui khôngbaogiờmấtđi trênkhuônmặtcủaôngsẽ lansangmọi
người.Yêu làchovàcũng lànhận,mọingười luônquýmếnôngvà
ôngcũngvậy.
MaiCồnóiông làcon
củaViệtNam, tìnhyêu
mãi theoôngđếntận
lúctócđãbạcmàu.
Vàvới rấtnhiềungười
ViệtNam,MaiCồ luôn
thậtđángyêu.
MộtsốtácphẩmnhiếpảnhcủaMaiCồ.
1,2,3,4,5,6 8,9,10,11,12,13,14,15,16
Powered by FlippingBook