244-2017 - page 14

14
THỨBA
12-9-2017
Phóng sự - Chuyên đề
“Con thắng rồi,mẹơi!”
Ngàyđánh trậnbánkết, NguyễnThị Ngoan từĐứcnhắn
tinvềkhoevớimẹvàbác:“Conthắngcảnhàvôđịchthếgiới
rồi nè.Ngàymai convàochungkết, con lo lắm!”. Sáng11-9,
conbégọi về:“Con thắng rồi,mẹơi!” .
Chức vôđịch karatehạng61 kg củanữ võ sĩ NguyễnThị
Ngoanđãđi vào lịch sửkarateViệtNamcho lầnđầu tiênvà
quan trọnghơn,giảicòn làhệ thống tínhđiểmchoOlympic
Tokyo2020. Côgái 19 tuổi đã tạoấn tượngmạnh cho làng
võkaratethếgiới saukhiđượcmiễnvòng1đã lần lượtđánh
thắngcácnữvõ sĩ củaThổNhĩ Kỳ,ThụySĩ,Mỹ, Pháp.
TrậnkhónhấtcủaNgoan lại làbánkếtbiếnvõsĩngườiÁo
thành cựuvôđịch thếgiới. Đến chungkết giápmặt Jumaa
HayacủaCanada, côgáiViệtNambịdẫnđiểm1-3 tronghai
hiệpđầu.Tuynhiên, sựkiêncườngcủaNgoanđãkhiếnHaya
phạmsai lầmkhimắcbốn lỗikỹthuật liềnbịtrọngtàixửthua.
Khócởnhà, khôngkhóckhi thua trận
SEAGames 29 vừa diễn ra, NguyễnThị Ngoan vàođến
chungkết nội dungkumite61kgnhưng sơ sẩyđể thuanữ
võ sĩ Indonesia. Ngoanbuồn lắmnhưng không khóc! Mẹ
Ngoan nói hồi thầyNguyên (HLV PhạmTrầnNguyên của
quânđội) làmtiệcđãichiếchuychươngbạcchohọctrò,ông
khuyênbảo:“Mìnhconnhàvõ, ratrậnchiếnđấu, thắngthua
làchuyệnbìnhthường.Thầydặnconkhôngbaogiờđểthua
màkhóccả.Giờconcóbuồn, cứvềnhàkhócđi”.
ThầyNguyênnóivậymàconbékhócthật, làmmẹnóngồi
cạnhkhóc theo. Nóhứavới thầy sẽ luôncốgắngđểkhông
phụ lòngngười thânđãquantâm, lo lắng.LờihứacủaNgoan
cuối cùngđã thànhhiện thực.
CÔNGTUẤN-NHƯQUỲNH
Ô
ng Vũ Sơn Hà, Trưởng bộ môn karate Tổng cục
TDTT, khi nghe tin Ngoan chơi đối kháng thắng
cả sáu đối thủ sừng sỏ để lên ngôi vô địch thế giới
đã nói như reo: “Kỳ tích rồi! Giải K1 này ởĐức hội tụ
toàn cao thủmạnh nhất của thế giới. Con béNgoan này
ngoan nhỉ!”.
Tuổi thơ khốn khó củanhà vôđịch thếgiới
Đeo chiếc huy chương vàng trên cổ áo đẫmmồ hôi,
Ngoan đã vội nhắn tin về ngay cho mẹ. Bà Nguyễn Thị
Tú (mẹNgoan) ứa nướcmắt hạnh phúc, hứa ngàymai sẽ
mua ngay 1 kg thịt heo đãi bà con hàng xóm.
BàTúkểngàyxưacủamẹconbàchỉmới cáchđâychục
năm thôi, nhànghèo rớtmồng tơi, ănbữanobữađói. Cha
Ngoanđauyếu liênmiên, tínhkhí lại khác thườngnên chị
cả Ngoan và hai em gái từ nhỏ sống nhờ vào gánh hàng
nước, bánh trái củamẹ ngoài đầu ngõ.
10 năm trước, Nguyễn Thị Ngoan từng xin mẹ cho
học võ cách nhà 7 km. Mỗi ngày sau buổi học văn hóa,
con bé mới lớp 4 lại ba chân bốn cẳng đến lớp võ đấm
đấm đá đá không biết mệt. Sáng sớm, Ngoan tranh thủ
đi lấy 100 cái bánhmì ngồi gần hàng nước củamẹ, bán
xong thì đi học. Ngày nào bán ế mấymẹ con Ngoan ăn
bánhmì trừ cơm.
Thấy con gái vất vả, bàTú chần chừmãimới dám vay
mượnmua choNgoan chiếc xe đạpmấy trăm ngàn. Bốn
năm trước, hai mẹ con dành dụmmãi mới mua chiếc
xe máy. Bà Tú bùi ngùi nhớ lại cái lần đầu tiên Ngoan
nhận lương khi còn tập ở đội karateHàNội, Ngoan cầm
320.000 đồng dúi vào taymẹ, nóimẹ thích gì thì cứmua
cho các em ăn, Ngoan có suất ănở đơn vị rồi, ngon lắm!
Từướcmơ củangườimẹnghèo…
Tâm sựvới chúng tôi, bàNguyễnThịTúnhiều lần chợt
ngưng lại nghẹnngào: “Tôi xuất thânquêmùa, nghèođói
kiểu nào cũng chịu được nhưng cái nghèo cứ đeo đẳng
mãi đến khổ đời con. Nói thật với chú, có nhiều lần tôi
muốn chết đi cho rồi, vì cảm giácmình bất lực quá! Thế
rồi nhìn ba đứa con nheo nhóc cứ bám víu lấymẹ, tôi lại
nuốt nướcmắt vào trong…”.
Hồi năm1998 sinh raNgoan, ngườimẹ nghèo thiếu ăn
chẳng có sữa cho con bú. Mỗi lần cho thêm đường pha
nước gạo lừa conbú, bàTúkhôngbaogiờngănnổi dòng
nướcmắt tủi phận. Ra tháng là phải đi làm, bàTú tằn tiện
lắm cũng chỉ đủ tiềnmua cho con hộp sữa ôngThọ. Vậy
mànhờ trời thương, béNgoan cứ lớnnhanhnhư thổi, hồn
nhiên như cây cỏ.
Rồi chợt nhớ ra, bà Tú cười thật hiền: “Hồi còn nhỏ,
tôi thường ao ước học đánh võ lắm, cũng chẳng biết
phải chơi môn nào cả, chỉ biết là thích thôi. Có bầu cái
Ngoan, nó đạp tôi đau điếng, chắc đammê võ nghệ từ
trong bụngmẹ rồi”.
Nói đoạn, bà Tú lại chảy nướcmắt: “Có khi tôi không
cómột đồng bạc nào đóng tiền học võ cho con, nó khóc
hoài. Để con nghỉ đâumột vài ngày, tôi lại chắt bóp cho
nó theo học, không là nhìn nó rũ rượi tội lắm”.
…Đếnnhữngbữa cơm có thịt vẫn chỉ thích
ăndưa cà
Từ một năm nay, bà Tú mắc bệnh đau lưng, hậu quả
của những ngày dài còng lưng bắt ốc, bắt hến kiếm cơm
qua ngày, hay ai gọi làmmướn có tiền rau cháo, bà lại đi.
Miếngngonnhất củamẹ conNgoan là cáimá heo, người
ta bán rẻ nhất, với vài miếng đậu hũ chiên. Cho nên con
gái lớn từ ngày tập ở CLBKarate quân đội có chút tiền
gửi về, nằng nặc bắt mẹ phải ở nhà nghỉ dưỡng bệnh.
Gầnnhà cóbácPhượng chẳngbà con thân thíchgì, chỉ
thấymẹ conNgoan nghèo khổ quá thì thương thôi. Suốt
10 năm qua, bác Tô Thị Phượng gần gũi với gia đình bà
Tú như chị em trong nhà, cómiếng gì ngon cũng san sẻ
cho nhau.
Ngoanmới đi Đức đánh giải cómấy ngày, bà Phượng
mong tinnómỗi giờ. Bàkể: “Ngoan làmột đứa trẻngoan
hiền. Trông bề ngoài nómạnhmẽ vậy thôi chứ sống tình
cảm lắm! Và hay khóc nhè nữa chứ. Đi tập hay đấu giải
thì đi, về đến nhà là cứ lẽo đẽo theomẹ với bác. Đi khắp
nơi trên thế giới nhưng cái Ngoan vẫn thích về chui vào
lònghai chị em tôi.Giờnóăn
mónngonvật lạkhông thiếu
thứ gì, về lại chạy sang bác
nũngnịubắt bácnấucơm cà
muối cho ăn. Nhiều lần nó
ôm tôi và nói: “Con chỉ mơ
ước saunày con thành tài có
tiền sẽ đưamẹ và bác đi du
lịch khắp nơi”.
Conbé lì lợmvàmạnhmẽ
trên sànđấu thế thôi, chứnó
có tấm lòngnhânhậu lắm!Có lầnđi đườnggặpmột hoàn
cảnh thương tâm, nó nhớ đến cuộc sống cơ cực củamình
hay sao đó, phải bắt dừng xe xuống giúp người ta mới
đi. Xong nó còn cười nói với tôi rằng nhàmình cũng khổ
nhưng con thấy họ khổ hơn, thương lắm!”.
Mẹ Ngoan ngồi kể chuyện cứ ngập ngừng đứt quãng,
có lúcbácPhượngphải nói thay: “Mẹ connónghèo thảm
thương lắm! Nhớ lần cái Ngoan chán nản muốn buông
xuôi tất cả. Gần Tết nó buồn, bỏ nhà đi chơi không nói
cho ai biết.Tôi vàmẹnóđi tìmkhắpnơi.Gặp rồimẹ con,
bác cháu ôm nhau khóc ròng. Tôi la cháu, hoàn cảnh gia
đình đã vậy, con buông bỏ thì mẹ và em con sẽ sống như
thế nào. Cũng may cháu bản lĩnh, sau lần đó hiểu ra và
có thêm nghị lực phấn đấu”.
Kểxong, bàPhượngcười ngất: “Đấy, cũngmaycháunó
còn biết nghĩ. Nếu không thì làm gì có nữ võ sĩ Nguyễn
ThịNgoanvôđịch thế giới cho các chúhỏi, nhỉ. Biết đâu
nó chả lại thànhNgoan xã hội đen rồi ấy chứ”.■
Ảnhtrên:
NguyễnThịNgoan
(phải)
tập luyệncùng
cácđồngđộinam.Ảnh:CCT
Ảnhdưới:
BâygiờthìbéNgoanbánbánhmì
ngàynàođãtrởthànhnhàvôđịchthếgiới
rạngdanhchothểthaonướcnhà.Ảnh:CCT
CôbéNguyễnThịNgoanhiếuđộngởxãThọLộc,huyệnPhúcThọ
(HàNội)ngàynàogiờđãtrởthànhnhàvôđịchthếgiớikaratekumite
hạng61kgcholầnđầutiêncủaViệtNam.
Côbébánbánhmìthành
nhàvôđịch thếgiới
Sángsớm,Ngoantranh
thủđi lấy100cáibánh
mìngồigầnhàngnước
củamẹ,bánxongthì
đihọc.Ngàynàobánế
mấymẹconNgoanăn
bánhmì trừcơm.
ẢnhbéNgoanbâygiờở làngvõvàảnhbéNgoanhồinhỏthiếuăn.
Ảnh:CCT
1...,4,5,6,7,8,9,10,11,12,13 15,16
Powered by FlippingBook