298-2018 - page 7

7
Pháp luật
&
cuộc sống -
Thứ Hai 24-12-2018
Tòa bác yêu cầu khởi kiện
Vụ kiện đượcTANDquậnTây Hồ,TPHà Nội thụ lý giải quyết.Trong phiên
xử sơ thẩm mới đây, HĐXX nhận định hai bên đều thống nhất xác nhận
từ ngày 19-11 đến 7-12-2011, số chó ông N. mang đến chữa bệnh là 30
con, bị chết 25 con, ông N. đã nhận về năm con còn sống.
ÔngN.chorằngkhinhậnchữabệnhchođànchó,ôngD.nóitỉlệsốngkhoảng
30%, từ đó buộc ông D. phải bồi thường hơn 149 triệu đồng. Nhưng ông N.
không cung cấp được tài liệu gì để chứngminh cho yêu cầu khởi kiện này.
Ngoài ra, ngày12-3-2013, ôngN. đã cóđơn tốcáoôngD. đếnSởNN&PTNT
TP Hà Nội. Tại Công văn số 140 ngày 24-5-2013, cơ quan này đã trả lời là
đơn tố cáo của ông N. không đúng. Vì cơ quan chuyên môn không đủ cơ
sở pháp lý để khẳng định nhân viên phòng khám của ông D. trong quá
trình điều trị đã thiếu trách nhiệm, làm chết chó của ông N. Do đó HĐXX
tuyên không chấp nhận yêu cầu khởi kiện của ông N.
5điểmmới củaLuật Tố cáo2018 cóhiệu lực từ1-1-2019
TÂNSƠN
C
uối năm 2011, ông N. đã
mang tổng cộng 30 con chó
Phú Quốc đến doanh nghiệp
tư nhân do ông D. làm giám đốc
để chữa bệnh. Cơ sở của ông D. đã
làm bản kê thanh toán cho ông N.,
tổng số tiền chữa bệnh cho chó là
4,9 triệu đồng (có phiếu biên nhận,
phiếu thu tạm ứng). Ông N. đã trả
toàn bộ số tiền chữa bệnh cho chó
như trên.
Chữa 30 con,
bị chết… 25 con
Nhưng theo ông N., trong số 30
con chó ôngmang đến chữa bệnh thì
cơ sở của ông D. chỉ chữa khỏi và
trả lại cho ông sáu con. Tuy nhiên,
thực tế ông chỉ nhận lại năm con
chó vì một con ông D. không trả.
ÔngD. có gặp ông thỏa thuận rằng
nếu chó chết trong ngày thì không
phải trả tiền chữa bệnh. Nhưng theo
ôngN., trong hóa đơn thanh toán ông
D. đã gian lận của ông 420.000 đồng.
Vì ngày 19-11-2011 ông mang chó
đến nhưng trong ngày đó chó bị chết
nhưng vẫn bị tính tiền thuốc chữa
bệnh là 210.000 đồng. Hôm sau ông
D. tiếp tục mang chó đến, có ba con
bị chết nhưng ông vẫn trả tiền thuốc
là 210.000 đồng.
Cũng theo ôngN., ôngD. nhận của
mình 30 con chó Phú Quốc, đã trả lại
Mỗi khi chó bị chết ông
D. đều gọi điện thoại báo
nhưng ông N. không đến
nhận về nên ông D. phải
nhờ người vứt, chôn xác
chó ở khu vực xa dân cư
vì mùi rất khó chịu.
năm con còn sống. Ông N. tự định
giá trị 5 triệu đồng/con, nên với 25
con chó đã chết thì ông thiệt hại 120
triệu đồng. Trong khi ông D. có cam
kết sẽ chữa khỏi bệnh cho 30% tổng
số chó là 30 con của ôngN.mangđến.
Từ đó ông N. khởi kiện, yêu cầu
ông D. bồi thường cho ông 30% giá
trị số chó đã chết, tương đương với
36 triệu đồng, cộng với số tiền mà
ông cho là ông D. thanh toán gian
lận là 420.000 đồng.
Quá trình giải quyết vụ án, ông N.
khôngđề nghị tòa địnhgiá tài sản là số
chó đã chết. Sau đó ông còn thay đổi
yêu cầu khởi kiện, yêu cầu tòa buộc
ông D. phải bồi thường giá trị của
toàn bộ 25 con chó bị chết là 144 triệu
đồng, 4,7 triệuđồng tiềnchămsóc chó
và 420.000 đồng ông bị tính gian lận.
Đã chữa trị đúng cách
Phía bị đơn là ông D. trình bày:
Ôngmở cửa hàng chữa bệnh cho chó
cảnh và đã đăng ký hoạt động dưới
dạng doanh nghiệp tư nhân. Ngày
19-11-2011 ông N. mang chó đến
chữa bệnh, ông ghi trong hóa đơn
là nhận chữa bệnh cho ba con chó
Phú Quốc (bị bệnh đi ngoài ra máu
do virus Pavo). Hôm đó ông đã trao
đổi với ôngN. về việc chữa bệnh này
cho đàn chó của ông N. rất khó, tỉ
lệ chết khá cao (khoảng 65%-70%).
Ông D. cũng không hứa hẹn với
ông N. là sẽ chữa khỏi cho những
con chó ôngN. mang đến. ÔngN. có
nói với ông về việc ông này có học
khóa 1 Trường ĐH Nông Lâm nên
cũng biết về tình trạng bệnh của đàn
chó và trước khi mang đến ông N.
cũng đã tiêmphòngmũi cho đàn chó.
Sau đó, ôngN. mang chó đến chữa
bệnh theo bản kê mà ông N. đã nộp
cho tòa án và đúng theo lời trình bày
về ngày giờ xảy ra các sự kiện. Khi
ông N. mang chó đến thì các bác sĩ
của phòng khám đều cặp nhiệt độ,
Kiện vì 25 con chó Phú Quốc
bị chết
Khổ chủmang 30 con chó PhúQuốc đi chữa bệnh thì bị chết 25 con, TAND quận Tây Hồ, Hà Nội
bác yêu cầu đòi bồi thường vì cho rằng chó chết không phải do lỗi của phòng khám.
kiểm tra phân, điều trị ngay. Đàn
chó của ông N. bị bệnh không cần
cách ly, ông N. cứ mang chó đến là
nhân viên sẽ nhận, nhốt chung và
theo dõi, điều trị. Khi nhận chó thì
ông D. đều có hóa đơn nhận và giao
cho ông N., cửa hàng có lưu nhưng
do thời gian lâu nên ông không giữ.
Tuy nhiên, theo ông D., sau đợt
điều trị đều có bản kê và xuất hóa
đơn nên số tiền là hoàn toàn chính
xác. Số chó ông N. mang đến chữa
bệnh bị chết 25 con, năm con đã
được trả lại. Mỗi khi chó chết ông
đều gọi điện thoại báo nhưng ông
N. không đến nhận về nên ông phải
nhờ người vứt, chôn xác chó ở khu
vực xa dân cư vì mùi rất khó chịu.
Sau khi thanh toán xong khoảng
hai tháng thì ôngN. đến phòng khám
nói với ôngD. là phải nhắc nhở nhân
viên vì chăm sóc chó không tốt. Sau
đó, ông N. đến bắt đền ông D. vì lý
do chữa bệnh cho chómà không khỏi
và nhờ người khác đến gây áp lực.
Lúc này ông D. có nói nếu làm sai
thì sẽ đền. Tiếp đó, ông N. đã làm
đơn gửi Thanh tra Cục Thú y, công
an phường và khởi kiện ra tòa.
Ông D. không chấp nhận yêu cầu
khởi kiện của ôngN. vì cho rằng việc
điều trị bệnh cho chó nhưvậy là đúng.
Việc đàn chó chết là do dịch bệnh
khó chữa, ông đã chữa bệnh đúng
cách nhưng chó vẫn chết là ngoài dự
tính của ông. Thực tế ông N. mang
30 con chó đến chữa bệnh, đã nhận
về năm con, còn một con được tiếp
tục chữa nhưng sau đó cũng chết. •
Ngày 1-1-2019 tới, Luật Tố cáo 2018 (thay thế cho Luật
Tố cáo 2011) sẽ chính thức có hiệu lực. Luật mới có chín
chương và 67 điều và có một số điểm mới đáng chú ý.
Thứ nhất, theo khoản 3 Điều 24, tố cáo không thuộc thẩm
quyền giải quyết thì không xử lý. Theo đó, trường hợp tố
cáo không thuộc thẩm quyền giải quyết và được gửi đồng
thời cho nhiều nơi, trong đó có tổ chức, cá nhân có thẩm
quyền giải quyết hoặc đã hướng dẫn nhưng người tố cáo
vẫn gửi tố cáo đến nơi không có thẩm quyền giải quyết thì
nơi nhận được tố cáo không xử lý.
Thứ hai, không xử lý đơn tố cáo nặc danh. Khoản 1
Điều 25 quy định khi nhận được thông tin co nôi dung tố
cáo nhưng không rõ họ tên, địa chỉ của người tố cáo hoặc
không xác định được người tố cáo hoặc dùng họ tên của
người khác để tố cáo thì cơ quan, tổ chức, cá nhân có thẩm
quyền không xử lý. Nhưng nếu thông tin có nội dung tố cáo
rõ rang, có tài liệu, chứng cứ cụ thể thì nơi tiếp nhận thanh
tra, kiểm tra theo thẩm quyền hoặc chuyển đến nơi có thẩm
quyền đê thanh tra, kiểm tra phục vụ cho công tác quản lý.
Thứ ba, rút ngắn thời gian giải quyết tố cáo còn một nửa
so với Luật Tố cáo 2011. Cụ thể, Điều 30 Luật Tố cáo 2018
quy định thời hạn giải quyết tố cáo là không quá 30 ngày
kể từ ngày thụ lý tố cáo. Nếu vụ việc phức tạp thì có thể gia
hạn giải quyết tố cáo một lần nhưng không quá 30 ngày.
Nếu vụ việc đặc biệt phức tạp thì có thể gia hạn giải quyết
tố cáo hai lần, mỗi lần không quá 30 ngày.
Thứ tư, một quy định hoàn toàn mới là người tố cáo có
quyền rút tố cáo tại Điều 33. Theo đó, người tố cáo có quyền
rút toàn bộ hoặc một phần nội dung tố cáo trước khi người
giải quyết tố cáo ra kết luận nội dung tố cáo. Việc rút tố cáo
phải được thực hiện bằng văn bản. Trường hợp người tố cáo
rút một phần nội dung tố cáo thì phần còn lại được tiếp tục
giải quyết. Nếu nhiều người cùng tố cáo mà có một hoặc một
số người rút tố cáo thì vẫn tiếp tục được giải quyết.
Tuy nhiên, nếu rút tố cáo mà người giải quyết tố cáo xét
thấy hành vi bị tố cáo có dấu hiệu vi phạm pháp luật hoặc
có căn cứ xác định việc rút do bị đe dọa, mua chuộc hoặc
người tố cáo lợi dụng việc tố cáo để vu khống, xúc phạm,
gây thiệt hại cho người bị tố cáo thì vụ việc tố cáo vẫn phải
được giải quyết. Khi có căn cứ xác định người tố cáo (đã
rút tố cáo) lợi dụng việc tố cáo để vu khống, xúc phạm, gây
thiệt hại cho người bị tố cáo thì vẫn phải chịu trách nhiệm,
nếu gây thiệt hại thì phải bồi thường.
Thứ năm, tạm đình chỉ hoặc đình chỉ việc giải quyết tố
cáo (là nội dung mới mà luật 2011 chưa quy định). Theo
Điều 34, người giải quyết tố cáo tạm đình chỉ việc giải
quyết khi: Cần đợi kết quả giải quyết của cơ quan, tổ chức,
cá nhân khác hoặc vụ việc khác có liên quan; cần đợi kết
quả giám định bổ sung, giám định lại. Khi căn cứ tạm đình
chỉ không còn thì người giải quyết ra ngay quyết định tiếp
tục giải quyết tố cáo (thời gian tạm đình chỉ không tính vào
thời hạn giải quyết tố cáo).
Đình chỉ việc giải quyết tố cáo khi: Người tố cáo rút toàn
bộ nội dung tố cáo; người bị tố cáo là cá nhân chết và nội
dung tố cáo chỉ liên quan đến trách nhiệm của người bị tố
cáo; vụ việc đã được giải quyết bằng bản án, quyết định của
tòa án đã có hiệu lực pháp luật hoặc quyết định đã có hiệu
lực của cơ quan, tổ chức, cá nhân có thẩm quyền.
HOÀNG MINH TIẾN
,
Trung tâm Trợ giúp pháp lý
Nhà nước tỉnh Quảng Bình
1,2,3,4,5,6 8,9,10,11,12,13,14,15,16
Powered by FlippingBook