2
Thời sự -
Thứ Tư 4-11-2020
Thấmthía cái giáphải trảdomất rừng tựnhiên
Cácđại biểuQuốchội cho rằng thủyđiện làmmất rừng là tácnhânkhiến lũdữhơnvà tànphánặngnềhơn.
Cải cách nhanh thể chế để phát triển
Theo ĐBQH
Trương Trọng
Nghĩa, nếu cứ loay
hoay không cất
cánh được, hay cất
cánh mà không
đủ tốc độ và cao
độ thì sau 10 năm
sẽ không đạt được
trình độ mà lộ trình
phát triển đặt ra.
Ngày 3-11, Quốc hội bắt đầu ba ngày thảo luận tại hội
trường về tình hình kinh tế - xã hội và ngân sách nhà nước.
Về những đợt thiên tai vừa qua, đại biểu (ĐB) Hoàng
Đức Thắng (Quảng Trị) cho rằng ngoài nguyên nhân
biến đổi khí hậu thì điều chắc chắn là chúng ta đã mất
quá nhiều rừng tự nhiên. Hủy hoại rừng không còn là câu
chuyện mới, xong nhìn lại lũ lụt, sạt lở diễn ra tại miền
Trung những ngày qua “càng thấy thấm thía cái giá phải
trả cho sự tàn phá này”.
Theo ĐB Quảng Trị, trong hơn 20 năm qua, các dự án
thủy điện nhỏ ồ ạt được xây dựng với những quy mô khác
nhau, cùng với mưu sinh của người dân và nhu cầu phát
triển hạ tầng dẫn đến việc đã có hàng chục ngàn hecta
rừng đầu nguồn mất đi…
“Chỉ tiêu phấn đấu về độ che phủ rừng hằng năm đều
tăng nhưng điều đó không nói được nhiều về chất lượng,
khả năng giữ đất, giữ nước, sức chống chịu thiên tai khi
mà diện tích rừng tự nhiên, rừng phòng hộ ngày một giảm
đi” - ĐB Thắng nói và cho rằng phần lớn các vùng bị lũ
Ý kiến nhiều đại biểuQuốc hội
đề nghị Chính phủ cần có những
giải pháp cải cách thể chế, thủ tục
nhằmgiải quyết nhanh hơn, rốt
ráo các vấn đề kinh tế - xã hội đã
và đang nóng…
NHÓMPHÓNGVIÊN
N
gày3-11,Quốchội (QH)
họp phiên toàn thể tại
hội trường để thảo luận
về tình hình kinh tế - xã hội
và ngân sách nhà nước.
Hành động để biến
khát vọng thành
sự thật
Đại biểu (ĐB) Lưu Bình
Nhưỡng (Bến Tre) khi phát
biểu đã đặt ra hàng loạt câu
hỏi vì sao. “Vì sao nhiều kiến
nghị cử tri tồn tại nhiều năm
không được giải quyết? Vì
sao cải cách hành chính, xây
dựng chính phủ điện tử nhưng
người dân và doanh nghiệp
vẫn than phiền về sự nhũng
nhiễu của cán bộ, công chức,
vẫn phải “bôi trơn”?” - ông
Nhưỡng mở đầu sau khi thể
hiện sự đồng tình và đánh giá
cao các báo cáo củaChínhphủ.
“Vì sao Thủ tướng, phó thủ
tướng chỉ đạo nhiều lần mà
cấp dưới không nghe, vẫn tồn
tại tình trạng trên nóng, dưới
nóng, giữa lạnh băng? Vì sao
đến nay thamnhũng vẫn phức
tạp, tinh vi?” - ĐB Nhưỡng
tiếp tục đặt câu hỏi. Theo ĐB
Nhưỡng, có những việc nêu
ra trước QH nhưng đến nay
vẫn chưa có kết quả xử lý. “Vì
sao việc khắc phục hậu quả 12
đại dự án đến nay còn khiêm
tốn nếu khôngmuốn nói giậm
chân tại chỗ? Vì sao vẫn còn
tình trạng “rùa bò” trong giải
ngân vốn đầu tư công?” - ĐB
Nhưỡng đặt vấn đề.
ĐB Trương Trọng Nghĩa
(TP.HCM) băn khoăn về
các mốc phát triển. “Chúng
ta có những khát vọng phát
triển và đã được lượng hóa,
đó là cột mốc 2025 và 2030.
Từ nay đến năm 2030 có hai
kế hoạch năm năm, đến năm
2045 có năm kế hoạch năm
năm. Nếu hình dung chúng
ta đang chuẩn bị cho một
chặng bay mới, có người
còn gọi là đổi mới lần hai,
thì 10 năm tới đây đất nước
chúng ta phải cất cánh và đạt
được trình độ phát triển cần
có, thoát khỏi bẫy thu nhập
trung bình, từ đó bay nhanh
hơn để gia nhập đội ngũ các
quốc gia phát triển” - ĐB
Nghĩa mở đầu.
Theo ông, năm năm tới có
ý nghĩa quyết định đối với
toàn bộ lộ trình còn lại. Nếu
cứ loay hoay không cất cánh
được hay cất cánh mà không
đủ tốc độ và cao độ thì sau 10
năm sẽ không đạt được trình
độ phát triển như lộ trình phát
triển đặt ra.
“Khi đó khát vọng mãi mãi
chỉ là khát vọngmà thôi” - ĐB
Nghĩa khẳng định.
ĐBVũTiếnLộc (TháiBình)
cho rằng với mục tiêu tăng
trưởng kinh tế được Chính
phủ đề xuất trong kế hoạch
nămnăm tới là đầy thách thức.
Dẫn chiếu, nhìn vào thực tiễn
tăng trưởng suốt hơnmột thập
niên qua cho thấy: Từ năm
2010 đến năm2019, GDPcủa
Việt Nam chỉ tăng trung bình
6,3%/năm. Nếu tính thêm cả
năm 2009 và năm 2020, con
số còn thấp hơn nữa. “Bởi
vậy, việc đặt mục tiêu tăng
trưởng trung bình 6,5%-7%
trong năm năm tới là mục
tiêu rất gian nan. Tương tự,
mục tiêu GDP bình quân đầu
người đạt 4.700-5.000 USD
vào năm 2025 cũng sẽ cần
phải có rất nhiều nỗ lực!” -
ĐB Vũ Tiến Lộc nói.
“Có khát vọng là cần thiết,
đặt ra mục tiêu cao sẽ thúc
đẩy cả hệ thống nỗ lực hơn
nhưng cũng sẽ gây áp lực lên
các chính sách tài khóa và tiền
tệ. Từ đó có thể đẩy nền kinh
tế rơi vào tình trạng bất ổn vĩ
mô như từng xảy ra trong quá
khứ” - ông Lộc nói.
Đừng lập kế hoạch
giành vốn rồi để đó
NhiềuĐBđề cập đến những
tồn tại, hạn chế vẫn là hạn
chế và tồn tại suốt thời gian
qua như đầu tư công, thủ tục
kinh doanh - đầu tư…
Cụ thể, ĐB Nguyễn Tuấn
Anh (Bình Phước) nói: “Việc
chậm giải ngân vốn đầu tư
công trở thành vấn đề trầm
kha khi đến quý III hằng năm
lại tiếp tục nêu ra và trở thành
câu chuyện “biết rồi, khổ
lắm, nói mãi”. Tại sao “biết
rồi” mà năm nào cũng chậm,
năm nào Thủ tướng cũng chỉ
đạo trong khi đây là nhiệm
vụ thường niên của các bộ,
ngành và địa phương?Và đến
thời điểm này đã có ai phải
chịu trách nhiệm về vấn đề
này hay chỉ tổng kết nguyên
nhân khách quan, còn chủ
quan thì rất ít?”.
Theo ĐB Nguyễn Tuấn
Anh, nguyên nhân chính của
tình trạng chậm giải ngân vốn
đầu tư công đã được các bộ
ngành, địa phương nêu (như
do COVID-19, nhất là đối với
nguồn vốn vay đầu tư nước
ngoài, thiên tai…) nhưng rất
cần nhìn thẳng vào các nguyên
nhân chủ quan. “Theo tôi,
nguyên nhân chủ quan chủ
yếu chính là ở công tác lập kế
hoạch. Nhiều bộ ngành, địa
phương lập kế hoạch giành
bằng được nguồn vốn về cho
mình mà không căn cứ vào
tình hình thực tế để rồi sau đó
rất khó, rất chậm, thậm chí là
không giải ngân được” - ông
Nguyễn Tuấn Anh nói.
Một ĐB khác của Bình
Phước là Huỳnh Điểu Sang
cũng đồng tình nguyên nhân
có sự chồng chéo, rườm rà về
mặt thủ tục và vướng trong
công tácbồi thường, giải phóng
mặt bằng. ĐB Sang đề nghị
rà soát, cắt giảm vốn đầu tư
công ở những nơi giải ngân
thấp qua quá trình rà soát kỹ
lưỡng, tránh làm ảnh hưởng
đến khả năng phát triển kinh
tế - xã hội. Đồng thời, cân
nhắc, xem xét kỹ trước khi
bố trí vốn đầu tư công năm
2021 cho các dự án mà các
bộ, ngành, địa phương giải
ngân chậm trong năm 2020.
ĐB Huỳnh Thanh Phương
(Tây Ninh) cho rằng thể chế
là một điểm nghẽn, có thể bó
hẹp sự phát triển. Theo ĐB
Tây Ninh, nguyên nhân của
tình trạng này có nhiều, song
có thể nói đến chủ yếu là do
hạn chế từ bộ máy, đội ngũ
cán bộ quản lý, tình trạng vô
cảm của một số cán bộ, sức ỳ
của một số địa phương... đã
góp phần làm cho tiến trình
giải quyết các thủ tục pháp
lý diễn ra một cách chậm
dữ, sạt lở đất ngoài những yếu tố về địa chất thì phần lớn
xảy ra ở những nơi đồi núi trọc, rừng nghèo, tỉ lệ rừng
giàu tự nhiên rất thấp…
Ông Thắng cũng cho rằng thủy điện có thể không làm
tăng lũ nhưng thủy điện làm mất rừng là tác nhân khiến lũ
dữ hơn và tàn phá nặng nề hơn.
Ông Thắng đề nghị Chính phủ kiên quyết chỉ đạo tiếp
tục tổng rà soát, đánh giá đầy đủ thực trạng rừng hiện nay,
đặc biệt về chất lượng rừng, khả năng thực tế về độ che
phủ, tình hình phát triển các dự án thủy điện nhỏ, nhất là
khu vực miền Trung - Tây Nguyên, từ đó có các giải pháp
căn cơ và lâu dài…
Ông Thắng cũng đề nghị Quốc hội cần tăng cường các
cuộc giám sát tối cao để có các quyết sách mạnh mẽ về
mục tiêu, giải pháp, nhất là kiên quyết dừng, loại bỏ các
dự án, công trình không hiệu quả, không đảm bảo an toàn,
làm ảnh hưởng đến rừng, nhất là rừng đầu nguồn, rừng
tự nhiên, tác động đến chế độ dòng chảy tự nhiên, môi
trường và đời sống người dân.
ĐB Phan Thái Bình (Quảng Nam) cũng tha thiết đề
nghị “quan tâm xem lại việc trồng rừng thay thế”. Ông
Bình cho rằng cần đảm bảo các nguyên tắc về vị trí trồng;
nguyên tắc phòng hộ và đặc biệt là loại cây trồng đảm bảo
nguyên tắc phòng hộ. “Thay vì trồng cây bản địa, những
cây gỗ lớn, chúng ta lại trồng cây keo, cây khác thì phòng
hộ không tốt” - ông Bình nói.
Tranh luận với bộ trưởng Bộ NN&PTNT, ĐB Nguyễn
Đại biểu Lưu BìnhNhưỡng (Bến Tre) và đại biểu Vũ Tiến Lộc (Thái Bình) phát biểu tại phiên thảo luận
(thứ tự từ trái sang).
Ảnh: CL
ĐBQHPhan Thái Bình phát biểu về trồng rừng. Ảnh: QH