109 - page 9

9
THỨ TƯ
29-4-2015
Sổtay
&
Cuocsong
PHƯƠNGLOAN
S
áng 27-4, TAND quận 1
(TP.HCM) xét xử vụ ly hôn
giữa chị K. và anhH. (cùng
ngụquận1).Tòachấpnhậnyêucầu
của nguyên đơn, tuyên xử cho chị
được ly hôn và nuôi con.
“Nhưmột sự cưỡngbức”
Trước tòa, chị K. (44 tuổi, phó
giám đốcmột công ty du lịch lớn)
lịch thiệpvới váy lửngbỏ thùng, áo
sơmi. Chị cương quyết bảo vệ yêu
cầu lyhônmặc cho cha của con chị
muốn đoàn tụ vì nói còn yêu. Chị
trình bày trong nướcmắt lý do chị
muốn chấm dứt hôn nhân sau 18
năm chung sống với chồng. “Tôi
thực sự thấy trống rỗng. Theo thời
gian, chúng tôiđãmấtdầnsựgắnbó
về tìnhcảm lẫn tìnhdục.Rạnnứt đã
bắt đầu từ năm 2001 ngay khoảng
thời gian tôi sinh con.Khi đó tôi đã
nhận ra chúng tôi không còn điểm
chung.Tuynhiên, cuốinăm2014 tôi
mớinộpđơnvìphảiđợi con lớn…”.
Chịnhìnquanhphòngxửnhưngại
ngùng trướcsự thậtmàmìnhsắpnói.
Tinhý, vị chủ tọayêu cầu thưkýđi
đóng hết các cửa sổ phòng xử cho
chị tự tin trìnhbày.
“Với tôi, sinhhoạt vợ chồngnhư
sự cưỡngbức.Tôi nói “emmệt, em
không muốn” thì chồng tôi lại có
suy nghĩ rất kỳ cục mà tôi không
tiện kể…Hằng đêm tôi lên giường
như đối phó. Ban đầu tôi tưởng là
domới cưới nên chồng tôimới liên
tục như vậy, nào ngờ sau đó cũng
vậy, làm hoài. Ban ngày công việc
rồi con cái đã làm tôi mệt đừ.Anh
đòi hỏi nhiều khiến tôi rấtmất sức.
Nếukhông cho thì anh cứ sờ soạng
cả đêm, không làm sao ngủ được.
Tôimệtmỏivìnhữngđêmvợchồng
như vậy. Cho nên cứ nghĩ đến đêm
là tôi hoảng sợ. Tôi có tham khảo
bạn bè cùng lứa tuổi, tất cả đều nói
họ không bị đòi hỏi quá nhiều như
tôi.Tìnhyêu làphảidữdội, đammê
nhưngnếucứ luônnhưvậychắcchết
vìmệt” - chị nói.
Chịcònbảotínhtìnhanhgiatrưởng,
chi li, hay chê bai, không ghi nhận
sự chăm lo cho gia đình của chị…
“Yêunênmới đòi hỏi”
AnhH.khoanh tayngósangvợ, lắc
đầu: “Đếnnay là tròn20nămchúng
tôi yêu nhau. Vợ chồng tôi chung
sốnghạnhphúcdù thời gianđầu có
xacách.Tôichấpnhậnchuyển từĐà
Lạt đếnTP.HCM làchấpnhậnđánh
đổisựnghiệpđểđượcởbênvợ.Thời
gianđó tôi bỏcôngviệckinhdoanh
đangphát triển,vềTPchấpnhận làm
côngmức lương xoàng xĩnh để vợ
chồng gần nhau. Sự thay đổi trong
sự nghiệp cũng có lúc khiến tôi ức
“Tôikhôngthểchiasẻ
đượcgìvớichồng,tôi
chỉ lànơiđểanhấygiải
quyếtnhucầusinh lý”.
Lyhônvìchồng
quáhamhố
“Hằngđêmtôilêngiườngnhưđốiphó.Banngàycôngviệcrồiconcáiđã
làmtôimệtđừ.Anhđòihỏinhiềukhiếntôirấtmấtsức”-nguyênđơn
trầntình.
chế nên có cãi vã nhưng dù sao tôi
vẫn luônyêu cô ấy”.
Anh quay sang vợ: “Về chuyện
quanhệ vợ chồng, anh thấyđòi hỏi
làbình thường,yêumớivậy.Emnói
emmệt, anh cũng không đòi hỏi gì
quá đáng. Với lại khi anh đòi, em
cũngđồngýmà…”.
Tòa:“Đó làcáchnghĩchủquancủa
anh, rằngnhưvậy là tìnhyêunhưng
tìnhyêuvới chị làphảikhác.Cóbao
giờhai anhchị chia sẻnhữngmong
muốnvềnhauchonhau
nghe không?”.
Anhphântrần:“Tiền
nongtôilàmbaonhiêu,
vợ tôi biết hết.Vợ tôi
thiếu tiền, nói đưa là
tôi đưa. Cơm nước cần thì tôi nấu
hết.Việcđưađónconkhi cần thì tôi
vẫn làm. Vợ tôi mua ba cái xe tay
gakhôngnói với tôi nhưng tôi cũng
khôngýkiếngì.Tôimang300 triệu
đồngcùngvợ tôi đimuaxehơi.Vợ
tôi ưng xe 600 triệu đồng, tôi cũng
chiều rồi cày trả nợ. Tôi xin phép
cung cấp cho tòa hình ảnh những
chuyến đi du lịch Phan Thiết, Nha
Trang...Thườngxuyên lànhưvậy”.
Rồi anh quay sang chị: “Tôi còn
mơxuốngCầnGiờmuađấtxâynhà
đưa em và con xuống nghỉ dưỡng
ngày cuối tuần. Sài Gòn ngày càng
nóng, về già tôi muốn em và tôi có
chỗ sống xa rời chốn ồn ào. Do đó
tôiđưa ít tiềnsinhhoạt choemcũng
bình thường thôi”.
“Hạnhphúc là sự
thoảimái thật sự”
Trình bày lại, chị H. sụt sùi:
“Tôi không thể chia sẻ được gì với
chồng, tôi chỉ là nơi để giải quyết
nhu cầu sinh lý của anh ấy. Chúng
tôi đã ly thânhai nămnay.Tòa cho
tôi ly hôn vì tôi đã cho anh ấy thời
gianđể thayđổi, tôi đã cốgắng rất
nhiều, hoãn tới hoãn lui chuyệnnộp
đơn.Nếunhữnggì chồng tôi nói là
sự thật thì tôi ly hôn
là tôi dại rồi, không
ai lại đi từ bỏ người
chồng tuyệt vời như
người chồng mà anh
ấy vừa vẽ ra”.
“Nền tảng của hôn nhân hạnh
phúc là sự thoải mái thực sự khi ở
bên nhau. Sự thoải mái ấy vừa là
tình yêu vừa là sự hài lòng. Hiện
tôi sống không có anh ấy ở bên và
cảm thấy rất thoải mái. Thực sự
sốngvới anh tôi phải chịunhiềuáp
lực” - chị trải lòng.
Sau cùng, tòa nhận định do anh
H. không đưa ra được phương án
giảiquyếtmâu thuẫnvợchồng, tình
cảm vợ chồng không còn, tình yêu
cũng đã hết nên tòa chấp nhận cho
chịK. được lyhôn.Chị đượcquyền
nuôi convì trướcgiờbéđang sống
ổn định với chị.
Nghe tòa tuyên, chị thởphàonhìn
ra hành lang, còn anh khoanh tay
ngó nghiêng trần nhà.
s
Thâygiaolỡtayphamtôi
HaianhemPVĐvàPVDbịTAND tỉnhBìnhPhướcxử tộigiếtngười
trong trạng thái tinh thầnbị kíchđộngmạnh.Ngườianhbịhainăm tù,
người embịmộtnămsáu tháng tù treo.BảnánbịVKSkhángnghị theo
hướng tăngán, chuyển tộidanhgiếtngười theokhoản2Điều93BLHS.
Phiên tòaphúc thẩmmở, hai anhemĐ. đến tòa rất sớm.Ngồi trong
phòngxử, cảhai cứnơmnớp lomình sẽbị tăngán, rồi phải ngồi tù thì
bao nhiêudựđịnh, cốgắng trong suốt thời gianqua tan biến.
Theo hồ sơ, chiều 5-1-2011, HNTmang dao đến nhà Đ. để “giải
quyếtmâu thuẫn” trướcđó.Đếnnơi, dùngười nhàĐ.mời chào, đưa
ghế cho ngồi, đưa nước cho uống rồi hỏi chuyện nhưng T. vẫn hung
hăng xông vàonhà vungdao chémĐ. tới tấp.Đ. bỏ chạy. T. cầmdao
đuổi theo chém bằng được. Đang ở trong nhà, thấy anh trai bị đuổi
đánh,D. cầmcâychĩađâmvào lưngT.Nhữngngườixungquanhkhống
chế, lấy được con dao củaT. Đ. cầm cây xà beng đánh vào lưng nạn
nhân, gây thương tích 84%.
Tai tòa, Đ. cho biết mình và T. là bạn, là những người cùng trang
lứa, cùng làng và lớn lên cùng nhau.Maymắn hơn, anh emĐ. được
đi học đầy đủ, cònT. chỉ học đến lớp 4 là nghỉ. Dù thế, cả nhóm vẫn
thường chơi với nhau. Mỗi khi Đ. đi học xa về thì gặp gỡ, giao lưu
bênchén rượu.Đ. khônguốngđượcnhiềunênkhi cuộcvui đang lưng
chừng thì ra về.
Trước hôm xảy ra vụánmột ngày,Đ. cùngmột sốngười bạn trong
làng đi đá bóng, khi về đi ngang qua thì được T. mời vào uống cùng.
Tôn trọng bạn Đ. cũng vào tham gia cho vui nhưng chỉ uống được
nửa chén là xinphép ra về.Cho rằngĐ.mất lịch sự, T. đứngdậy vừa
nắm tóc bạn vừađánh. Sự việc đãđược can ngăn.
Chiềucùngngày, cảhaiđiđámcướimộtngườibạn trong làng, thấy
Đ., T. dùng bát đĩa trên bàn ném. Đ. bỏ chạy, thấy chiếc chén đựng
mủ sao su thi câm ném lại làmT. chảymáu. Hôm sau, T. đến nhàĐ.
chém trả thù.
“Biết T. nóng tính, hay gây sự nên bị cáo đã nhẫn nhịn để hai bên
không bất hòa. Bị cáo cũng chẳng dám ra khỏi nhà để tránh gặp T.
Khi T.mangdaoquanhà, dùngdao chémbị cáo thì bị cáo khônggiữ
đượcbình tĩnhnữa. Lúcđó, bị cáochỉ biết nghĩ rằngnếumìnhkhông
đánh trả thì cũng sẽ bị giết. Em trai bị cáo còn vợ con, nếu tòa tăng
án thìmìnhbị cáo thôi.D. nó chỉ bênhanh, bị cáomới có lỗi”. Nghe
anh trai nói vậy, D. cắt ngang: “AnhĐ. là niềm hy vọng của cả nhà,
giờanhấy bị tăngan, đi tù thimẹ tôi sẽ ra sao. Rồi công việc anhấy
đang làm,mấyđứahọc trò, thầycô trong trường sẽnghĩ sao. Saunày
ra tù, sao anh ấy đi làm thầy giáo được”.
TheovịđạidiệnVKS, việcT.đếnnhàdùngdaochémĐ. làsainhưng
sự việcđãđược canngăn thì hành vi đãdừng lại. Sauđó,Đ. dùng xà
beng đánh T. bị thương tật 84% thì phải xử nghiêm. Theo viên, mức
ánmà tòa tuyên là chưa thỏađáng, khôngđúng với khunghìnhphạt.
Tuynhiên, theo tòa, khángnghị củaVKSkhôngcócăncứ, vì cácbị
cáo phạm tội là do lỗi ở bị hại. Bị cáoĐ. đã nhẫn nhịn, khôngmuốn
gây chiếnnhưngbị hại vẫnmangdaođếnnhàgây chiếnmới làm các
bị cáokhônggiữđượcbình tĩnhmàphạm tội.Hơnnữa, cácbị cáocó
nhân thân tốt, đã khắc phục hậu quả. Sau khi phạm tội cả hai bị cáo
đã hoàn lương thật sự. Đ. hiện nay làmột giáo viên gươngmẫu, có
nhiềubằngkhencủanhà trường tronghơnbanămđidạy.Bị cáocũng
được các đồngnghiệpnơimình công tác viết đơn xinđược hưởngán
treo để tiếp tục đi dạy.
CònvớiD. saukhi phạm tội cũngđãcónhiều thành tích trongcông
việc vànhậnđượcnhiềugiấy khen của thànhđoàn trao tặng.D. hiện
nay là bí thư xã đoàn, có nhiều hoạt động tích cực, đóng góp nhiều
việc tốt chođịaphương.“Cácbị cáophạm tội thìpháp luậtphải trừng
trị nghiêmnhưng chúng ta cầnphải nhìn rađiểm tốt, nhữngđiều tích
cực của người phạm tội để đánh giá họ. Bị cáo Đ. và bị cáo D. là
nhữngngười hoàn lương tốt, biết sửa sai và sống tốt saukhi phạm sai
lầm thì nênmở cho họmột con đường…Hơn 10 tháng tạm giam là
quáđủ” - chủ tọanói. Tòabác khángnghị củaVKS va y án sơ thẩm.
Đ. kể sau khi được tại ngoại, nhận quyết định đi dạy, điều anh lo
đầu tiên lacáchọc tròcủamình sẽbiết chuyện, khi đohìnhảnhngười
thầy mẫumực, nghiêm khắc không còn nữa. “Nhưng điều tôi lo đã
khôngxảy ra.Bangiámhiệunhà trườnggọi lênđộngviên, bảocó sai
thì phải sửa, quan trọngmình sống và làm việc như thế nào để mọi
người ghi nhận. Chỉ nhận được những lời động viên ấy thôi, tôi đã
vui biết bao nhiêu”.
NGỌCTHÂN
Tộigiếtngườitrongtrạngthái
tinhthầnbịkíchđộngmạnh
1.Ngườinàogiếtngười trongtrạngthái tinhthầnbịkíchđộngmạnh
dohànhvi tráipháp luậtnghiêm trọngcủanạnnhânđối vớingườiđó
hoặcđối với người thân thíchcủangười đó thìbịphạt tù từ sáu tháng
đếnbanăm.
2.Giếtnhiềungười trong trạng thái tinh thầnbị kíchđộngmạnh thì
bị phạt tù từbađếnbảynăm.
(TheoĐiều95BLHSsửađổi, bổsung2009)
1,2,3,4,5,6,7,8 10,11,12,13,14,15,16
Powered by FlippingBook