190 - page 12

12
THỨBA
21-7-2015
Doi song xa hoi
Côngnhân
củahợp
tácxãgồm
nhiềungười
kémmay
mắn,khuyết
tậtđãđược
tạođiềukiện
họchành,
ổnđịnhcuộc
sốngvàphát
triểnnghề
nghiệp.
Tối Chủnhật, chiếcxekháchoằnmìnhchởquá sốngười quy
địnhchầmchậm rời làngquêxómbãi vềvới thànhphố.Nhìn
chiếcxegiườngnằm sang trọng,mấyai biếtđược rằngchỉ
chừng10năm trướcngười quêvẫnphải chenchân trênnhững
chiếcxe rệu rã, bonchencảngười lẫn lỉnhkỉnhhành lý.
Như thường lệ, chuyếnxevàoChủnhật vẫnchật kínngười
lên.Gầngiờchót,mộtngười đànông tayxáchba lôchạy
nhanh lênphía trước, nhanhchóngchiếm lĩnhchiếcgiường
duynhất còn sót lại. Phía sauanh,mộtngười đànbà tayôm
đứaconnhỏcònđangngái ngủ, taydắtđứacongái tầm tuổi
lên sáu. “Conđếnnằmvới bốđi”, người đànbànói với côcon
gái. Côcongái chămchămnhìnbố, dườngkhôngcó tínhiệu
của sựhồhởi, cháuquaysang lénnhìnmẹ rồinắmchặt tàáo
không rời.
Khôngcònghếđểnằm, bamẹconbị sắpnằmcạnh lốiđi.
Phía trêncómộtngườiđànbàkhác.Chịgâyấn tượngvới cả
xevìhìnhxăm trêncánh tayphải.Chẳng rõđó làhìnhgì, chỉ
biếtnó loằnngoằnnhưmộthọa tiết trênchiếcváy thường thấy
củangườiởmiềncao. “Chồngchịà”,ngườiđànbàxăm trổhỏi.
Ngườiphụnữcóhaiđứaconngậpngừngxácnhận: “Vâng, bố
hai cháuđấyạ”.
Xedừnggiữachừngđểhànhkháchđi vệ sinh. Lúcđóđã11
giờđêm.Người đànbàxăm trổbướcxuống, lôi ghếngồimột
gócungdungchâm thuốchút.Đám tài xếvà lơxe tụm lại với
nhauxì xàobàn tán: “Hạnggái nàykhông làgái hoang thì
cũng làdânanhchị haycaveđi tìmmối”, thỉnh thoảngcóvài
tiếngbôngđùavừađủnghe: “Emơi, baonhiêu thì đi”.Người
đànbàxăm trổ liếcngang, ánhmắt lộvẻkhinhkhỉnh.
Xebắtđầuchuyểnbánh.Đènxe tắtđi, cảxebắtđầuchìm
vàogiấcngủ. 2giờ sáng, tiếng trẻconkhóc lúc ri rỉ, khi nấc
thành tiếng.Một sốkhách trởmìnhcất tiếng: “Connhàai thế,
khóc thếkhôngchoai ngủà”, “Khôngnín thì đuổi xuốngđi”…
Tiếngkhóc tựdưng imbặt.Được lúc sau, lẫnvào tiếngkhóc
của trẻcó tiếngnói: “Mẹơi, conmỏi chânquá.Mẹơi,mẹcon
lạnhquá, saoconkhôngđượcnằm trêngiườngnhưcácông
cácbà,mẹơi con lạnh…”.Người đànbà tayvỗvềđứaconnhỏ,
miệngnói chừngkhekhẽ: “Con sangngủvới bốđi, im lặngcho
cácbácngủcon”.Đứaconngúngnguẩy: “Nhưngbốngủ rồi,
làmbố thức làbốđánhBảoNgọcđấy”.Ngườimẹchợt im lặng.
Tiếnghànhkhách lại dội lên, dườngkhôngkhác lúc trước là
mấy.
“Chị vàcháu lêngiườngemmàngủ”, tiếngngườiđànbàxăm
trổvang lên.Vừanói chị vừa trườnxuốngkhỏigiường tiếnđến
chỗngườiphụnữvàhaiđứa trẻ...
Trênxe, khôngmột tiếnghờn tráchnàovang lên.Cóngười lúc
nãyvẫnoangoang tráchcứ, giờnhắmnghiềnmắtvờnhưngủ.
Lúcsau,một chú lơxeđưađếnchongườiphụnữmột chiếcchăn
đểkêđầu.Giườngbênkia,ngườiđànôngbấygiờmới lên tiếng:
“BảoNgọc, sangđâyngủvớibố”. Xevẫnchầmchậmvàophố.
Đêmấynhiềungười vờnhưngủ.
HỒVIẾTTHỊNH
mỗi công nhân. Khi được
đề nghị dành nguồn kinh
phí này để giúp anhThanh
bồi thường cho người ta,
tất cả đều vui vẻ đồng ý.
AnhThanhxúcđộngnghẹn
ngào rưng rưng. Sauđómột
tháng, HTX đã cân đối thu
chi, hoàn lại tiền thưởng lễ
cho người lao động.
Chị LêThị Đào (45 tuổi,
quê Ninh Thuận, người
dân tộc Chăm) có tay nghề
làm gốm. Cách đây hơn
chục năm, chị rời quê vô
TP.HCM để xin làm trong
một lògốm, laođộngvất vả
nhưng thu nhập bấp bênh,
không đủ tiền trả tiền trọ.
Rồi có người giới thiệu chị
đến HTXBa Nhất xin làm
côngnhânđangiỏ lụcbình.
Cả hai vợ chồng chị được
nhậnvô làm. Côngđoànđề
nghị sắp xếp cho vợ chồng
chịcómộtphòngở trongkhu
lưu trú công nhân. Chị cho
biết: “Vợ chồng tôi được ở
trong khu lưu trúmiễn phí.
Công nhân còn được phục
Chỗdựacủanhữngcông
nhântừnglấmbụiđường
HỒNGMINH
K
hi anh Phạm Như
Huỳnh,Chủ tịchcông
đoànHợptácxã(HTX)
Mây tre láBaNhất đạt danh
hiệu cấp thànhphố “Cánbộ
công đoàn của chúng tôi”
năm 2015, các công nhân
củaHTX không ai bất ngờ.
“Công nhân ở đây rất tin
tưởngcôngđoàn,cóchuyệngì
cũngkể.Ởđâyai cũngđược
nâng đỡ, chia sẻ như trong
cùng một gia đình”. Đó là
lời củachịPhạmThịNguyệt
(quêTiềnGiang),một công
nhân bị liệt hai chân, phấn
đấu học tập lên làm kế toán
trưởngvàđãgắnbóvới nơi
đây hơn 20 năm.
Ancưchongười
laođộng
Anh Thế Thanh (người
Khmer) đượcnhậnvôHTX
khi mới 13 tuổi. Trước đó,
Thanh là một cậu bé lang
thangxinđi phụhồ cho các
công trình, tối vềngủvỉahè.
VôHTX, anhđượchọcviệc
vàđược tạođiềukiệnđi học
lại, chỗ ănởkhôngphải lo.
Khi đủ tuổi lao động, anh
trở thành công nhân chính
thức, được công đoàn giúp
đỡvừa làmvừahọc lấybằng
lái xe. Cách đây vài tháng,
trongmột lần chởhàng cho
HTX, anh gây tai nạn giao
thôngphải đềnchongười ta
40 triệu đồng.Anh xin vay
tiềnHTX trả rồi trừdầnvào
lươngnhưngđắnđo“trừmỗi
tháng ít ít để em còn nuôi
vợ con”. Côngđoànvà ban
chủ nhiệmHTX họp công
nhân tìm phương án giúp
anh Thanh. Lúc đó, công
đoàn chuẩn bị tổ chức các
hoạt động chàomừngngày
lễ 8-3 và 30-4, gồm cảmột
khoản tiền thưởng lễ cho
ĐốivớiHTX,người laođộng
làtàisảnlớnnhất.Chămsóccho
ngườilaođộngchínhlàđểphát
huycácnguồn lựccủaHTX.Tôi
làngườithamgiagầydựng lên
HTX từnhữngnăm khó khăn
saugiải phóng, lúc đó chỉ có
mục đích là tạo công ăn việc
làmchongườinghèo.Cáccán
bộcôngđoàncủaHTXcũngtừ
khókhăn,giankhổmàtrưởng
thành. Vậynênhọ rất hiểu và
quýtrọngcôngnhân,coinhau
nhưmộtgiađình.
NGUYỄNTHỊ CÚC
,Chủnhiệm
HTXBaNhất
Tiêuđiểm
vụba bữa cơm, khôngphải
lo chuyện ăn ở. Tiền lương
để dành được nên thấy yên
lòng lắm”.
Học tậpđểphát
triểnbản thân
Khi đến thamquanphòng
mẫu sản phẩm, khách hàng
nước ngoài được chị Phan
Thị Mỹ Tiên đón tiếp và
hướng dẫn ân cần. ỞHTX,
ai cũngbiết cônhânviênnói
tiếngAnh lưu loát đó từng là
một cô bé bán vé số nghèo
khổ, lưu lạc từ Tiền Giang
lênTP.HCMkiếm tiềnchữa
bệnhnanychocha.Sauđó,bà
NguyễnThịCúc (chủnhiệm
HTX)đưaTiênvềHTXcho
họcviệcvàhọcvănhóa.Khi
trở thành công nhân chính
thức, chị Tiên tiếp tục được
đi họcAnh văn. Ba em gái
củachị cũngđượcvàoHTX
làmviệc.Một emgái củachị
khéo tay,được làmởbộphận
thiết kếmẫu.Chồngcủachị
Tiên cũng là công nhân của
HTX, sauđóđượcchođihọc
lái xe. Vợ chồng chị và các
em gái được bố trí ở tại các
phòngnội trú, cuộc sốngổn
định.ChịTiênbày tỏ: “Nếu
tôi không có may mắn vô
đây làm, gia đình tôi không
cóđượcngàyhômnay.Bản
thân tôiđượcgiúpđihọc.Các
con tôi cũng được giúp học
hành. Con tôi được thưởng
xeđạp,máyvi tínhvì thành
tích học giỏi. Công nhân ở
đây có thể dành tiền lương
để tích lũy vì các chi phí ăn
ở, tiềnhọc cho conđã được
lo gần hết”.
Điều đặc biệt là con em
của tất cả công nhân ở nội
trúđượcvàonhàbếpăncơm
cùngvới chamẹ.HTX“bao
trọngói”chocácem từviệc
ănđếnviệchọcđểcôngnhân
yên tâm làm việc.
s
ChịPhanThịMỹTiêncùnghai con trongphòngnội trúcôngnhân.Ảnh:HM
AnhPhạmVănHuỳnh làmchủ tịchcông
đoànHTXtừnăm2002đếnnay.Anhvàban
chấphành côngđoànđã đề xuất tổ chức
dạy nghề tạo công ăn việc làm cho gần
320đoàn viên làdân tộcChăm. Các công
đoànviênkhácđược tạođiềukiệnvừahọc
vừa làm. Anh cho biết: “Công đoàn luôn
ủnghộ các bạnhọc lên. Bản thân tôi ban
đầu cũng rất khó khăn, được cơquan tạo
cơhội cho vừahọc vừa làm lớp trung cấp
để làmkế toán.Nếucôngnhânkhôngyên
tâm thì HTX cũng chưa yên tâm. Ởđây ai
cũngcó thểbày tỏnguyệnvọngcủamình.
Điềuđángquý làmọingười sẵnsànggiúp
nhau, vì ai cũng từng lâm cảnh khó khăn.
Côngđoàn làmtốtnhiệmvụcủamìnhmột
phần lớndo chủnhiệmHTXquan tâm tới
côngnhân và tạomọi điều kiện cho công
đoànhoạtđộng.Mỗikhi côngđoànđưa ra
đềnghị nàođó có lợi cho côngnhânđều
được xemxét giải quyết”.
AnhPhạmVănHuỳnh,Chủ tịchcông
đoànHTXBaNhất
(phải)
.Ảnh:HM
Ngườiđànbàxămtrổtrênchuyếnxevềphố
Sổtay
1...,2,3,4,5,6,7,8,9,10,11 13,14,15,16
Powered by FlippingBook