246-2016 - page 14

14
THỨHAI
12-9-2016
viện. Và bất chấp lời khuyên của các y, bác sĩ, bà vẫn giữ
cái thai cho đến ngày sinh nở.
Côngrađờivớiđôichân teo
làkếtquả từdichứngđãđược
dự báo. Cậu bé Công càng
lớn chi trên càng phát triển,
đè nặng lên đôi chân bé xíu.
Ướcmơđứng trênđôi chân
như bao đứa trẻ bình thường
của cậu bé Công thật xa xỉ.
MaymàCôngcòncóvòng tay
của gia đình khi mà tuổi thơ
củaanhchủyếu lê lết trongvà
trước sân nhà và trên đôi vai
của chamẹ. Có những ngày
mưamẹphải bọcCông trong
chiếcáomưa, chođếnkhi vàocấp II thìCôngxinchomình
tự “lết” đến trường, bất chấp có những ngày đôi chân tóe
máu vì va đập đường làng và đất đá.
Có những lúc Công hận vì cuộc đời bất công với mình
khi nhìnđámbạn lành lặn thỉnh thoảng trêu chọcmìnhvới
từ “thằng què”. Thế nhưng sau đó thì Công lại biến những
thua thiệt đấy làmđộng lực để làm những việc hơn người.
NàngÚt Támcủanhàvôđịch
Phần khổ luyệnđể LêVănCông cóđược thành tíchnhư
hômnaycó lẽkhôngaicóthểhiểuvàcảmnhậnrõhơnngười
vợ tần tảo luônởbênanh - chịChuThịTám (ÚtTám), chị kể:
“Dùhôm trướcanhấycóhứavới con làsẽcóHCVnhưng
tôi vẫn không tin vào tai mình khi nghe anh ấy là nhà vô
địch Paralympic. Chúng tôi từngbàn với nhaubỏnghiệp
cử tạ để lo cho cuộc sống khó khăn, nhất là trongquãng
thời gian ba năm trời sau tai nạn lật xemáy nhưng đam
mê vànghị lực của anh ấyđãgiúp anh vượt qua và chiến
thắng tấtcả.Nói thật lànhiều lúchai vợchồngnản lắmbởi
chỉ tập và tập vậy thôi chứ tiền thì không có. Thời gianba
năm“kinhkhủng”ấy, anhchỉ ởnhàchămbé, còn tôi thì ra
ngoài kiếm thêm việcphụgiúp chi tiêugiađình.Cũngmay
anhCôngcóthêmnghềsửađiệntử,nhậnhàngvềgiacôngtại
gianêncóthêmđồngrađồngvô”.
.
Phóngviên:
Gắncuộcđờimìnhvớimộtngườilànhlặnđãkhó,
traothânchomộtngườikhuyếttậtnhưCông,chịcóphảiđốimặtvới
áplựctừgiađìnhhaynhữngđịnhkiếncủaxãhội?
+Chị
ChuThịTám:
Tôi nghengười tanói nhiều lắmnhưng
khôngbị tácđộnggì.Nghexongtainàytôibỏ luônsangtaikia.
Tôibỏngoài tai tấtcả.Tựmìnhquyếtđịnhđờimìnhcóđếnvới
anhhay làkhông!Đến lúcnày tôi vẫn thấyvui vàhạnhphúcvì
sự lựachọncủamình.Tôi luôn tựhàovà tinanhsẽ làmđượcgì
đó.TôibiếttínhanhCôngrấtnghị lực.Anh ítnói,khôngtâmsự
nhiềuvới vợ.Mặcdùanhkhôngnói ra trướcngày lênđường
nhưngchiếcHCVvàkỷlụcthếgiớilàsựcảmnhậncủatôitừanh.
Khoảnhkhắckhianhthànhcôngtrênsànđấu,dagàdagáytôi
dựng lênhết.Vuikhôngthểtả.
.Áp lựcvới cơm -áo -gạo - tiền trongkhoảng thờigianCông
nghỉ tập luyện,nghỉ thiđấuảnhhưởngrasaođếncuộcsốngcủa
haivợchồng?
+Khi con trai lớn làLêTuấnAnh trònmột tuổi, vợ chồng
tôi cực lắm.Thuêphòng1,2 triệuđồng/thángchưađầy10m
2
cảgiađìnhbangười tá túc. Để chiếc xemáy củaanhCông,
cái nệmchobéchơi thôi đãkhôngcònchỗ. Thời điểmđó là
năm2010.AnhCôngbị tainạn lậtxe,đứtdâychằngvai, nghỉ
tậpsuốtbanăm.Di chứng từ tainạnđóđếnnayvẫncòn.Đấy
cũng làquãngthờigianhaivợchồngkhổcựcnhất.AnhCông
khôngđượcnhậnbấtcứđồngnào từngành thể thao.Khibắt
đầu chuẩnbị Paralympic, anhmới có thêmphụ cấp. Chỉ khi
tập luyệnthìgiađìnhmớicótiền,ngoài raanhCôngkhôngcó
lương tháng từngành...
KhitiềnthuênhàởTP.HCMtăng lêngần3triệuđồng/tháng,
vợchồngtôiquyếtđịnhtíchcóptiềnmuađấtxâynhàởLong
An, vừa rẻvừacóchỗđi về.Anhchấpnhậnđi xanhưngcòn
cócáinhàđểđivềvàbớt logánhnặng thuênhà.Cũngởđó,
chúng tôi có thêm thànhviên thứ tư tronggiađình làcháu
LêTrâmAnhmớiđượcsáu tháng tuổi.Từngàyvềnơiởmới,
chi tiêudồnhết lênvai anhCông.May là trời choanhcósức
khỏe, cónghị lựcvà làmviệcbằng4-5người thường... nên
mới vượtđượcquãngđườngđi-về từnhàđếnnơi tập luyện
ởTrung tâmTDTTTânBìnhhơn60km…
.ĐểanhCôngtrởlạivớinghiệpcửtạchắcchắnphảicótácđộng
rất lớncủachịchứnếukhôngthìViệtNamkhôngcóchiếcHCVnhư
hômnay?
+Tôicũngchỉbiếtkhuyênanhcốgắngtậpluyệnvàtrởlại.Trời
chokhinàothìhưởngkhiđóchứchẳngbiết làmsaohơn.Chiều
đi làmvề tôi coi“Sóccon”choanhđi tập.Trướckhi anh lênsàn
đấucử tạParalympic,hai chaconnói chuyệnquaFacebook rồi
tựhứavàđặtmục tiêuvớinhau.AnhCôngbảovới cháuTuấn
Anh:“Conphải họcgiỏi lấyđiểm10chobốđi, bố sẽđemhuy
chươngvàngvềchocon”.Đấy làđộng lựcchobốnênbốmới
thiđấudữvậyđó...
MINHQUANG
1
NhàbáoVũCôngLập,ngườigắnbóvới thể thaokhuyết
tật và xem nhữngVĐVnhư người nhà, đã chia sẻ sau
nhiềuchuyếnăn,ngủvàsốngcùnghọ:“Từnay, tôikhông
viết bóng đá để chuyển sang viết về thể thao người khuyết
tật.Vì saoư, vìhọ tuyệtvờiquá.Cóđi, cósốngcùnghọmới
thấyhết khảnăngkinhkhủngcủaconngườimàởđây lại là
người khuyết tật.Điềuđókhiến tôi nghĩ nếungười lành lặn
màhọc làm theođượcnhưcácVĐVkhuyết tật, chúng ta sẽ
phát triển kinh khủng lắm...”. Nói riêng về nhà vô địchLê
VănCông, ôngLậpđã cónhững so sánh rất thúvị: “Chúng
ta chưa cónềnkinh tếđảmbảođiềukiệnvật chất nhưNhật
Bảnvàđiềuđấycàng làm tôi thánphụccácVĐVkhuyết tật
của ta. Tôi từng chứng kiến cácVĐV cử tạ khuyết tật của
Nhật được chăm sócđếnmứckhông thểnào tốt hơnnhưng
các lực sĩ của họ ở chung hạng cân với LêVăn Công chỉ
nângđược127kg, trongkhi đónhàvôđịch của chúng ta là
183kgvàcònhơnnữa.Nghèohơn, khổhơnnhưng lại khỏe
hơn. Đó là nhờ đâu, nếukhông phải là ý chí...”.
2
Tuổi thơ của cậubéLêVănCôngở làngquêHàTĩnh
thiếumaymắnngay từkhi lọt lòng.MẹCôngkhimang
thai anh đã không may bị sốt xuất huyết phải nhập
Trongkhungthưởngcủa
ngànhthểthao,nếunhư
HoàngXuânVinhnhận
160triệuđồngchochiếc
HCV,60triệuđồngphá
kỷ lụcOlympicthìLêVăn
Côngchỉnhậnđược80
triệuđồngchochiếcHCV,
30triệuđồngphákỷ lục
Paralympic.
LêVănCôngngồitrênchiếcxelăn
gồngmìnhvớicơbắpcuồncuộnvà
gươngmặtphấnkhíchtộtđộmừng
chiếnthắnglàhìnhảnhấntượng
nhấtcủathểthaoViệtNamtuầnqua.
LêVănCông -một
nghị lựcphi thường!
HìnhảnhấntượngnhấttuầnquacủathểthaoViệtNamkhiLêVănCôngđoạtchứcvôđịchParalympic.Ảnh:TTVN
LựcsĩLêVănCônglàmthợsửađiệntửkhicòncùngvợconởnhàtrọ
tạiTP.HCM.Ảnh:MQ
GiađìnhnhỏcủanhàvôđịchLêVănCôngtrongnhữngngàymong
tinanhtừParalympicRio.Ảnh:MQ
Phóng sự - Chuyên đề
3
Tốt nghiệpTHPT,Công thi vàoTrườngĐHSưphạm
với aoước làmnghềgiáođểgieo cái chữ. Thếnhưng
với hành trang vào đại học mà gia đình phải bán
heo cho con vào Sài Gòn ăn học, Công hào hứng đến đất
Sài thành bao nhiêu thì sau đó lại hụt hẫng cùng cực khi
nhà trường thông báo không nhận sinh viên khuyết tật và
chuyển Công qua học tại trường nghề với chuyên ngành
công nghệ điện tử...
Nhất quyết khôngchịuvềvùngquêHàTĩnh,Côngchọn
Sài Gòn làm đất lập nghiệp.Anh xin làm thêm trongmột
xưởng gỗ để lấy tiền trang trải học nghề và thuê nhà trọ.
Đến khi ra trường với chiếc xe lăn đẩy đi khắp nơi kiếm
việcmới thật gian khổ. Công thường xuyên gặp những cái
lắc đầu thươnghại... Cứ thếCôngnhọc nhằnvà cuối cùng,
nhờmột người quencũgiới thiệu,Côngđượcnhậnvào làm
đúng công việc ởngànhđiện tử củamình.
Côngviệcổnđịnhcũng là lúcCông thamgia tậpcử tạvới
mục đích vận động cho khỏe. Rồi Công vô tình đượcmột
HLV cử tạ khuyết tật tìm đếnmời tập luyện và bén duyên
với cử tạ khuyết tật từđấy.
n
1...,4,5,6,7,8,9,10,11,12,13 15,16
Powered by FlippingBook