316-2016 - page 12

12
THỨHAI
21-11-2016
Đời sống xã hội
THANHTUYỀN
H
ọ, những người phụ
nữ sống ở Trung tâm
Tâm thần Thủ Đức
(phườngTamPhú, quậnThủ
Đức,TP.HCM), vàođâykhi
đã mang thai, sống những
ngày vô định, không gia
đình, không có ai đến thăm
nuôi... Những đứa trẻ được
sinh ra với phận đời éo le.
Bốn lần sinh con rồi
bỏ trốn
Trước khi được đưa vào
trung tâm, chịPhanThịNgọc
Mai (*) đãhai lầnmang thai,
sinhđượcmột cậucon traivà
mộtcôcongái.Ngườimẹchưa
sốngđượcvớiconngàynàolại
tiếp tụcmang thaiđứacon thứ
ba.Haiđứacon trướcbỏmặc
chobàngoại đã lớn tuổi nuôi
nấng,đứacon thứbachẳngai
biết chị đãbỏnóởđâu...
ChịPhạmThịThảo(Trưởng
phòngCông tácxãhộiTrung
tâmTâm thần ThủĐức) kể
thờiđiểmđượcđưavào trung
tâm,chịMaiđãmang thaiđứa
con thứ tư.Khi hỏi vềngười
đànông từngđiquacuộcđời
hay những đứa con, chị chỉ
lắcđầunguầynguậy rồiquay
đi, cười vô hồn, có khi gào
lên trong sự điên dại...
Saukhisinhđứacon thứ tư,
chị chỉ nhìn chằm chằmmặt
đứabémột lần, đưa tayvuốt
lên trán, lênmắt,môi,cáimũi
nhỏ xinh của con rồi bỏ lại
chocáccánbộ,chị trốnđibiệt
tích.Đứabévừasinh rachưa
kịp đặt tên đã được đưa vào
Trung tâmNuôi dưỡng bảo
trợ trẻemLinhXuân(phường
LinhXuân, quậnThủĐức).
Đếngiờkhôngai biết chị đã
đi đâu, không ai biết gì về
những người đàn ông đã đi
quacuộcđời chịvớibốnđứa
con đã được sinh ra...
Ởmộtgócsân trongkhuôn
viêncủa trạiDsangsảng tiếng
cười nói củamột người phụ
nữ:“TôibậnđónTổng thống
Obama rồi thì làmsaomàcó
thời gianquachùa thămcon
hả cô Thảo. Con cái đâu ra
mà thăm với nuôi”. Người
đàn bà ngước mặt lên trời
cười khanh khách...
Chị là Đoàn Thị Loan,
được đưa vào trung tâm từ
đầu năm với cái thai đã lớn.
Mấy tháng trước chị trở dạ,
hạsinhmộtcặp con traikháu
khỉnh.Vìchịkhông thểchăm
sóchaiđứa trẻnêncáccánbộ
đãquyếtđịnhđưahaibévào
một trung tâm khác.
“Khinghevậy,Loanđãphản
ứng rất gay gắt, liên tục gào
thét không ngừng, bảo rằng
nếu táchcon ra thì chị sẽgiết
hết mọi người ở trung tâm...
Nhưng vài ngày sau, Loan
hoàn toànkhôngnhớ rõ rằng
mìnhđãcóhaicon trai,không
nhắcđếnhaiđứabénữa,như
thểLoan chưa từng sinh con
vậy...” - chịThảokể lại.
Hai đứa trẻ được đưa vào
mộtngôichùaởquận9đểcác
sưcôchămsóc.Ngườiđànbà
đólữngthữngsốngtiếpnhững
ngày dài vô định, không biết
mình làai, thuộcvềnơinào...
Nhớ con không
ngủđược
Ở trạiH của trung tâm, có
một người đàn bà vừa sinh
đượccongái nhưng lại bỏđi
ngay trong đêm. Nửa tháng
sau đó, chị lại được cán bộ
ởphường tìm thấyvàđưavề
trung tâm điều trị...
ChịThảo, cánbộcủa trung
tâm, nhẹ nhànghỏi: “Em có
nhớ conkhông?Cóbiết con
mình têngìkhông?Tuầnsau
chị dẫnemqua thămcongái
nhé?”.
Người đànbà tênTiên lúc
nàymới sực nhớ rằngmình
từngsinhcon.“Hìnhnhưcon
emnótênTiênphảikhôngchị?
Nóởđâu rồi chịnhỉ?...” -chị
Tiên thẫn thờ hỏi.
Bégái có tên làNTLHsau
đócũngđượcgửi vàoTrung
tâmNuôi dưỡng bảo trợ trẻ
emLinhXuân.Khi hỏi về lý
do trốnkhỏibệnhviệnsaukhi
sinh,chịTiênnói tỉnhbơ,cộc
lốc: “Có cô cánbộ tênThảo
nuôi rồi, cần gì phải lo...”.
ChịTiênkểvớitôivềchacủa
đứatrẻ,rằngngườiđànôngđó
đãmấtvìbị tainạngiao thông.
“Hômđóảnhbị đụngxe trên
châncầuchữYđó, chết ngay
tạichỗ.Ảnhlàthợlàmbánhmì
bình thường thôi.Hômđó tui
thấyảnhnằmđóđó,rồikhông
thấynữa,đámtangcũngchẳng
thèmđi luôn...” - chịTiênnói
rồi cười hahả.
Nghe chị Tiên kể vậy, tôi
và chị Thảo đều nhìn nhau,
không biết rằng liệu đó có
phải là sự thật, lời của một
ngườimẹkhôngbiết lúcnào
mới là tỉnh táo...
Khichúngtôiđứngdậy,bỗng
chịTiênquaysangbảo: “Mà
ngàynàođócôThảodẫncon
lên thămcongái nhé, không
biếtnógiốngai.Cóđêmcon
nhớnókhông ngủ được”.
Ở thế giới họ đang sống,
tìnhmẫu tử thiêng liêng cứ
chập chờn, lúcmongmanh,
lúc dữdội, vì ngay chínhhọ
cũngkhông rõ ranhgiới của
sự tỉnh táovàđiên loạn trong
conngườimình…
Tôi ước gì họ không còn
nhớđượcgì trênđờinàynữa.
Ướcgìnhữngngườiđànông
đừngbaogiờđể thêmđứa trẻ
nào ra đời trong tình cảnh
tương tự. ■
(*)Tênnhânvậttrongbài
đãđượcthayđổi.
Thếgiới củanhữngngười
mẹđiên
Giữanhững
khắcnghiệt
củacuộcđời,
họphảimột
mìnhvượt
cạn,sinhra
nhữngđứa
conmàngay
chínhhọcũng
khôngrõcha
đứabélàai...
Nhiều lúc emnghenóđạp
đạp trongbụngvậyđó, có lúc
thấyvuivui,cólúclạithấyphiền
chếtđược.Màngàynàokhông
thấynóđạp lại lo lắm.Trôngnó
rađờiđểxemnó rasao rồicho
người khácnuôi.Nóbắtemđi
tiểunhiều, bực lắm!
Bệnhnhân
NGỌCTUYỀN
(trái)
vừađượcđưavào trung tâmkhi
đangmang thai 37 tuần tuổi.
Họ đã nói
Từđầunămđếngiờ, trung tâm tiếpnhậnnămca làbệnh
nhânnữđãmang thai trướcđó. Với nhữngbệnhnhânnày,
chúng tôi gặp rất nhiều khó khăn trong việc điều trị vì họ
đangmang thai nên không thể tiêm thuốc đặc trị, sợ ảnh
hưởngđếnthainhi.Nhiều lúchọquậyphávìkhóchịutrong
người,chửibớicảnhânviênytế.Nhữngđứatrẻđượcsinhra
nhưngkhôngbiếtrõcha làai,chúngtôiđềucốgắngsắpxếp
đưacáccháuvàotrungtâmchuyênbiệtđểnuôidạy.Những
lúc tỉnh táo, họnhớđếnconcủamình rồi xinđượcđi thăm
con, chỉ khi đóhọmới trởvềbảnnăngcủamộtngườimẹ.
PHẠMTHỊTHẢO
,
TrưởngphòngCông tácxãhội
Trung tâmTâm thầnThủĐức
ChịNguyễnThịLiên
(giữa)
đãbỏtrốnsaukhisinhconnhưng lạiđượcđưavàotrungtâmđểđiềutrị.
Nhữngkhi tỉnhtáohiếmhoi,chịmớinhớvềconcủamình.Ảnh:THANHTUYỀN
Đếngiờkhôngaibiếtchị
đãđiđâu,khôngaibiết
gìvềnhữngngườiđàn
ôngđãđiquacuộcđời
chịvớibốnđứaconđã
đượcsinhra...
Nghệsĩ LongHải
(ảnh)
chưa từngnếm trảihàoquangkhi
bướcchânvàongôinhànghệ thuậtnhưngkhiôngmấtđi, đồng
nghiệpvàkhángiảđềucúiđầu thương tiếc.
Khángiảnhớnhiềuđếnnghệsĩ LongHải với cái tên thằng
Mãiởvởkịch
Vực thẳmchiềucao
củaĐoànkịchnóiKimCương
thậpniên1980.Cáigiọngnói khàokhào, động tác linhhoạt,
duyêndángcủaông trongvaimột thằnggiậtdọc, chômchỉa
nhưngđángmếnvìngâyngô, chân thànhkhiếnngười xemcười
lăn lộn rồinhớmãi vìnóđầychấtđời.
Màhầuhếtvaidiễn trênsânkhấucủaông trong
TràHoaNữ
,
Người tình trễxe
,
Lásầu riêng
,
Bônghồngcài áo
,
Connaiđen
rừngĐếThích
…cũngnhưvai thằngMãivậy.Nóchẳngkhácmấy
đời thựccủaông,đều lànhữngvaiphụ,nhữngvainhànghèo,
chịunhiều thiệt thòinhưng tấm lòng luôn rộngmở.BởiLongHải
cũngxuất thân từconmộtnhà laođộngnghèoởLongAn.Ông
sinhnăm1948,năm1967 lênSàiGòn,đượcnhậnvàoĐoànkịch
nóiKimCươngnhưngởvị trídọncảnh,nhắc tuồng làmviệcvặt.
Ôngchỉđược rasânkhấuđể làmquầnchúngkhông lờihay
thếvai có thoại chomộtnghệsĩnàođóbệnh.Hơncảchục
năm trờiôngmớiđượccóvai chính thức trênsânkhấu, có tên
trênbảnghiệucủađoànnhưngcũngchỉởvị trínhữngvaidiễn
phụnhưvai thằngMãi.Còn lại LongHải lănxả làmđủmọi thứ
chuyện lặtvặtphụcvụchomộtbuổidiễncủađoàn,nhất là
nhữngkhiđi lưudiễnvớibaonhiêu thứphát sinh.
Dù làmdiễnviênphụhay làmngoại vụ -việcvặt chođoàn
ôngđều làm tận tình,hết sức. Bởi thếkhôngbiếtbaonhiêu lần
nghệsĩKimCương luôn trân trọngnhắcđếnông là “Đứaem
thươngquý”.
KhiĐoànkịchnóiKimCươngkhôngcònhoạtđộngnữavào
thậpniên1990, LongHảiđãchuyểnsangmưusinhbằngnghề
làmphim truyềnhình.Nhưngcũngnhưkịch, ôngchủyếuvẫn
đóngnhữngvaiphụnhưLụcÔng trong
LụcVânTiên
, tíaÚt
Nhỏ trong
Hươngphù sa
... và làmnhữngviệcngoại vụ lặtvặt
không têncựcnhọcnhưngvôcùngquan trọngởhậu trường
đoànphim.Càngngàyôngcàngđược tínnhiệmbởi sựchuyên
nghiệp, thạoviệccủamình.Ông lomọi việchậucần lẫn tài
chínhcủanhữngđoàn làmphim.Ởcái vị trímàhậu trường
nhiềuđoàn làmphimdễđểxảy ra tai tiếngvề tiềnbạc,ưu tiên
chongườinày, khôngưu tiênchongười kianhưngLongHải luôn
tận tâmvớimọingười,mọi việcmột cách trongsáng. Bởi thếkhi
ôngnằmxuống, giới làmphim từnhữngđạodiễn, cácngôi sao
đếnanhemcôngnhânhậu trườngđều rưng rưng tiễnđưa.
Cảđờiđếnvớinghệ thuật, chưabaogiờLongHải sống trong
hàoquangchói sángcủamộtngôi saonhưng trong lòngđồng
nghiệpvàkhángiả, ôngđã làmộtngôi saoởnhâncáchmột
nghệsĩ chânchínhvà tỏahàoquang từsựkính trọngdànhcho
một tháiđộsốngchân thành,hồnnhiênđếncuối cuộcđờimình.
HÒABÌNH
Sổ tay
ThươngtiếcthằngMãicủa
Vựcthẳmchiềucao
1...,2,3,4,5,6,7,8,9,10,11 13,14,15,16
Powered by FlippingBook