236-2017 - page 6

6
THỨHAI
4-9-2017
Pháp luật
&
Cuộc sống
lại chỉ có căn nhà diện tích 92m
2
,
phần diện tích đất còn lại gần 300
m
2
doôngH. khai khẩnmà cónên
khôngđồng ý chia.
Mới đây, TAND TP.HCMmở
phiênxử phúc thẩm.
Tại tòa, ôngS. tócbạc trắng, già
yếu, hai tay run rẩy liên hồi nên
HĐXX đã ưu tiên cho ông ngồi
để trình bày. Ông khai: “Thấy
H. nó không có chỗ ở nên cha
mẹ cho về ở cùng. Chưa kể nó
suốt ngày say xỉn, mẹ già bệnh
tật chính tôi phải đưa tiền cho nó
chămmẹ, giờ lại đòi tính công.
Chăm sóc chamẹ là nghĩa vụ của
con cái mà…”.
CongáiôngH. thìnướcmắtngắn
dài đối đáp trước tòa: “Bác S. nhớ
lạiđi,đấtnày làchaconvấtvảkhai
khẩnmàcó.Chaconkhôngbỏcông
khai khẩnđất đai làmgì được như
thế mà giờ mọi người xúm nhau
giành với con…”.
Khi HĐXX hỏi hai bên có hòa
giải đượckhông thì congái ôngH.
gật đầu đồng ý. Nhưng ông S. thì
quyết liệt phản đối: “Mọi chuyện
bắt nguồn từ cônàyhết.Trướckhi
đến tòaán, chúng tôi đãquaba lần
hòagiảiởphường.ÔngH. làngười
biết chuyện lắm chứ không phải
như cô này…”.
Ông S. trình bày: “Lô đất 15m
ngangmặt tiền,chúng tôi thôngnhất
chia làmbaphần.Tôivàngười còn
lại chỉ nhậnmỗi người 4,5m thôi,
còn lại bao nhiêu choH. hết. Ông
H. đãđồngý, kýbiênbảnhẳnhoi.
Nhưngvềnhà thì cô congái chửi,
bắt ông phải đổi ý. Chính ôngH.
từng nói với tôi là chỉ cómột đứa
con gái nên phải theo ý nó. Từ đó
ôngH. không dám đến tòa án đối
mặt với chúng tôi thêmmột lần
nào nữa. Cô này là người bày đủ
trò, trong lúc đang tranh chấp thì
ngangnhiêncất thêm trênđấtmột
căn nhà không phép khiến vụ án
rối thêm…”.
“Trăm cái lý khôngbằng
một tí cái tình”
Đến đây thì HĐXX ngắt lời, vị
thẩmphánnói:“Chúng tôichưabàn
đến chuyện ai đúng, ai sai. Sự thật
thếnào lương tâmmọingười tựbiết
hết. Đương nhiênHĐXX biết các
bên cómâu thuẫn rồi, nếu không
cómâu thuẫn thì không có phiên
tòa này. Nhưng dù sao đó cũng là
đất tổ do ông bà vất vả tạo lậpmà
có và các đương sự đều là những
người cùng huyết thống, máumủ
khôngmà!
Một, hai mét vuông đất to tát
tới đâu để anh em không nhìn
mặt nhau như thế. Bây giờ nếu
vẫn muốn hòa giải các bên hãy
đưa ra giải pháp thể hiện thiện
chí của mình, chứ cứ khoáy vào
mâu thuẫn đó thì chừng nàomới
hòa giải được…”.
Thấyhai bênbắt đầudịuxuống,
vị thẩm phán nói tiếp: “Biết rằng
ông S. nói ông cũng có công sức
gìn giữ nhà, chăm sóc mẹ nhưng
thực tếngười ở cùngnhà trực tiếp
làmcựchơnmìnhnhiều lắm.Chăm
sócngườigiàkhôngphải làchuyện
đơngiản.Khôngphảimìnhcó tiền
bỏ ra là được…”.
Một vị thẩm phán khác trong
HĐXX khéo léo phân tích thêm:
“Ông S. là người lớn tuổi nhất,
là bác của tất cả đương sự ở đây.
Ông thửnghĩ lại coi trongđờimình
có chắc là lúc nào cũng đúng hết
chưa. Trướcmặt ông là cháu ruột
của mình, nó có sai trái nhất thời
thì mình là người lớn, rộng lượng
mà bỏ qua chonó.
Tòa mong hai bên giữ hòa khí
cho con cháu sau này còn qua lại,
chứ chẳng lẽ sống cận kề nhau đó
THANHVÂN
N
guyên đơn trong vụ án là
ông S., người khởi kiện đòi
chia di sản thừa kế. Theo
ông S., mẹ ông chết để lại di sản
là nhà và đất tại quận Thủ Đức,
tổngdiện tíchgần400m
2
.Mẹông
có ba người con, trong đó ôngH.
là con út sống chung với mẹ. Sau
khi mẹ chết, ông S. yêu cầu chia
di sản thànhbaphầnnhưngôngH.
không đồng ýmà đòi hết tài sản.
Cuộc đấu không
khoannhượng
Xử sơ thẩm hồi đầu năm 2017,
TAND quận Thủ Đức, TP.HCM
chấp nhận yêu cầu khởi kiện của
ông S. Sau khi đã trừ công sức
chăm sócmẹgià, công sứcgiữgìn
di sản cho ôngH., tòa chia di sản
là nhà đất thành ba phần đều nhau
cho ba người con.
Khôngđồngývớibảnánsơ thẩm,
congái ôngH. (người đượcôngH.
ủy quyền đại diện) có đơn kháng
cáo. Phíabị đơncho rằngdi sảnđể
Khi tòa
xửánbằng
cái tình
SauphântíchthấulýđạttìnhcủaHĐXX,
nguyênđơnđãchịuthiệtmộtphầnđểhòa
giảivớibịđơn,giữđượchòakhígiađình.
Nếuhòagiảithànhthìngoài
hàngắntìnhcảm,cái lợithấyrõ
nhất làcácbênsớmnhậnđược
tàisảncủamìnhtheocáchíttốn
kémvàthờigiannhanhnhất.
màđến chết khôngnhìnmặt nhau.
Rồi khi hoạnnạnchẳng lẽbỏnhau
được sao…?ÔngS. cho tòabiết là
ôngH. khôngcó tiền, chứng tỏông
H. không may mắn như ông rồi.
Sao anh emmà khôngbiết thương
nhau, nếu nhường nhaumột chút
thì có thiệt gì..?”.
Không để hai bên tranh luận,
HĐXX tiếp tụcphân tíchcho rằng
phía bị đơn đã đồng ý phương
án hòa giải là một tín hiệu tích
cực.Nếuhòa giải thành thì ngoài
hàn gắn tình cảm, cái lợi thấy rõ
nhất là các bên sớm nhận được
tài sản của mình ít tốn kém và
nhanh nhất.
“Tòacho rằngnếuhai bên thống
nhất được theobiênbảnhòagiải ở
phườngnhưnộidungôngS.đã trình
bàynêu trên thì hợp lýnhất.Bởi vì
thực tế tòa sơ thẩm xử chưa chắc
làđúng, bảnánphúc thẩmcũngcó
thể bị hủy. Đến giai đoạn thi hành
ánmàcácbênkhông tựnguyệnvà
có ý ngăn cản thì sẽ kéo dài lê thê
giống như việc kiện đòi được bụi
tre thì phải bán hết cả con bò” - vị
thẩmphánnói.
Đến đây thì các bên đương
sự thật sự bị thuyết phục. Phía
nguyên đơn và người liên quan
nhìn nhau rồi cùng gật đầu đồng
thuận.HĐXX thởphàonhẹnhõm,
tuyên bố tạm nghỉ và hẹn các
đương sự đến tòa nhận quyết
định hòa giải sau vì đã quá giờ
xét xử buổi sáng.■
Lương tâmđượcđánh thức
Khôngchỉbavị thẩmphán trongHĐXXphúc thẩmmà tạiphiên tòa, vị
đại diệnVKSNDTP.HCMcũng ra sứckhuyênnhủ, nhằmhòagiải hai bên:
“Mọi người hãy suynghĩ cho kỹ. Có thểbằngbản ánhômnaymọi việc
chưaxongđâu. Sẽcònmất thêm rấtnhiều thờigian, nhiềucôngsức.Tức
làhaibênđềusẽphảimấtnhiềunữachứchưadừng lạiởđây.Nhất làông
S., ôngcũngđã lớn tuổi rồi, cócònđủ sứckhỏeđể theođuổi vụkiệnmãi
nữakhông…?”- vị KSVnói.
Phiên tòahômấykết thúc lúcgần12giờ trưa. Cácbênđươngsựcóvẻ
mệtmỏi,họngượngngùngchàonhaunhưng trênnétmặtmỗingườiđã
bắtđầu tươi sáng.
TAND huyệnCái Bè, TiềnGiang vừa đưa ra xét
xử vụ án tranh chấp đòi tiền sấy lúa khá hy hữu giữa
nguyên đơn là chị NTD, chủ lò sấy lúa, với bị đơn là
ông LVO, người đi sấy lúa. Nội dung vụ kiện xuất phát
từ việc ôngO. cho rằng lúamình đem đi sấy bị hao
hụt nên không trả tiền công sấy lúa, dẫn đến chủ lò sấy
khởi kiện.
Theohồ sơ, ngày31-3, ôngO.mang107.634 kg lúa
đến lò sấy của chịD. tại ấpMỹTrung, xãHậuMỹBắcB,
huyệnCái Bè để sấy. Khi sấy lúa thì chia ra làm haimẻ để
sấy, saukhi sấyxong số lúa khô cân lại chỉ còn 95.124 kg.
ÔngO. cho rằng lúa củamình trongquá trình sấy đã bị
mất nên không đồng ý trả tiền sấy lúa.
Sau nhiều lần yêu cầumà ôngO. không trả tiền sấy
lúa, chịD. đã nộp đơn tạiUBNDxãHậuMỹBắcB để
yêu cầu ôngO. trả gần 15 triệu đồng. Dophía ôngO. vẫn
không chịu trả nên chị D. đã khởi kiện raTAND huyện
Cái Bè yêu cầu tòa buộc ôngO. phải trả số tiền trên.
Trong quá trình giải quyết vụ án, ông O. đã nộp đơn
yêu cầu phản tố đề nghị tòa tuyên buộc chị D. phải
bồi thường số lúa bị mất với trị giá gần 13 triệu đồng.
Ông O. nói sau khi khấu trừ, ông sẽ trả lại cho chị D.
hơn 2 triệu đồng.
Tại phiên tòa, cảhai bênđều thừanhậnđộẩmđầu ra
đều là15,5%, không thốngnhất độẩmđầuvào. Phòng
NN&PTNThuyệnCáiBècóvănbảnxácđịnh:Về lý thuyết
khoahọc thì lúavụđôngxuânđộẩmđầuvàodaođộng23%-
25%, sấyxuốngcònđộẩm15,5% thì tỉ lệhaohụt saukhi
sấyđối với haimẻ lúacủaôngO. từ10.759kgđến13.300
kg.Chonên tòacho rằng lượng lúacủaôngO. bị haohụt
12.570kg, tươngđương tỉ lệhaohụt 11,6% làphùhợp.
Mặt khác, ôngO. cũng trình bày là ông đã sấy lúa ở
lò sấy của chị D. được ba lần, cách lần sấy lúa xảy ra
tranh chấp khoảng 10 ngày thì ông cũng có sấy lúa với
số lượng khoảng 110.000 kg. Sau khi sấy, tỉ lệ lúa hao
hụt khoảng 11%-12%, ông đã đồng ý với tỉ lệ hao hụt
đó và đã thanh toán tiền sấy lúa cho chị D. Tỉ lệ này
cũng tương đương với tỉ lệ hao hụt lần sấy lúamà tòa
đang xem xét.
Từ những nhận định trên, HĐXXTANDhuyệnCái Bè
đã tuyên chấp nhậnyêu cầu khởi kiện của chịD., buộc
ôngO. phải trả tiền sấy lúa cho chịD. Đồng thời, tòa bác
yêu cầuphản tố của ôngO., buộc ôngO. phải chịu ánphí
theoquyđịnh của pháp luật.
Sấy lúa từ ướt sang khô thì hẳn nhiên phải bị hao hụt.
Cái hay trong vụ án này là tòa đã dựa vào căn cứ xác
định độ ẩm đầu vào, đầu ra của phòngNN&PTNT để
đưa ra nhận định hợp lý, hợp tình. Vì vậy, đây có lẽ là
vụ “án lệ” thú vị của ngành tòa án trong việc ra phán
quyết liên quan đến tranh chấp của bà con nông dân
trong lĩnh vực nông nghiệp.
MINHKHÁNH
Lúasấykhôrồidĩnhiênphảihaohụt
1,2,3,4,5 7,8,9,10,11,12,13,14,15,...16
Powered by FlippingBook