Xuan-2020 - page 32

18
Đêm Sài Gòn thực sự là bức tranh nhiều mảng sáng tối
mà mảng nào cũng đáng được khám phá.
XUÂN
THU
Sài Gònvề
đ
S
ống ở Sài Gòn đã
hơn 5 năm, vậy mà
tôi chưa từng nếm
trải mùi vị trọn đêm
thức cùng thành phố
này. Người ta nói “Người
Sài Gòn không bao giờ
ngủ và đêm Sài Gòn không
bao giờ là đủ”. Tôi quyết
định thử một lần xem có
đúng thế không.
Nhộn nhịp ở phố Tây
Đồng hồ điểm 23 giờ,
đường phố các vùng ven
bắt đầu vắng vẻ. Tôi cùng
người bạn phóng xe máy từ
quận 2 vào nơi nhộn nhịp
nhất Sài Gòn - quận 1. Xe
vừa đến đường Đề Thám,
cơn ngáp ngủ của đứa con
gái chưa từng thức khuya
vụt tan biến bởi tiếng nhạc
rạo rực từ phía xa vọng
tới. Những nhà hàng, quán
cà phê, quán bar, pub…
dọc khu phố Tây Bùi Viện
(trải dài trên các con đường
Bùi Viện, Đề Thám, Phạm
Ngũ Lão, Đỗ Quang Đẩu)
dày đặc khách.
Cũng giống tôi, cô gái Hà
Nội Mai Hoa có vẻ choáng
ngợp bởi lượng người
đông đúc cùng không khí
cực kỳ náo nhiệt ở đây, dù
đồng hồ đã nhích dần sang
24 giờ. “Hà Nội nổi tiếng
với phố bia Tạ Hiện thì
Sài Gòn có phố Bùi Viện
thậm chí còn náo nhiệt
hơn, rất thích hợp cho
những “cú” đêm chịu chơi.
Lần đầu vào Sài Gòn, nơi
đây khiến tôi rất bất ngờ”
- Hoa phấn khích hét lớn
trong tiếng nhạc xập xình
dù đang ngồi nhậu trên…
lòng đường Bùi Viện.
Giữa hỗn tạp của thứ âm
nhạc căng não cùng tiếng
cười nói, tiếng rao gọi mời
chào, tôi bắt gặp một anh
chàng Tây và cô gái người
Việt đang trò chuyện…
bằng tay. Cô biết tiếng
Anh, chàng lại chỉ nói
được tiếng Đức nên họ
đành chung nhịp đập từ cử
chỉ khua tay để đối phương
nhận biết mình muốn nói
gì đến cách cô gái dùng tay
và ám hiệu chỉ cho chàng
trai cách lê những con ốc
trong bàn nhậu.
Tất cả những hình ảnh và
âm thanh ấy hòa vào nhau
tạo nên một bầu không khí
thật đặc biệt, ở Sài Gòn chỉ
phố Bùi Viện mới có. Sài
Gòn về đêm qua lăng kính
Bùi Viện là một hình ảnh đầy
hào nhoáng, chịu chơi.
Xích lô và ngọn lửa hồng
Hơn 0 giờ sáng, tôi di
chuyển về hướng chợ Bến
Thành. Cảnh náo nhiệt
của phố Bùi Viện làm tôi
“nóng trong người” bao
nhiêu thì chỉ đi khoảng
1 km, cái lạnh của trời
khuya đã khiến tôi rùng
mình. Ngay giữa quận 1,
trung tâm của Sài Gòn,
cùng trong một đêm là hai
hình ảnh trái ngược. Đập
vào mắt tôi lúc này là 3-4
chiếc xích lô cũ kỹ nép vào
sát mái hiên bên góc đường.
Vài người đang gom ít gỗ,
giấy để đốt một đống lửa.
Từ nhỏ đến lớn tôi sống
ở Đà Lạt, vì vậy chuyện
người ta đốt lửa sưởi ấm ở
trong nhà, ngoài lề đường,
hay bất cứ đâu trong không
gian ngoài trời, khi mùa
đông giá lạnh tới không
còn lạ lẫm với tôi. Thế
nhưng ở Sài Gòn tôi chưa
từng thấy cảnh cùng nhau
đốt lửa để sưởi ấm như
thế này. Một chú trong
nhóm nói: “Có đống lửa
cháy âm ỉ ban đêm, mấy
anh em đồng nghiệp ngồi
quây quần xung quanh trò
chuyện, hát hò thấy vui và
ấm áp. Chẳng vậy mà mấy
đêm nay lạnh, hầu như
đêm nào hội chúng tôi
cũng nhóm lửa để sưởi”.
Rồi bên đống lửa, những
câu chuyện mưu sinh bắt
đầu tuôn ra. Chú Thành
hơn 30 năm lăn lộn với
nghề đạp xích lô bộc bạch
với tôi bây giờ không như
trước nữa, ít người chọn đi
xích lô. Có chăng chỉ khách
nước ngoài. Cuộc sống
ngày càng khó khăn, thu
nhập giảm đi nhiều. “Trước
kia, cứ đi ra đường là có
khách, kiếm 300-400 ngàn
một ngày là bình thường.
Còn bây giờ có những hôm
tay trắng chạy xe về nhà” -
chú Thành nói.
Hơ tay gần ngọn lửa để lấy
hơi ấm, chú Thành nói tiếp,
hồi đó chạy xe từ 8 giờ sáng
đến 12 giờ đêm không thấy
mệt. Nay tuổi đã quá trung
niên, ban ngày nắng quá
chạy không nổi, chú chỉ chạy
từ 7 giờ tối đến 2 giờ sáng.
“Giờ già rồi nhưng tôi cũng
chưa muốn bỏ chiếc xích lô
đã gắn bó 30 năm trời. Nhờ
nghề này mà tôi nuôi nấng
bôn đứa con ăn học đầy đủ
đấy!” - chú tự hào.
Nghe chú Thành kể
chuyện, trong tôi bông
dâng lên chút ngậm ngùi.
Cuộc mưu sinh bây giờ
khó khăn quá. Những
người lao động hằng ngày
phải đối mặt với bao nhọc
nhằn, nhưng ở họ vẫn thấy
toát lên niềm tin cuộc
sống. Dù đống lửa kia có
tàn đi thì họ vẫn yêu đời,
lòng họ vẫn ấm áp như hơi
ấm của ngọn lửa.
Liêu xiêu gánh hàng rong
Hai giờ sáng, tôi đi qua
cầu Ông Lãnh để sang quận
4. Vừa đi tới chân cầu, tôi
bắt gặp hình ảnh một phụ
nữ liêu xiêu gánh thúng
hàng rong dưới ngọn đèn
vàng. Ngừng xe, tôi xuống
hỏi chuyện, sẵn mua ủng
hộ chị ổ bánh mì xíu mại.
Chị Như Hương đã 10
năm bán bánh mì đêm.
Mưa to gió lớn mấy chị
1...,22,23,24,25,26,27,28,29,30,31 33,34,35,36,37,38,39,40,41,42,...104
Powered by FlippingBook