7
        
        
          Pháp luật
        
        
          
            &
          
        
        
          cuộc sống -
        
        
          ThứSáu  5-2-2021
        
        
        
          NHẪNNAM
        
        
          M
        
        
          ới đây, TAND quận Ninh Kiều
        
        
          (TP Cần Thơ) đưa ra xét xử sơ
        
        
          thẩm vụ kiện tranh chấp hợp
        
        
          đồng lao động (HĐLĐ) giữa nguyên
        
        
          đơn là ông T. và bị đơn là Công ty CP
        
        
          Đầu tư xây dựng số 10 IDICO (gọi tắt
        
        
          công ty).
        
        
          Kiện vì bị công ty
        
        
          chấm dứt HĐLĐ
        
        
          Theo đơn khởi kiện vào năm 2015,
        
        
          ông T. vào làm việc tại một xí nghiệp
        
        
          thuộc công ty từ tháng 4-1990. Sau đó,
        
        
          công ty cho ông đi học trung cấp xây
        
        
          dựng. Ra trường, ông về làm cán bộ kỹ
        
        
          thuật và có ký HĐLĐ không xác định
        
        
          thời hạn tại một xí nghiệp khác thuộc
        
        
          công ty từ năm 1993.
        
        
          Trong thời gian lao động tại công
        
        
          ty, ông T. luôn hoàn thành nhiệm vụ
        
        
          được giao và được bổ nhiệm chức vụ
        
        
          đội trưởng đội xây dựng tại một công
        
        
          trường xây dựng ở Cà Mau. Khi công
        
        
          trình này hoàn thành, ông được công ty
        
        
          giao phụ trách công tác kỹ thuật thi công
        
        
          tại công trình khác.
        
        
          Đến cuối năm 2011, công ty thông
        
        
          báo yêu cầu ông T. phải kiểm điểm do
        
        
          không hoàn thành nhiệm vụ được giao.
        
        
          Ông có kiểm điểm nhìn nhận thiếu sót,
        
        
          làm ảnh hưởng đến công tác thi công
        
        
          công trình trên. Ba ngày sau, ông xin
        
        
          nghỉ tự túc để giải quyết công việc gia
        
        
          đình trong ba tháng.
        
        
          Hết thời gian nghỉ, ông đến công ty
        
        
          làmviệc nhưng công ty không giao việc
        
        
          cho ông và yêu cầu ông phải tự đóng
        
        
          tiền bảo hiểm xã hội, bảo hiểm y tế và
        
        
          bảo hiểm thất nghiệp (gọi tắt là tiền bảo
        
        
          hiểm) cho bộ phận kế toán của công ty.
        
        
          Ông nộp tiền bảo hiểm trong hai năm
        
        
          liền từ đầu năm2012 đến hết năm2013.
        
        
          Cuối năm 2013, công ty thông báo
        
        
          chấm dứt HĐLĐ với ông theo khoản 3
        
        
          Điều36BLLĐ.Ôngkhôngđồngývì ông
        
        
          không có thỏa thuận với công ty chấm
        
        
          dứt HĐLĐ. Saumột nămthì công ty đơn
        
        
          phương chấm dứt HĐLĐ với ông, yêu
        
        
          cầu ông bàn giao công việc, thanh toán
        
        
          công nợ và giải quyết cho ông hưởng
        
        
          trợ cấp thôi việc, trợ cấp thất nghiệp.
        
        
          Sau đó, ôngT. gửi khiếu nại đến công
        
        
          ty, Thanh tra SởLĐ-TB&XHvà đã được
        
        
          trả lời. Ông tiếp tục khiếu nại lần hai thì
        
        
          Thanh tra Sở LĐ-TB&XH hướng dẫn
        
        
          ông khởi kiện ra tòa. Do đó, ông khởi
        
        
          kiện yêu cầu công ty chi trả tiền lương
        
        
          gần ba năm, bồi thường sáu tháng tiền
        
        
          lương, hoàn trả tiền bảo hiểm, tổng cộng
        
        
          hơn 180 triệu đồng. Đồng thời, ông yêu
        
        
          cầu công ty hủy quyết định chấm dứt
        
        
          HĐLĐvà phải nhận ông trở lại làmviệc.
        
        
          Đại diện bị đơn cho rằng công ty chỉ
        
        
          chấp nhận hoàn trả tiền bảo hiểmxã hội
        
        
          donguyênđơn tựnguyệnđóng trongmột
        
        
          nămvới số tiền hơn 23 triệu đồng. Công
        
        
          ty chấm dứt HĐLĐ với nguyên đơn là
        
        
          đúng quy định của pháp luật và không
        
        
          chấp nhận các yêu cầu còn lại của ôngT.
        
        
          1 người lao động
        
        
          thắng kiện công ty
        
        
          Ông T. bị công ty đơn phương chấmdứt hợp đồng lao động nên
        
        
          khởi kiện và được tòa xử thắng kiện.
        
        
          Tòa chấp nhận một phần
        
        
          yêu cầu khởi kiện của ông
        
        
          T., hủy quyết định đơn
        
        
          phương chấm dứt HĐLĐ,
        
        
          buộc công ty phải chi trả
        
        
          cho ông T. tổng số tiền hơn
        
        
          400 triệu đồng.
        
        
          Người sử dụng lao động đơn phương
        
        
          chấm dứt HĐLĐ
        
        
          1. Người sử dụng lao động có quyền đơn phương chấm dứt HĐLĐ trong
        
        
          những trường hợp sau:
        
        
          a) Người lao động thường xuyên không hoàn thành công việc theo HĐLĐ;
        
        
          b) Người lao động bị ốmđau, tai nạn đã điều trị 12 tháng liên tục đối với người
        
        
          làmtheoHĐLĐkhông xác định thời hạn (...)mà khả năng laođộng chưa hồi phục.
        
        
          Khi sức khỏe của người lao động bình phục, thì người lao động được xem xét
        
        
          để tiếp tục giao kết HĐLĐ;
        
        
          c) Do thiên tai, hỏa hoạn hoặc những lý do bất khả kháng khác theo quy định
        
        
          của pháp luật, mà người sử dụng lao động đã tìm mọi biện pháp khắc phục
        
        
          nhưng vẫn buộc phải thu hẹp sản xuất, giảm chỗ làm việc;
        
        
          d) Người lao động không có mặt tại nơi làm việc sau thời hạn quy định tại
        
        
          Điều 33 của bộ luật này.
        
        
          2. Khi đơn phương chấm dứt HĐLĐ người sử dụng lao động phải báo cho
        
        
          người lao động biết trước:
        
        
          a) Ít nhất 45 ngày đối với HĐLĐ không xác định thời hạn;
        
        
          b) Ít nhất 30 ngày đối với HĐLĐ xác định thời hạn...
        
        
          (Trích Điều 38 BLLĐ 2012)
        
        
          Xửkínvụbộ sậuCông ty
        
        
          FOSCOthamô tài sản
        
        
          Phiên xử theo dự kiến sẽ diễn ra trong hai ngày,
        
        
          sau đó tòa sẽ tuyên án công khai theo luật định.
        
        
          Ngày 4-2, TAND TP.HCM mở phiên xử kín vụ án
        
        
          tham ô và thiếu trách nhiệm tại Công ty TNHH MTV
        
        
          Dịch vụ cơ quan nước ngoài (FOSCO).
        
        
          Chủ tọa phiên xử là thẩm phán Phạm Lương Toản,
        
        
          Chánh Tòa Hình sự TAND TP.HCM. Phiên xử theo dự
        
        
          kiến diễn ra trong hai ngày và việc tuyên án sẽ được
        
        
          công khai theo luật định.
        
        
          Từ 8 giờ sáng 4-2, xe của trại tạm giam đã chở các bị
        
        
          cáo đến tòa. Vụ án có 18 bị cáo, trong đó Trần Hoàng
        
        
          Nguyệt (cựu phó Phòng tài chính - kế toán FOSCO) cùng
        
        
          Đoàn Trúc Sơn (cựu trưởng Phòng dịch vụ cung ứng),
        
        
          Ngô Minh Dũng (cựu phó giám đốc) và Hà Minh Hoàng
        
        
          (cựu nhân viên Phòng dịch vụ cung ứng) bị truy tố về tội
        
        
          tham ô tài sản. Các bị cáo bị truy tố khoản 4 Điều 353
        
        
          BLHS, khung hình phạt từ 20 năm tù, tù chung thân hoặc
        
        
          tử hình.
        
        
          Các bị cáo còn lại bị truy tố về tội thiếu trách nhiệm
        
        
          gây hậu quả nghiêm trọng, theo khoản 2 Điều 285 BLHS
        
        
          (khung hình phạt 3-12 năm tù).
        
        
          Quá trình điều tra xác định tháng 6-2012, Nguyễn Tấn
        
        
          Tài (tổng giám đốc FOSCO) bàn với Ngô Minh Dũng
        
        
          (phó giám đốc Trung tâm cung ứng lao động) cùng hai
        
        
          đối tượng khác lập, ký khống các bảng lương để rút tiền
        
        
          từ tài khoản của FOSCO làm phí ngoại giao nhằm “bôi
        
        
          trơn” cho các dự án, sử dụng vào các hoạt động khác của
        
        
          công ty và tiêu dùng cá nhân.
        
        
          Từ tháng 12-2012 đến tháng 3-2016, lợi dụng công
        
        
          việc được giao và sự buông lỏng quản lý, Nguyệt và ba
        
        
          đồng phạm đã câu kết lập khống 314 bộ chứng từ lương
        
        
          để tham ô 44 tỉ đồng. Cụ thể là các khoản phải thu, phải
        
        
          trả hộ đối với khách hàng, hoạt động kinh doanh dịch vụ
        
        
          chi trả hộ lương và nghĩa vụ tại Trung tâm cung ứng lao
        
        
          động…
        
        
          Cơ quan tố tụng xác định ngoài Nguyễn Tấn Tài là chủ
        
        
          mưu (đã chết) thì Nguyệt là người tổ chức, hướng dẫn và
        
        
          kiến tạo ra cách thức lập các bộ chứng từ lương khống để
        
        
          chiếm đoạt tiền của FOSCO. Còn Sơn là đồng phạm giúp
        
        
          sức tích cực cho Nguyệt và là người thực hiện việc rút,
        
        
          chuyển giao số tiền chiếm đoạt.
        
        
          Đối với Trần Công Thanh (cựu phó tổng giám đốc
        
        
          FOSCO), thời điểm ông Tài nghỉ chữa bệnh thì Thanh
        
        
          được tin tưởng giao trọng trách điều hành mọi hoạt
        
        
          động của FOSCO.
        
        
          Tuy nhiên, Thanh
        
        
          đã buông lỏng
        
        
          quản lý, tạo điều
        
        
          kiện cho Nguyệt
        
        
          và đồng phạm
        
        
          thực hiện hành
        
        
          vi tham ô tài sản.
        
        
          Thời điểm Thanh
        
        
          phụ trách, số tiền
        
        
          FOSCO bị thiệt
        
        
          hại là 13,4 tỉ
        
        
          đồng.
        
        
          
            Pháp Luật
          
        
        
          
            TP.HCM
          
        
        
          sẽ thông
        
        
          tin kết quả phiên
        
        
          xử sau khi tòa
        
        
          tuyên án.
        
        
          
            HOÀNG YẾN
          
        
        
          Các bị cáo được dẫn giải về trại tạmgiamsau phiên xử. Ảnh: HY
        
        
          Nhà báo, người thân bị
        
        
          cáo không được dự tòa
        
        
          Trong các vụ án hình sự thường
        
        
          việc xét xử sẽ công khai. Tuy nhiên,
        
        
          trong trường hợp đặc biệt cần giữ bí
        
        
          mật nhà nước, thuần phong, mỹ tục
        
        
          của dân tộc, bảo vệ người chưa thành
        
        
          niên hoặc giữ bí mật đời tư theo yêu
        
        
          cầu chính đáng của đương sự, tòa có
        
        
          thể xét xử kín.
        
        
          Trong phiên xử kín, chỉ có HĐXX,
        
        
          kiểmsát viên, thư ký phiên tòa, bị cáo,
        
        
          đương sự và những người tham gia
        
        
          tố tụng do tòa triệu tập nếu xét thấy
        
        
          cần thiết. Còn lại, không một ai khác
        
        
          được ở lại phòng xét xử để theo dõi
        
        
          diễn biến phiên tòa, kể cả nhà báo
        
        
          hay người thân của bị cáo, đương sự.
        
        
          Tại phiên tòa sơ thẩm, ông T. yêu cầu
        
        
          công typhải trả choông tiền lươngvà bảo
        
        
          hiểmđếnngày tòaxét xửlà72 thángvà rút
        
        
          yêu cầu công tynhậnông trở lại làmviệc.
        
        
          Tòa: Bị đơn đơn phương
        
        
          chấm dứt HĐLĐ sai
        
        
          Saukhi xét xử,TANDquậnNinhKiều
        
        
          nhậnđịnhôngT. khôngvi phạmquyđịnh
        
        
          (thườngxuyênkhônghoànthànhcôngviệc
        
        
          theoHĐLĐ) nhưng công ty đơn phương
        
        
          chấmdứtHĐLĐvới ôngT. là khôngphù
        
        
          hợp. Theo tòa, ông T. ký HĐLĐ không
        
        
          xác định thời hạn với công ty, nếu công
        
        
          ty muốn chấm dứt HĐLĐ với người lao
        
        
          động thì ít nhất 45 ngày kể từ ngày thông
        
        
          báo phải ra quyết định chấmdứt HĐLĐ.
        
        
          “Công ty ra thông báo vào tháng 11-
        
        
          2013 nhưng đến tháng 11-2014, tức gần
        
        
          một năm mới ra quyết định chấm dứt
        
        
          HĐLĐvới ôngT. là vi phạmvềmặt thời
        
        
          gian” - HĐXX nhận định.
        
        
          Cạnh đó, tòa cho rằng công ty căn cứ
        
        
          khoản 3 Điều 36 BLLĐ ra quyết định
        
        
          chấmdứt HĐLĐvới ôngT. cũng không
        
        
          đúng vì công ty ra quyết định chấm dứt
        
        
          HĐLĐ khi chưa có thỏa thuận với ông
        
        
          T. Ông T. không có thỏa thuận với công
        
        
          ty về vấn đề nghỉ việc nên công ty đơn
        
        
          phương chấmdứt HĐLĐ với ông là trái
        
        
          quy định, làm ảnh hưởng đến quyền lợi
        
        
          của người lao động.
        
        
          Theo tòa, sau ba tháng nghỉ tự túc,
        
        
          ông T. xin nghỉ tiếp để giải quyết việc
        
        
          riêng nhưng công ty không đồng ý và
        
        
          cũng không phân công công việc, ngược
        
        
          lại còn ra thông báo và quyết định chấm
        
        
          dứt HĐLĐvới ôngT. là trái quy định tại
        
        
          Điều 41 BLLĐ. Do đó, quyết định đơn
        
        
          phương chấm dứt HĐLĐ là không hợp
        
        
          pháp, phải hủy bỏ. Vì vậy, công ty phải
        
        
          nhận ông T. trở lại làm việc và phục hồi
        
        
          các chế độ, chính sách tiền lương và bảo
        
        
          hiểm cho ông T. theo quy định.
        
        
          Theo đó, tòa chấp nhậnmột phần yêu
        
        
          cầu khởi kiện của ôngT., hủy quyết định
        
        
          đơnphươngchấmdứtHĐLĐ.Buộccông
        
        
          ty phải chi trả cho ông T. tổng số tiền
        
        
          hơn 400 triệu đồng, gồm các khoản như
        
        
          bồi thường bốn tháng lương, tiền lương
        
        
          trong hơn 104 tháng, trợ cấp thôi việc…
        
        
          Được biết sau khi tòa sơ thẩm tuyên
        
        
          án, phía bị đơn đã có đơn kháng cáo yêu
        
        
          cầu hủy toàn bộ bản án sơ thẩm.•