345-2016 - page 12

12
THỨBA
20-12-2016
Đời sống xã hội
Đêmởmiềnnúi lạnhvềnhanh, trongnhữngmanháo
phongphanhhọc sinhcủaTrườngPhổ thôngdân tộcnội trú
huyệnBátXát (LàoCai) đãcómặt từđầugiờ tối, ngayngắn
ngồi vàohàngchờđợi.
Hômqua, cácem lầnđầu tiên trongđời đượcxemmộtbộ
phimđiệnảnhchiếu rạp trênmànảnh lớn. Saunhững tròchơi
khởi động lànhững tiếtmụcvănnghệđậmchấtđịaphương.
Khimànchiếuphimđượcđem lên sânkhấuchính, ánhđèn
dần tắt vàmànchiếu sáng lên, có tiếnghọc sinh reo: “Ô, cái
tivi toquá!”.Đối với tất cảhọc sinhởchốnnúi nonnàyxem tivi
cũngkhôngphải làchuyệnngàynàocũngcó thì xemphim
trênmànảnh lớn làmộtđiềuxaxỉ.
Tiếngban tổchứcvang lên: “ỞTP, khi xemphim trong rạp
mọi người thườnguốngnước suối vàănbỏngngô, hômnay
cáccôcũngđembỏngngô lênchocácconănkhi xemphim
nhé”. Tất cảồ lênhưởngứng.
Một chút lộnxộndiễn rakhi ai cũngháohứcđượccầm trên
tayphầnbỏngngôcủamình. Rấtnhanh sauđó, khônggian
còn lại chỉ còn là tiếngnói vọng ra từbộphimđangchiếuvà
tiếngcười giòn tancủacácem.
Đó làkhôngkhímàchương trình “Điệnảnhchomọi người”
doCông tyCGVphối hợpvới BộVH-TT&DLvàcácđơnvị liên
quan tạo ra tại ba tỉnhLàoCai, Lai ChâuvàĐiệnBiên.
Saukhi rời BátXát, nhữngngười làmchương trìnhđếnvới
TrườngPhổ thôngdân tộcnội trúhuyệnSaPa (LàoCai)
(ảnh)
.
ĐêmởhuyệnSaPa lạnhhơnnhiều, nhiệtđộxuốngđến11độ
C. Khácvới trường thứnhất, lầnnàyphimđượcchiếu trong
một cănphòngnhỏ. Phíangoài gióvẫn thổi hắtmang theogió
lạnhchỉ chựcùavào trong. Có lẽđiềukiệnkinh tếởđịaphương
nàynhiềukhókhănhơnmàchúng tôi quan sát thấynhiềuem
nhỏmangnhữngđôi dép tổong trong trời giá lạnh.
Dùkhácnhaunhư thếnàođi nữa thì tất cảcácemcó lẽđều
“đói điệnảnh”nhưnhau. Vẫnnhữngđôimắthauháunhưdán
chặt vàomànảnh, vẫnnhững tiếngcười bật rađầy sảngkhoái,
nhữngbàn tán râm ran saukhi phimkết thúc…
Trênđườngvề, tôi hỏimột thànhviênban tổchức rằng sao
không tổchứcchương trìnhởnhữngđiểm trườngxahơn, nơi
học sinhvẫnphải học trongnhữngchiếc lándựng tạm.Đại
diệnban tổchứcbày tỏ:Đóvẫn làniềmmongmỏi, tuynhiên
nhữngđiểm trườngxachỉ có rất íthọc sinh, nếu tổchứcmột
chương trìnhmà số lượng ít thì đối tượng thụhưởngcũng
khôngđượcnhiều. Thếmới biếtngoài việccầnmột tấmáoấm,
mộtbữacơmcó thịt thì học sinhmiềnnúi cũngcầnnhữngbữa
ăn tinh thầnnhưđiệnảnh.
VIỆTLINH
THANHTUYỀN
A
nh Huỳnh Minh Đức
(SN1983)hiện lànhân
viênởĐộiĐiều tiếtđại
diệnsố7khuvựcThanhĐa,
Cảngvụđường thủynội địa
TP.HCM (thuộc Sở GTVT
TP.HCM).Anh làmột trong
sốhơn100 tấmgương thầm
lặng cao cả được UBND
TP.HCM công nhận trong
lễ tuyêndương“Những tấm
gương thầm lặng cao cả”
trongphong trào thi đuayêu
nướccủaTP lần thứhai diễn
ravào tháng11vừaqua.Dù
vậy, anh luônkhiêm tốnbảo
rằngđó làgiải thưởngcủa tập
thể, củađồngđội chứkhông
phải của riêng anh.
Ám ảnh từnhững
đôimắt...
Năm2012,anhHuỳnhMinh
Đức từbỏcôngviệccũởmột
hãng tàu,chính thức trở thành
nhân viên củaĐội Điều tiết
cầuSài Gòn 3.
Suốt bốn năm làm việc
tại đây, anh cùng các đồng
nghiệpcủamìnhđãkhông ít
lầncứungười nhảy sôngSài
Gòn tự tử.Mỗi ngườimàhọ
cứuđượcmangđếnmột câu
chuyện đau lòng.
“Lúcđầu tôicũngkhôngđể
ýđếnviệcainhảycầu,chuyện
người tamìnhquan tâm làm
gì.Về sau trong những đêm
tôi trực ở trạm, có rất nhiều
người đến hỏi rằng có thấy
ai nhảycầu tự tửhaycó thấy
xác con cái, người thân của
họ hay không. Thương nhất
làhọcứ tìmkiếm trong tuyệt
vọngđếnđêmkhuya, không
biết chínhxácconmìnhnhư
thế nào, xác trôi về đâu. Có
mấy cô chúgià nhìn thương
lắm...” - anhĐức nói.
Ánh mắt tuyệt vọng của
nhữngconngườiđócứquấn
lấyanhsuốtnhữngngàysau,
khôngdứt ra được. Rồi việc
cứu người đến với anh như
là duyên nợ.
Ngườiđầu tiênmàanhcứu
làmộtphụnữđãgần60 tuổi.
“Đó lànăm2014,khi thấycô
vừa nhảyxuống thì tôi cùng
anh em trong đội chạy canô
ra, quăngphaoxuốnghét to,
bảo cô nắm lấy để kéo lên.
Côkhôngchịu,chúng tôiphải
giằngcomột lúc lâumớiđưa
cô lênbờan toàn”-anhkể lại.
“Sau khi tiến hành sơ cấp
cứu, giúpcôbình tĩnh lại thì
cômới tâm sự rằngvừamới
biết mình mắc bệnh nan y,
không thểcứuđượcnênmới
quyết định tự tử…” - anh
Đức kể tiếp.
Từ đó, anh dần quen với
những lầncùngđồngnghiệp
chạy canô ra giữa sông Sài
Gònđểcứungười.Đó làmột
sinh viênĐH vì mắc chứng
trầmcảm,mộtphụnữvìbuồn
chuyệngiađình,mộtbácbảo
vệ khi phát hiện mình mắc
bệnh nan y, lại sợ làm khổ
con cháu...
“Đằng saumỗi quyết định
tự tửcủahọđềuẩnchứamột
câu chuyện buồnmà người
ngoài chẳng bao giờ hiểu
được. Mỗi lần nghe họ tâm
sự, tôi rất nặng lòng trước
nhữngbế tắcmàhọđanggặp
phải...” - anhĐức nói.
“Ai cũngđángđược
sống cả!”
“Nhiềungười saukhiđược
đưa lênbờ tráchmóc làsao lại
cứuhọ làmgìkhihọđãquyết
lìa đời.Mình quăng phao ra
cứunhưnghọ lại từchối,buộc
lònganhemphảinhảyxuống
kéo lên canô, dùng dằng rất
lâumới đưa lên được. Thực
tình là anh em cũng bối rối
lắmnhưngcứcứungười trước
đã rồi khuyên nhủ họ thêm.
Tôi nghĩ ai cũng đáng sống
và đáng được cứu cả” - anh
Đức nói.
Anh Đức nói rằng sở dĩ
anh có thể làm được công
việc này là đều nhờ vào sự
hỗ trợ của đồng nghiệp. Tất
cả người ở đội ai cũng hăng
hái thamgia, sẵn sàngngâm
mình dưới dòng nước lạnh
để cứu người.
Mỗi lầnpháthiệncóngười
nhảysông, tấtcảanhem trong
độiđềunhanhchóngbàncách
cứurồinổmáychạyngay tức
tốc. Có lần canô gặp sự cố,
hếtngườinàyđếnngườikhác
liên tục giậtmáynhưngvẫn
khôngnổ.Ai cũngbối rối và
hồi hộp...
“Anh em thay nhau sửa
mãi không được.Mình nghĩ
chắc lầnnàykhôngxong rồi
nhưngmay saophút cuối nó
lại nổ máy ngon lành. Anh
emphóngnhanh rađểcứuhọ
lênvới hyvọngvẫn cònkịp.
Cũngmay lầnđó tụimìnhvẫn
cứuđượcngườiđànôngđang
ngoingópdướinước lên,chứ
khôngcũngdằnvặthơn”-anh
HuỳnhMinhĐứcnhớ lại.
Những người cứu xong
đượcđưađi cấp cứuhầuhết
không quay trở lại chốn cũ
để tìmânnhân, khôngmuốn
đốidiện lại chuyệnbuồn.Có
ngườisauđógọiđiện thoại lại
cảmơnanhĐứcvàđồngđội
đã cứumình. Sau khi được
các anhkhuyênnhủ, họbiết
trân quý cuộc sống và bình
tĩnhgỡdần những bế tắc.
n
Nhânviêncảngvụchuyên
cứungườinhảysôngSàiGòn
Mỗilầncứu
mộtngười
nhảysông,
nghehọtâm
sựvềcâu
chuyệncủa
mình,anhlại
thấythương
quýhọhơn...
Họ đã nói
Trongđêmtối,việcpháthiện
cóngườinhảycầuđãkhókhăn,
việcdi chuyểnphương tiện ra
ứng cứu sao chonhanhnhất,
an toànnhất cũng lắmvất vả.
Ấy thế,gặpbấtcứ trườnghợp
nào,mọingườicũngkhôngbao
giờ chần chừdù chỉmột giây.
Mỗilầnpháthiệncóngườinhảy
sông, tất cảanhem trongđội
đềuphảinhanhchóngtổchức
triển khai công tác cứungười
rồi nổmáychạyngay tức tốc.
Trongcôngviệc,Đức luôn là
ngườicótinhthầntráchnhiệm,
làngườixôngxáotrongviệccứu
người khipháthiệncó trường
hợpnhảysông.Anhem trong
đội quýĐứcở tính cách chân
thành và hếtmình với nhiệm
vụnhưvậy.
Anh
TRẦNHIẾUTHẢO
,
tổ trưởng
ĐộiĐiều tiếtđạidiệnsố7,Cảngvụ
đường thủynộiđịaTP.HCM
“Tôinghĩaicũngđáng
sốngvàđángđượccứucả”
-anhHuỳnhMinhĐức.
AnhHuỳnh
MinhĐức
(giữa)
cùng
đồngnghiệp.
Ảnh:TĐ
NhữngvụcứungườimàanhHuỳnhMinhĐức
cùngđồngđộicủamìnhthựchiệntrongnăm2016:
•Lúc23giờngày18-1:Cứumộtnamthanhniên
(23 tuổi) nhảycầu tự tửvì chuyệncánhân.
• Lúc 21giờ 25ngày 8-2: Cứumột nam thanh
niên (20 tuổi) nhảycầudomắcbệnh trầmcảm.
• Lúc 11giờngày 1-4: Vớt xácmột nam thanh
niêngiaocho lực lượngchứcnăngxử lý.
• Lúc23giờ15ngày15-4: Cứumột nam thanh
niênnhảycầudobuồnchuyệngiađình.
•Ngày13-6:Cứumộtphụnữ(ngụquận11)nhảy
cầudobiếtmìnhmắcbệnhnany.
...
Sổ tay
Nhữngchiếcdéptổongtrongphòngchiếuphim
AnhHuỳnhMinhĐức
(phải)
cùngđồng
nghiệpđangvớtmộtxácchếttrôisông
vàochiều22-9.Ảnh:TĐ
1...,2,3,4,5,6,7,8,9,10,11 13,14,15,16
Powered by FlippingBook