211 - page 9

9
THỨ BA
11-8-2015
Cuocsong
Bốnnămtùvìcướp
điệnthoại...xemtin
Theotòa,tuykhôngcómụcđíchkiếmtiềnhaylấyđểsửdụngnhưngýthứcchiếmđoạtcủabịcáolàcóthật
vớimụcđíchlấyđểxemthôngtintronghaiđiệnthoạinóitrên.
Tòanhậnđịnh:Ýthứccủa
bịcáo làmuốn lấyhaiđiện
thoạiđểkiểmtratinnhắn
vàcáccuộcgọikhibịcáo
thựchiệnhànhvivũ lựcđối
vớibàH.
HOÀNGYẾN
N
gày 10-8, TAND quận
2 (TP.HCM) đã tuyên
phạt Phạm Châu Tony
bốn năm tù về tội cướp tài sản.
Trong ngày xét xử trước, HĐXX
cho VKS xét hỏi trước để thực
hiện quyền công tố. Và trong
phần tuyên án, HĐXX cũng tập
trung phân tích làm rõ vì sao
không chấp nhận lời bào chữa
theo hướng bị cáo không phạm
tội của các luật sư.
Từ “cướp nhẫn kim
cương” thành cướp
điện thoại “cùi bắp”
Theo hồ sơ, Tony và bàH. (lớn
tuổi hơn) cóquanhệ tình cảm. Sau
khi hẹn, chiều tối 8-7-2013, bà
H. lái ô tô đến trạm xe buýt Bến
Thành đón Tony đến một quán
ăn trên đường Trần Não, quận 2
ăn tối. Trong khi ăn, cả hai nảy
sinh bất đồng. Sau khi tính tiền,
bà H. lái ô tô chở Tony ngồi ghế
phía trước bên phải và nhiều lần
yêu cầu Tony xuống xe đón taxi
về. Tony không đồng ý và yêu
cầu bàH. chở đi tìm chỗ đón taxi.
Cáo trạng xác định khoảng 21
giờ, xe đến ngã ba đườngNguyễn
VănHưởngvà đườngnối vàokhu
dân cư Eden, Tony bất ngờ dùng
chân đạp thắng xe và kéo cần số
khiến xe dừng lại. Tony chồm
người sang dùng tay đẩy bà H.
ngồi áp sát vào lưng ghế. Sau đó,
Tony dùng hai tay nắm hai tay bà
H. để tháo chiếc nhẫn có đính hạt
kim cương trị giá 7 tỉ đồng.
Cáo trạng quy buộc trong lúc
giằng co, bàH. dùng tay trái bấm
hạkínhcửaxekêucứu.Tonydùng
tay trái bịtmiệng bàH. đồng thời
dùng tay phải đấm trúngmặt bà,
bẻ ngón tay đeo nhẫn của bà để
tháo chiếc nhẫn. Bà H. tiếp tục
giằng co và lấy lại được chiếc
nhẫnnày, tháo chạykhỏi xe. Tony
đuổi theo nhưng thấy có người
Bị cáoPhạm
ChâuTony
bịdẫngiải
saukhi tòa
tuyênán.
Ảnh:HY
Hànhvikháchquanđãrõnhưngcẩntrọngởmụcđích
Trong vụ án này, hành vi khách quan dùng vũ lực
ngay tứckhắcđã rõnhưng tôi bănkhoănvềmụcđích
chiếmđoạtcủabị cáo.Bởimột trongnhữngyếu tốcấu
thànhbắt buộc của tội cướp tài sản theo luật định là
nhằmmục đích chiếmđoạt. Nếu các cơquan tố tụng
khi tiếnhành khởi tố, truy tố và xét xửbị cáonày cẩn
trọng trong việc xem xét chứng cứđể xác định chắc
chắnbị cáonhằmchiếmđoạt tài sảncủanạnnhân thì
việc buộc tội là thuyết phục, dù lời khaimột phía của
bị cáo làkhôngnhằmmụcđíchchiếmđoạt tài sản trên
màdoghen tuông.
TộicướptàisảnđượcBLHSquyđịnhrõphảiđủhaiyếu
tố:Dùngvũ lựcngay tứckhắchoặcđedọadùngvũ lực
nhằmmụcđích chiếmđoạt. Trong vụ án, việcgiật, lấy
điệnthoại rakhỏiphạmviquản lýcủabàH. làcó,vấnđề
còn lại làxácđịnhcómụcđíchchiếmđoạthaykhông.
Ông
PHẠMCÔNGHÙNG
,
nguyênThẩmphán
TòaPhúc thẩmTANDTối cao
đứng tại chốt gác nên quay lại
xe. Lúc này, Tony thấy hai chiếc
điện thoại bị rơi ra khỏi xe nằm
dưới đất nên nhặt lấy rồi bỏ đi về
hướng cầu Ông Hóa.
Ban đầu, cơ quan tố tụng truy
tốTony tội cướp tài sản ở khoản
4 Điều 133 BLHS (hình phạt
lên đến chung thân, tử hình) vì
xác định bị cáo cướp nhẫn kim
cương trị giá đến 7 tỉ đồng. Sau
khi TANDTP.HCM trả hồ sơ, cơ
quan tố tụng xác định bị cáo chỉ
cướp hai điện thoại “cùi bắp” trị
giá 410.000 đồng.
Bị cáo cho rằng mình không
cướp, chỉ vì ghen nênmới giành
giật điện thoại của bà H. để xem
tinnhắn…Tuynhiên, tại tòa,VKS
vẫn buộc tội và đề nghị xử phạt
bị cáo đến năm năm tù.
Bác toànbộ lời bào chữa
Trongbảnántuyênhômqua(10-8),
HĐXXnhậnxét trongsuốtquá trình
điềutravàtạibiênbản
lấy lời khai gần nhất
vớinạnnhân tạicông
an, bà H. vẫn khẳng
định “bị cáo liên tục
tấn công bà nhằm
mục đích cướp nhẫn
và hai điện thoại”.
Đồng thời, bàH. vẫn
tiếp tục đề nghị các
cơ quan tố tụng xử lý hình sự hành
vi này củabị cáo”.
Đối với lập luận cho rằng bị cáo
làdoanhnhân thànhđạt giàu cónên
không cómục đích chiếm đoạt hai
điện thoạiđểbánhay tiêuxài,HĐXX
cho rằng “tuy không có mục đích
kiếm tiềnhay lấyđể sửdụngnhưng
ý thức chiếm đoạt của bị cáo là có
thậtvớimụcđích là lấyđểxem thông
tinhai điện thoại nói
trên”.Việcbị cáo lấy
hai điện thoại này là
ngoài ýmuốn củabà
H.BàH.khôngđồng
ý đưa, bị cáo chỉ lấy
đượckhibàH.bịđánh
vàbỏchạy làmrơihai
chiếc điện thoại tại
hiện trường. Bị cáo
đã nhặt và đemvứt bỏ thể hiệnviệc
chiếmđoạt tráiphépđiện thoạingoài
ýmuốn củanạnnhân.
Tòacho rằngcóngười làmchứng
xácnhậnnạnnhânquayđượckínhxe
xuống rồi trihô:“Anhơicứuemvới,
nócướpchiếcnhẫncủaem”.Tuyhành
vi cướpnhẫncủabị cáođãđược loại
trừnhưng rõ ràngbàH.kêucứuvìbị
cướp nên không thể nói như luật sư
là chỉ kêu cứu chứkhôngkêu cướp.
Tình tiếtnày luật sưnêu rachỉkhẳng
định thêm làbị cáo cóhànhvi dùng
vũ lực chiếmđoạt tài sản.
“Dùngvũ lực
ngay tứckhắc”
HĐXXnhậnđịnhdùTonykhông
thừanhậnhànhvinhưVKScáobuộc
nhưng lờikhaicủabịcáo tại tòa thừa
nhậnviệccó sửdụng tayphải là tay
thuậnđểđánhvàomặtbàH., cócắn
vào tay tráinạnnhânnhằmmụcđích
chiếmđoạt hai chiếcđiện thoại.Kết
luận giám định nạn nhân bị thương
tích7%đủ cơ sởkết luận bị cáo có
sửdụngvũ lực với bàH.
“Bị cáo khai không có ý định
chiếm đoạt hai điện thoại nhằm
mục đích bán lấy tiền hay sử dụng
cá nhânnhưng thừa nhậnmuốn lấy
để xem thông tin. Và khi lấy được
rồi bị cáo bực tức vứt đi. Điều này
cónghĩahànhviphạm tội củabị cáo
đã hoàn thành.Ý thức của bị cáo là
muốn lấyhai điện thoại đểkiểm tra
tin nhắn và các cuộc gọi khi bị cáo
thực hiện hành vi vũ lực đối với bà
H. hànhvi dùngvũ lựcnàyđãđược
thực hiện ngay tức khắc khi nạn
nhân không thỏa mãn yêu cầu của
bị cáo” -HĐXXphân tích.
Hành vi của bị cáo là quyết thực
hiện việc chiếm đoạt đến cùng làm
chonạnnhânhoảng sợ, tê liệt ý chí
phảnkháng,không thể tựvệ.Sựviệc
xảy ra rất nhanh trongmột khoảng
thời gian ngắn. Lời khai của người
bị hại, người làm chứng... cùng các
biênbản, tài liệu chứng cứ thu thập
đượcphùhợpvớidiễnbiếnvụánvà
lờikhaicủabịcáo.Từđó,HĐXXxác
định đủ cơ sở kết luận Tony phạm
tội cướp tài sảnnhưVKS truy tố.
Sau phiên tòa, bị cáo và luật
sư cho biết sẽ kháng cáo bản án
này.
s
Trảhồsơvụ“Sángtốbịhiếpdâm,chiềumớibịhiếp”
(PL)-Sáng10-8, sau tám lầnhoãnxử, vụHoàngVănTính
bị cáo buộc hiếp dâm trẻ em đã được TANDTP.HCM đưa
ra xử lại. Tuy nhiên, HĐXX đã phải hội ý hai lần và sau đó
quyết định trảhồ sơđiều trabổ sung (khôngnêucụ thể lýdo).
Vụ ánnàyđoàngiám sát ánoan củaQuốchội từngđưa ra
chất vấn vào tháng 12-2014.
Tại phiên tòagầnnhất (ngày1-7), lầnđầu tiênôngHoàng
Văn Sinh - cha của Tính - đượcmời đến để trả lời các câu
hỏi liên quan đến thời gian biểu của gia đình. Ông cho biết
bắt đầu từ5giờ sángmỗi ngày, Tínhphải phụgiúpgia đình
làmhết việcnàyđếnviệckhác thì không thểcóchuyệnTính
ởnhàmộtmìnhvà thựchiệnhànhvi hiếpdâmvào sáng10-4
và chiều 11-4-2011 như cáo buộc.
Theo án sơ thẩm lầnmột, 13 giờ ngày 27-4-2011, bàVũ
Thị H. đang ở nhàmay quần áo thì bé gái hàng xóm (bảy
tuổi) đến nhà kể lại việc bé và con gái bà (sáu tuổi) đã bị
Tính có hành vi xâm hại. Nghe xong, bàH. kể cho bàTrần
Thị L. (mẹ bé gái này) biết. Hai bà sang hỏi thì Tính thừa
nhận nên họ tố cáo và Tính bị bắt. Hai cháu bé và quần
áo của hai cháu được mang đi giám định pháp y, kết quả
cho thấy thân thể hai cháu bé bình thường, quần áo không
dấu vết gì bất thường. Vụ án không có ai được xác định
là nhân chứng.
Tháng1-2012, Tínhbị TANDTP.HCMkết án15năm tù
về tội hiếp dâm trẻ em dù liên tục kêu oan. Tháng 7-2012,
Tòa Phúc thẩm TAND Tối cao tại TP.HCM đã hủy án vì
việc hỏi cung bị cáo, lấy lời khai các bị hại có quá nhiều
vi phạm tố tụng; lời khai bị cáomâu thuẫn với lời khai bị
hại nên cần đối chất vì án qua tố giác…
TANDTP.HCM đã nhiều lầnmở rồi hoãn phiên sơ thẩm
lần hai. Tại các phiên tòa, Tính liên tục kêu oan, đưa ra
thời gianbiểuđể chứngminhngoại phạm.Vụ án cónhững
mốc thời gian “khó hiểu” như cáo trạng xác định khoảng
3 giờ chiều 11-4-2011 thì Tính phạm tội đối với con bà L.
nhưng từ 10 giờ sáng hôm đó bà đã có đơn tố giác. Bà H.
và bà L. có bốn đơn trình báo tội phạm vào các ngày 11,
23 và 27-4 nhưng cáo trạng và bản án sơ thẩm lầnmột xác
định cho đến ngày 27-4, bà H. mới nghe kể và sau đó kể
lại cho bà L.
PHƯƠNGLOAN
1,2,3,4,5,6,7,8 10,11,12,13,14,15,16
Powered by FlippingBook