136-2016 - page 9

9
THỨ TƯ
25-5-2016
HOÀNGYẾN
M
ới đây, TANDTP.HCM đã
xửphúc thẩm,chấpnhậnđơn
kháng cáo của ôngH. (ngụ
quận 3), tuyên sửa bản án sơ thẩm
cho ông H. được ly hôn với bà N.
Vềconchung, tòaphúc thẩmquyết
định giao cho bà N. trực tiếp nuôi
dưỡng, ôngH. có trách nhiệm cấp
dưỡngnhưhai bênđã thỏa thuận là
21 triệu đồng/tháng.
Vụ lyhônnàygâychúýởchỗhai
bênnguyênđơn,bịđơnđều lànhững
người trí thức và người chồngmột,
hai khăng khăng đòi ly hôn vì cho
rằngmình bị vợ bạo hành. Tại hai
phiên tòasơ, phúc thẩm, ôngH. đều
đưa racácchứngcứbằnghìnhảnh,
băngghi âmnhằm chứngminh cho
điềumìnhnói.
Hay chửimắng chồng vì
ghen tuông
Theo đơn xin ly hôn gửi TAND
quận 3 và khai với tòa, ôngH. cho
biết ôngvàbàN. yêunhau, kết hôn
năm1999 tạiHàNộikhihọcchung.
Vợ chồngông cóbađứa con chung
cả trai lẫn gái. Đến năm 2006,mâu
thuẫn vợ chồng trở nên trầm trọng
dobàN. hayghen tuôngvôcớ.Ông
H. kể: “BàN. có thái độ xúc phạm
chamẹ chồng, cóhànhvi bạohành
trong gia đình. Tôi đã cố gắng hàn
gắn nhiều lần nhưng không có kết
quả.Khoảng tháng6-2014đếnnay,
bàđãnhiều lầnđánh tôi nênhai bên
đã ly thân”.
Ngược lại,bàN.khaivới tòa là“có
ghennhưngkhôngcóviệcxúcphạm
chamẹchồng”.Haibênkhôngđánh
nhau, khôngbất đồngvềquanđiểm
sống, chưa ly thân.Bànhận thấyvẫn
còn tìnhcảmvới chồngnênyêucầu
được đoàn tụ.
Bà N. kể, ông H. có nhiều mối
quan hệ phức tạp ngoài xã hội, hay
điđêmvềkhuya.Thấychồngcódấu
hiệu ngoại tình, bà gặng hỏi nhưng
ôngH. khônghợp tác, tỏ rabất cần,
không thanhminh, khônggiải thích
rõ. Ông còn có những câu nói làm
bà tổn thương nặng như “tao lấy
màyhồi nào”, “màybiếnkhỏi cuộc
đời tao”.Sự ruồng rẫy, ghẻ lạnhcủa
chồng làm bà sốc nặng. Bà đã có
những lời nói nặng làm chồng giận
dữ nên đưa đơn ly hôn. Nay bà đã
bình tâm,mong tòahòagiải chovợ
chồng đoàn tụ, con không xa cha...
Ông H. vẫn cương quyết xin ly
hôn, nói không tài nào chịu nổi
khi bà N. suy diễn bậy bạ, dựng
chuyện vu khống, ghen tuông vô
cớ và xúc phạm ông bằng các lời
lẽ thô tục. Năm 2006, ông đã bỏ
hết tất cả công việc ở Hà Nội để
vào Sài Gòn làm lại từ đầu. Hai
tháng sau, bà N. dắt con vào xin
lỗi nênông lại lấynhườngnhịn làm
phương châm sống để lo cho hai
con.Nhưng rồi bà lại ngàycàngdữ
tợn hơn, tháng 6-2014 bàN. đã xỉ
vả, hăm dọa, phá hỏng tài sản của
cônhânviênphòngkhám (củaông
H. - NV). Sau khi cô này xin nghỉ
việc, bàN. tiếp tục tấn công, đánh
một nhân viên khác.
Xử sơ thẩm, TAND quận 3 nhận
định chứng cứbăngghi âmmàông
H. cung cấp cho thấy có việc bàN.
có lời lẽxúcphạmchồngvàchamẹ
chồng. Những lời lẽ, hành động đó
của bàN. là sai. Tuy nhiên, ôngH.
là chồng thì phải phân tích, khuyên
nhủ, can ngăn vợ. Ông H. không
làm hết trách nhiệm của mình nên
hai bên thêm căng thẳng. BàN. đã
cóquyết tâm sửađổi.Từđó, tòa tạo
cơhội chohai bênhàngắnnênbác
yêu cầu lyhôn.
Tòaphúc thẩm: Cóbiểu
hiệnbạohànhgiađình
ÔngH.khángcáo,nộp thêmchứng
cứbằngnhiềuhình ảnh là ôngphải
đóng cửa sắt để không bị bàN. tấn
công cùng băng ghi âm lời chửi
mắng của bàN.
Tại phiênxửphúc thẩmmới đây,
TANDTP.HCMnhậnđịnh tập ảnh,
đoạnđối thoại ghi âmcho thấygiữa
ôngH.vàbàN.đãcómâu thuẫndẫn
đếnxôxát.BàN. đãdùnghungkhí
tấncôngôngH.,cóhànhvibạohành
trong gia đình.
Theo tòa phúc thẩm, qua nhiều
lần hòa giải và sau phiên tòa sơ
thẩm, bà N. vẫn không sửa chữa,
khắc phục, cải thiện tốt quan hệ vợ
chồng, khảnăngđoàn tụkhôngcòn.
Quan hệ vợ chồng đã lâm vào tình
trạngmâu thuẫn trầm trọng, cóbiểu
hiện bạo hành trong gia đình, mục
đíchhônnhâncũngkhôngđạt được
nênyêucầu lyhôncủaôngH. làcó
căn cứ.Từđó, tòa tuyên sửabản án
sơ thẩmvà choôngH. được lyhôn
như đã nói.■
Lyhônvìbị vợ
bạohành
Ngườichồngcungcấphìnhảnh,băngghiâmchứngminhmìnhbịvợ
bạohànhvàcươngquyếtxintòacholyhôn...
(PL)-TAND tỉnhPhúYênvừa xử phúc thẩm, tuyên phạt
bị cáoLêVănSơn (SN1990, ngụ huyệnTuyAn) bảy năm
tù về tội cố ý gây thương tích. Tổng hợpvới hình phạtmột
năm sáu tháng tù củamột bản án trước đó, tòa buộc bị cáo
chấphành hìnhphạt chung là tám năm sáu tháng tù. Ngoài
ra, tòa còn tuyên buộc bị cáo tiếp tục bồi thường cho bị hại
hơn 23,6 triệu đồng.
Tối 28-2-2015, Sơn đi đánh cá trên sôngBìnhBá (xãAn
NinhTây, TuyAn) thì thấy hai cô gái đang bắt ốc làHuỳnh
ThịMỹLy vàHuỳnhThị ThuSương. Nhớ lại trước đây có
một sốngười đi bắt ốc đã rọi đèn pin vàomặtmìnhnênSơn
nảy sinh ýđịnh… đánh hai cô gái nàyđể trả thù. Sơn đi đến
gần hai người này rồi dùng cây dầm chèođánhnhiều cái
vào đầu củaLy, Sương làm hai nạn nhânbị thương tật lần
lượt là 34% và 6%. Đặc biệt, khi bị Sơn đánh thì chị Sương
đangmang thai.
Xử sơ thẩm, TANDhuyệnTuyAnđã phạt Sơn bảynăm
tù, buộc tiếp tục bồi thường cho chị Sươnghơn3,6 triệu
đồng, chị Lyhơn 15,1 triệu đồng. Sau đó, các bị hại kháng
cáoyêu cầu tănghìnhphạt đối với Sơn và tăngmức bồi
thườngdân sự. Tại phiênxử phúc thẩm, các bị hại đã rút
kháng cáovề phầnhìnhphạt. HĐXXđã tăng phầnbồi
thườngdân sựđối với bị hại Ly lênhơn8,5 triệuđồng.
HỒLƯU
Chàngđánhcávôcớđả thươnghai nàngbắt ốc
Sổ tay
Nỗiđaukhiếmthịvà
lòngsânhận
Tôi được gặp bác trongmột buổi chiều vắng khách. Tiếng
gậy gõ lọc cọc vào cửa kính văn phòng luật sư của tôi mách
bảo đây làmột người khiếm thị. Tôi cố hình dung câu chuyện
của bác qua tràng trình bày không rànhmạch, liên tục bị
ngắt quãng bởi những tiếng ho húng hắng. Bác bị tòa sơ
thẩm tuyên hai năm tù treo về tội cố ý gây thương tích theo
Điều 104 BLHS.
Bác từng làmột thanh niên bình thường, khỏemạnh như
bao người khác. Một ngày xui xẻo, can xăng trong nhà phụt
cháy, ngọn lửa nóng bỏng đã lấy đi đôi mắt, lấymất tương lai
của chàng thanh niên. Với biến cố này, chàng thanh niên còn
bị người yêu bỏ rơi.
Bác - chàng thanh niên ngày ấy đã sốngmột cuộc đời khó
khăn đểmưu sinh, để tồn tại trongmàn đêm thăm thẳm phía
trước. Và bác cũng dần trở nên cáu gắt, thù hằn cuộc đời, thù
hằn con người.
Những ngày rong ruổi đi bán vé số, mỗi lần qua đường là
mỗi lần bác hoảng sợ. Trong suy nghĩ của người kémmaymắn,
bác thấy dường như không ai chịu nhường đường chomình đi
qua, dường như ai cũng hối hả và dường như không ai muốn
giúp đỡmột người khuyết tật như bác. Và bác đã đối phó với
đồng loại mỗi khi sang đường là cầm cây gậy chống giơ cao,
đậpmạnh xuống đất và huơ búa lua xua để đám đông sợmà né
cho bác đi qua. Cứ thế, bác vững tin vào cây gậy, vào sự thông
minh củamình. Cho đếnmột ngày…
Hôm ấy nhưmọi lần, trong khi qua đường, bác vung gậy
tứ tung và chẳng may đập trúng vào một cháu bé học sinh
đang đạp xe ngang qua. Chuyện sẽ không nghiêm trọng nếu
như lúc ấy bác dừng tay. Nhưng không, lòng thù hận cuộc
đời đã khiến ông già khiếm thị trở nên mất lý trí. Chiếc gậy
tàn nhẫn đã giáng liên tiếp vào người, vào xe của cháu bé
học sinh đang nằm sóng soài dưới đất cho đến khi có người
can thiệp...
Và rồi bác đã bị tòa sơ thẩm tuyên án hai năm tù treo. Bác
đến gặp tôi để yêu cầu bào chữa cho bác ở cấp phúc thẩm.
Trong những lời trình bày hôm ấy, tôi không thấy bác lần
nào nhắc đến đứa trẻ tội nghiệp kia, đứa bémà vì những nhát
gậy của bác đã bị cố tật nhẹ, mất đi thị lực 60% và những tổn
thương phầnmềm khác. Tôi cũng không đọc đượcmột chút
hối hận nào của bác về những gì đã xảy ramà đọng lại chỉ là
những nỗi oán hờn đồng loại, oán hận cuộc đời.
Bác chỉ nhắc đi nhắc lại với tôi: Luật sư có thể giúp tui đi
thưa chính quyền không, đi thưamấy ông công chánh không?
Tại sao họ không làm cái đường cho những người mù lòa như
tụi tui băng qua đường, tại sao không có cái chuông để xe
ngừng lại chomấy người đui như tui đi qua?...
Chiềumưa lạnh nhưng nỗi uất hận thì trào dâng và lòng
căm hờn đồng loại ngùn ngụt nóng bỏng trong thân hình gầy
guộc của bác.
Tôi đã ngồi rất lâu để giải thích cho bác hiểu không lẽ chỉ vì
nỗi bất hạnh của bản thânmà chúng ta cho phépmình vi phạm
pháp luật, cho phépmình được quyền làm tổn hại đến sức khỏe
hay nhân phẩm người khác?Đứa bé bất hạnh kia có lỗi lầm
nàomà phải hứng chịu những căm hờn, hận thù của bác? Liệu
lòng sân hận vô lý của chúng ta cómang lại niềm vui, mang lại
sự thanh thản trong tâm hồnmình được hay chăng?...
Dưới góc độ chuyênmôn, tôi không thấy tòa án cấp sơ
thẩm xử nặng, nếu khôngmuốn nói là đã chiếu cố, xử rất nhẹ
lắm rồi. Lời khuyên của tôi là bản án đã phù hợp, bác không
có tình tiết gì mới nên khó có thể thay đổi gì ở cấp phúc thẩm.
Tôi đã không nhận lời bào chữa cho bác.
Bác ra về, không thấy tranh luận gì thêm, chỉ thấy giọng
điệu đã dịu xuống rất nhiều. Dắt bác ra cửa, tôi nghe bác nói
nhỏ: “Thằng nhỏ cũng tội, mong sao nó không bị mù lòa như
tui, luật sư ạ!”.
Luật sư
LÊNGỌCLAMĐIỀN
Cảhai cấp tòađềunhậnđịnh
cóhànhvi,biểuhiệnbạohành
tronggiađình;bàN.không
sửachữa,khắcphục,khảnăng
đoàn tụkhôngcòn...
1,2,3,4,5,6,7,8 10,11,12,13,14,15,16,17,18,19,...20
Powered by FlippingBook