224-2017 - page 14

10
THỨ TƯ
23-8-2017
Bạn đọc
Vĩnhbiệt“bà tiênxanh”của
nhữngđứa trẻđặcbiệt
MọingườivẫngọiBSHàlà“bàtiênxanh”,“họamiáotrắng”…Aicũngquýchịbởisựnhiệttâm,
tấmlòngvớingườibệnhvàphụhuynh...
HÀPHƯỢNG
S
áng 22-8, sau khi có
thông tin “họa mi áo
trắng”KiềuThanhHà,
Phòng khámNhi đồng TP,
Giám đốc Công ty TâmLý
Trẻ, trút hơi thở cuối cùng,
những dòng tiếc thương
nối nhau gửi lên Facebook.
Nhữngđứaconđượcchịđưa
vềmái ấmCông tyTâmLý
Trẻ, có emđã trưởng thành,
đã biết khóc...
Đồngnghiệp,bệnhnhân,phụ
huynh,bệnhnhivàcảnhững
PV y tế đềumuốn nối vòng
tay yêu kính ôm lấy người
bác sĩ vừa có tài vừa có tâm
đã ra đi sau thời gian chống
chọi với căn bệnhung thư.
Tận tụyvớimọi người
Hìnhảnh lưugiữ trong tôi
về BSHà làmột người làm
việcsaymê,nhiệthuyết, luôn
vuivẻkhigiúpđỡngườikhác.
Khôngchỉđiều trị tâm lýcho
bệnh nhi, chị còn hoạt động
xãhội rất tíchcực.Chưabao
giờchị từchối trả lời, dùvới
phụhuynh,bệnhnhânhayPV
cần giải đáp y khoa. Có lần
không gặp được, chị nói tôi
gửi câuhỏi qua email. Bảng
câuhỏi gửi đi lúc21giờ, chị
trả lời tôivào3giờsáng.Chị
nói: “Chị làmviệcvậyquen
rồi, phải xong hết nhiệm vụ
mới ngủngon được”.
Để có tiền giúp bệnh
nhân nghèo, chị tập hợp
đồngnghiệp, sinhviên, các
em nhỏ ở nhà thiếu nhi lập
ban nhạc đường phố Du
Ca, đi hát mỗi tối thứBảy,
chương trìnhBlouseTrắng
“Hát choyêu thương”.Đêm
diễn đầu tiên bao nhiêu trở
ngại, ai cũngnản chỉ có chị
vẫnkiên trì.Giữacôngviên
thiếu đèn, mọi thứ nghiệp
dư, giọng hát của chị vẫn
đầy nội lực, kéo rất đông
người đếnủnghộ. “Chị biết
mình sẽ làm được, em thấy
chị nói đúng không?” - chị
mỉm cười hạnh phúc.
Chị Huỳnh Ngọc Minh
Châu, BV Trưng Vương,
ngậm ngùi: “Nhưng không
lâu sau đó chị đổ bệnh. Chị
làngười làmviệccó tâmvới
tất cả, bất kể là ai cần giúp
đỡ chị đều tìm cách hỗ trợ
hếtmình”.
“Hà làm vì
Hà thấy vui”
Người thân thiết đều biết
về căn bệnh ung thư vòm
họngcủachị.“Chúng tôigiấu
bệnh tìnhchịvớigiáoviênvà
phụhuynh.Chịkhôngmuốn
ai phải đau lòng. Chị mạnh
mẽvànghị lực, cươngquyết
khôngnhậnbấtkỳquyêngóp
nào” - bạn LêMinh Huân,
ngườihọc trò làmviệcnhiều
năm nay với BSHà, kể lại.
Chuyêngia tâm lý lâmsàng
VõThịMinhHuệ,ngườibạn
thân thiếtcủaBSHà,bùingùi:
“Từviệcchăm locho từngbé
BSKiềuThanhHàkhám,
tưvấnchomộtbệnhnhi
tạiphòngkhám. Ảnh:TL
BSHàtrongmộtchươngtrình
thiệnnguyện.Ảnh:TL
Sau khi
PhápLuật TP.HCM
đăng bài
“Ngọc Sơn là
giáo sư, ở đâu ra?”
phản ánh thông tinHộiNghệ nhân và
ThươnghiệuViệtNam vừa trao bằngkhen cho
Giáo sư
âmnhạcNgọc Sơn
, nhiềubạnđọc đã gửi bình luận, cho
rằng đây làmột cáchđánhbóng tên tuổi phản cảm.
Bạnđọc
Kiên
thốt lên: “Sao lại có cái bằngkhen kỳ lạ
như vậy?”, còn bạn
VH
thì cho rằng: “Phô trương hình
ảnh quá thô và giả tạo. Học hàm, học vị là cảmột quá
trình nghiên cứu, thúc đẩy âm nhạcViệtNam phát triển.
NgọcSơn đóng góp gì cho nền âmnhạc hay chỉ là các vụ
scandal như thế này. Thật buồn cười”.
Khán giả càngbất ngờ khi nghe ôngLêNgọcDũng (hội
trưởng), người đã kýbằng khen choNgọcSơn, nói chỉ
ghi theo đơn tự khai của nam ca sĩ khi gia nhập hội. Ông
Dũng cho rằng: “Anh ấykhai thế nào chúng tôi ghi thế
thôi, đâu liên quangì đến chúng tôi”.
Trước câu trả lời này, bạn đọc
YenNguyenTien
bất
bình: “Rõ ràng ônghội trưởngnày không hiểu về luật”.
Bạn
MinhSơn
cũng đồng tình: “Người traobằng khen
như thế là thiếu trách nhiệm. Đã sai thì phải biết sửa, đừng
ngụy biện đổ trách nhiệm chongười khác”.
Tất nhiênđến lúcnàyai cũnghiểu tráchnhiệmphần lớn
thuộcvềphíaNgọcSơn. “Anhđã tựnhậnmình làgiáo sư
âmnhạc -một họchàmvừakhôngcó trong thực tếvừa
khôngđúngvới trìnhđộ, đónggóp thật sựcủamình, xét cho
cùngđóchỉ làmột cái danhhão” - độcgiả
Q.Tâm
chỉ trích.
Vấnđề chưa thểdừngởđóbởi bạn
NguyễnChíThành
nhậnđịnhvụviệcnàyđãphản ánhđúng tình trạng loạnvề
vấnnạn tựxưng, tựphong tronggiới vănnghệ sĩ vàdễdãi
tronghoạt động củamột sốhội, đoàn.Trongkhi đó chưa có
cơ chếđểkhống chế chuyệnđó. Bạn
NguyễnHồng
longại
nói: “Nếukhônggiải quyết dứt điểm, sẽ cónguy cơxuất
hiệnnhiềubằngkhenvới nhữngdanhxưng trên trời từ các
hội, đoàn cómộcđỏhẳnhoi, làm trò cười cho thiênhạ”.
Sự việc này trong phạm vi nhỏ chỉ là chiêu trò truyền
thông, tự tung hô của nghệ sĩ nhưng nhìn rộng ra là vấnđề
đáng lo về trách nhiệm cả hai bên: Các tổ chức hội, đoàn
cómột số thẩm quyền khen tặng nhất định và bên kia là
giới nghệ sĩ vốn tự do, bay bổng và thực sự có nhu cầu
danh tiếng.
“Trách nhiệm củaHội Nghệ nhânvàThươnghiệuViệt
Namđến đâu trong vụ này, có xử phạt được không?Nghệ
sĩ khai nhận tùy tiệnnhư vậy cũngđược sao?Có ai xử lý
khôngvà xửnhư thế nào?” là những câu hỏi chưa có lời
đáp của nhiều độc giả. Bạn
CaDao
kiến nghị: “Các cơ
quan chức năng vẫn im lặng có thể vì họ coi đây là tròđùa
nhưng tròđùa này sẽ cóngày làmmấtmặt tất cả chúng ta.
Cộng thêm sự dễ dãi của các hội sẽ làm suy giảmuy tín
của giới nghệ sĩ và các tổ chức hội. Theo tôi, cần cómột
động thái xử lý rõ ràng”.
Quan trọngkhôngkém, đây là vấnđề về tư cách của
người nghệ sĩ. Các bạn đọc
LinhĐan
,
QuangMạnh
nhắnnhủ: “Sẽ không vấnđề nếuNgọc Sơn tựnhậnmình
là ônghoàng, soái ca âmnhạc… sao lại bon chendanh
xưng khoa học để ra vẻ trí thức làm gì?”, “Đã gọi là
danh - kể cả biệt danh cũngphải được công nhận bởi số
đông, trên căn cứvững chắcmới cóý nghĩa. Tựmình gọi
mình thì vô nghĩa, người ngoài nghe cũng chỉ để lạimột
cái cười”. Thay cho lời kết, xinmượn ýkiến của độc giả
Hlam
: “Người làm nghệ thuật chân chính sẽ tựnhiên tỏa
sáng và lưu dấu lâudài dù cả đời không có lấymột tấm
bằng. Hãy giữhình ảnh đẹpbởimình là nghệ sĩ, người
hoạt động cho cái đẹp”.
NHÂNCHÍNH
tổng hợp
Casĩtựnhậngiáosư:Phôtrươngvàdễdãi
Phản hồi
“Hà làmviệcvìHàthấy
vui.Tôi luôntinrằngHà
làmmọiđiềuxuấtpháttừ
cáitâmchứkhôngvìbất
cứđiềugìkhác.”
Chuyêngiatâm lý lâmsàng
VÕTHỊMINHHUỆ
Mọingườinhớđếnchịvàgọichịbằnghaichữthânthương
“bácsĩ”,dùchị chẳnghọcynhưng làchuyêngiađiều trị tâm
lý. Những lầnchị gọi cho tôi, khi thì kểchuyện saocác thầy
cô thấyhọc trònghịchphámột tí làphán“tựkỷ”, bắtđưađi
khám, bắt uống thuốc…, lúc lại đauđáu chuyệnnhiều trẻ
bị lạmdụng tìnhdục lắm, giờ làm sao.
Khi nghỉ công tácởđơn vị nhànước, chị ra làm riêngđể
được làm nhiều hơn. Mởmột trung tâm tư vấn, dạy cho
trẻ chuyênbiệt, chị thấy chưađủnên làm thêm trung tâm
nữa. Banngày làmviệckhônghết, chị dành cảđêmkhông
ngủđể tư vấn trực truyến chophụhuynh. Có lẽ chị không
muốnngủđâu!
"Dừngchântrênbếnkhichiềunắngchưaphai…SàiGònđẹp
lắmSàiGònơi,SàiGònơi!".C
hiềunay, tôimởbàihátnghe lại
giọng ca của chị. Sài Gònđẹp lắm, chị vẫn yêuđời lắmmà
saochị rađi sớm thế, chị ơi!
DUYTÍNH
Bạnđọc tiếcnhớBSThanhHà
MinhHuệ
:
“Nhớbạnấyvới tấtcảnhữnggìbạnấy làmcho
mọingười”
.
MỹHạnh:
Người phụnữkiêncườngvới tinh thần thépvà
trái timđầyyêu thương”.
QuốcNguyễn:
“Một conngười với nhâncáchcaođẹp, chỉ
biết lo chongười khácmàquên cảbản thânmình. Ngưỡng
mộ, kính trọng, quýmến”.
HoaHuongDuong:
“Nhờbác tư vấnmà con emmới có
được tiếngnói”.
NhuPhung:
“Khi giới thiệugiađình các bé có con tự kỷ
nhưngkhôngkhágiảvớibác,họcảmơnemnhưngem thầm
cảmơntrờiPhật,cảmơnbácđãhiệndiệntrêncuộcsốngnày”
.
tựkỷ, cácchương trìnhgiúp
đỡ trẻemởNhi đồng2, đêm
Trung thu cho các bé ởNhi
đồng 1, BVUng bướu... Hà
luôn quay cuồng với những
dựán, luônvì bệnhnhân, tất
cảvìmọingười.Hà làmviệc
vì Hà thấy vui. Tôi luôn tin
rằng Hà làmmọi điều xuất
phát từcái tâmchứkhôngvì
bất cứđiều gì khác”.
Có lẽđãhọcđượcsựmạnh
mẽcủamẹ,con traichịkhông
muốn sự ra đi củamẹ là nỗi
bi lụy. Anh nói: “Chàomẹ,
concònchưakịpchứngminh
chomẹ thấycon trưởng thành
như thế nào nhưng con hứa
mỗi khimẹnhìnxuống con,
mẹ sẽmỉm cười!”.
Chịđã truyền lửachongười
ở lại, khiến chonhững công
việc ý nghĩa chị làm, những
đónggóp choxãhội của chị
không dừng lại khi chị ra đi
mà sẽđượckéodài, nối tiếp
bởi các cộng sự, bạn bè và
người tin yêu chị.■
1...,4,5,6,7,8,9,10,11,12,13 15,16,17,18,19,20
Powered by FlippingBook