7
        
        
          Ngày 28-12, TAND TP Cần Thơ xử sơ thẩm đã
        
        
          tuyên phạt Trần Thanh Tâm (47 tuổi) 20 năm tù về
        
        
          tội giết người. Nạn nhân trong vụ án này chính là vợ
        
        
          của bị cáo.
        
        
          HĐXX nhận định bị cáo chỉ vì nghi ngờ vợ có
        
        
          quan hệ tình cảm với hàng xóm mà đánh vợ đến bất
        
        
          tỉnh mới dừng. Dù được đưa đi cấp cứu nhưng bị
        
        
          hại đã tử vong do chấn thương sọ não. Hành vi của
        
        
          bị cáo là đặc biệt nghiêm trọng, cần xử nghiêm để
        
        
          răn đe và phòng ngừa chung.
        
        
          Tuy nhiên, tòa cũng xét bị cáo có nhiều tình tiết
        
        
          giảm nhẹ như thành khẩn khai báo, ăn năn hối cải,
        
        
          đã tích cực khắc phục hậu quả. Mẹ của bị hại cũng
        
        
          xin giảm nhẹ hình phạt cho bị cáo.
        
        
          Bị cáo Tâm đã khóc suốt từ đầu đến cuối phiên
        
        
          xử, luôn tỏ ra ăn năn về hành vi của mình và nhiều
        
        
          lần nói “muốn chết theo vợ”. Việc bị cáo khóc quá
        
        
          nhiều khiến một vị hội thẩm đặt câu hỏi: “Ba tháng
        
        
          trước bị cáo hùng hổ đánh vợ vậy đó, mà giờ ra
        
        
          tòa khóc lóc, đứng không nổi thì bị cáo thấy mình
        
        
          sao?”.
        
        
          Theo cáo trạng, Tâm và chị H. là vợ chồng, hành
        
        
          nghề đưa đò ở xã Nhơn Ái, huyện Phong Điền, TP
        
        
          Cần Thơ. Chiều 21-9, sau khi đi uống bia về, Tâm
        
        
          đến nhà ông V. ngụ cùng ấp để đòi tiền ông này
        
        
          thiếu nợ. Trong lúc nói chuyện, ông V. nói với Tâm
        
        
          về việc thấy chị H. đi vào nhà ông T. cạnh đó.
        
        
          Nghi ngờ chị H. có quan hệ tình cảm với ông T.
        
        
          nên Tâm xuống bến đò gặp chị H. để hỏi chuyện
        
        
          nhưng chị này không thừa nhận. Tâm bực tức dùng
        
        
          tay đánh vào mặt chị H. một cái, chị H. bỏ đi, còn
        
        
          Tâm về nhà nằm nghỉ.
        
        
          Tối cùng ngày, chị H. về nhà lấy quần áo để đi
        
        
          tắm. Lúc này, Tâm từ trong phòng ngủ đi ra để tiếp
        
        
          tục hỏi chị H. về việc có quan hệ tình cảm với ông
        
        
          T. Thấy Tâm lớn tiếng nên chị H. cầm quần áo bỏ
        
        
          chạy ra đường. Tâm đuổi theo sau.
        
        
          Chạy cách nhà 200 m thì chị H. vấp ngã xuống
        
        
          đường. Tâm chạy đến nắm tóc kéo chị H. về nhà.
        
        
          Chị H. chống cự thì bị Tâm đánh vào mặt và đập
        
        
          đầu xuống đường bê tông… Đến khi thấy đầu vợ
        
        
          chảy máu, bất tỉnh Tâm mới dừng lại.
        
        
          Sau đó, Tâm cùng mẹ vợ đưa nạn nhân đi bệnh
        
        
          viện cấp cứu. Sáng sớm hôm sau, gia đình xin
        
        
          chuyển viện cho chị H. lên bệnh viện trên TP.HCM
        
        
          nhưng các bác sĩ xác định chị H. tử vong trước khi
        
        
          vào viện. Theo kết luận giám định, chị H. tử vong
        
        
          do xuất huyết não sau chấn thương sọ não nặng do
        
        
          vật tày.
        
        
          
            NHẪN NAM
          
        
        
          Pháp luật
        
        
          
            &
          
        
        
          cuộc sống -
        
        
          ThứBa29-12-2020
        
        
          MINHVƯƠNG
        
        
          T
        
        
          AND quận Thủ Đức (TP.HCM)
        
        
          vừa xử sơ thẩm vụ tranh chấp
        
        
          thay đổi người trực tiếp nuôi
        
        
          con sau ly hôn giữa nguyên đơn là
        
        
          ông TXL và bị đơn là bà NTHN.
        
        
          HĐXX quyết định chấp nhận
        
        
          yêu cầu khởi kiện, giao cháu bé
        
        
          cho ông L. trực tiếp nuôi dưỡng.
        
        
          “Cháu nói muốn ở với cha”
        
        
          Theo hồ sơ, ông L. và bà N. là
        
        
          vợ chồng có đăng ký kết hôn và có
        
        
          con chung là cháu TGH (sinh ngày
        
        
          9-1-2007). Quá trình chung sống,
        
        
          cả hai nảy sinh nhiều mâu thuẫn
        
        
          và đã ly hôn. Theo thỏa thuận, bà
        
        
          N. sẽ trực tiếp nuôi dưỡng cháu H.
        
        
          Ông L. có nghĩa vụ cấp dưỡng cho
        
        
          cháu H. 3 triệu đồng/tháng cho đến
        
        
          khi cháu đủ 18 tuổi.
        
        
          Đến ngày 29-9, ông L. khởi kiện
        
        
          yêu cầu tòa án tuyên buộc bà N.
        
        
          phải giao con cho ông trực tiếp nuôi
        
        
          dưỡng. Lý do là bà N. không còn
        
        
          đủ điều kiện để chăm sóc tốt cho
        
        
          cháu H. Cụ thể, ông L. cho rằng bà
        
        
          N. thường hay la mắng, vắng nhà,
        
        
          để cháu H. ở nhà một mình. Đồng
        
        
          thời, bà N. có nhiều mối quan hệ
        
        
          cá nhân làm ảnh hưởng đến việc
        
        
          nuôi dạy cháu bé.
        
        
          Tại tòa, phía nguyên đơn giữ
        
        
          nguyên yêu cầu khởi kiện, cho
        
        
          rằng sự chăm sóc của mẹ dành cho
        
        
          cháu H. là không đầy đủ, cháu học
        
        
          hành sa sút, không dám xin tiền
        
        
          mẹ để mua dụng cụ học tập vì sợ
        
        
          bị la mắng.
        
        
          Ông L. cũng cho rằng mình có
        
        
          điều kiện tốt hơn để nuôi con, chỗ
        
        
          ở ổn định, đang kinh doanh một
        
        
          quán cơm thu nhập 15-18 triệu
        
        
          đồng/tháng.
        
        
          Đáng nói là lý do quan trọng
        
        
          khiến ông muốn trực tiếp nuôi
        
        
          dưỡng con là vì cháu nói muốn ở
        
        
          với cha. Theo ông, con gái nói với
        
        
          cha rằng việc học rất căng thẳng
        
        
          nhưng về nhà lại thường xuyên bị
        
        
          mẹ la mắng, cằn nhằn…
        
        
          Không giao con vì sợ
        
        
          chiếm đoạt tài sản
        
        
          Tuy nhiên, bị đơn không chấp
        
        
          nhận yêu cầu trên. Luật sư của bị
        
        
          đơn cho rằng cháu H. vẫn đi học
        
        
          bình thường, mẹ cháu vẫn đưa
        
        
          đón đúng giờ, cháu muốn ăn uống
        
        
          hay mua sắm gì mẹ cũng đáp ứng.
        
        
          Trong khi đó, dù mới ly hôn được
        
        
          năm tháng nhưng ông L. đã không
        
        
          thực hiện nghĩa vụ cấp dưỡng cho
        
        
          con ba tháng.
        
        
          Bà N. trình bày làm giúp việc cho
        
        
          một gia đình đã nhiều năm, có chế
        
        
          độ tiền lương, thưởng đầy đủ. Bản
        
        
          thân bà là mẹ, có thể chăm sóc tốt
        
        
          cho con. Đồng thời, bà cũng đưa
        
        
          ra khoản tiền 1 tỉ đồng trong sổ tiết
        
        
          kiệm để đảm bảo mình có thể cho
        
        
          con đi học ở những cấp cao hơn.
        
        
          Tại tòa, HĐXX đề cập đến việc
        
        
          Bị đơn
        
        
          tại tòa.
        
        
          Ảnh: MV
        
        
          cháu bé mong muốn được ở với
        
        
          cha thể hiện trong văn bản gửi
        
        
          tòa của cháu. Bà N. cho rằng đó
        
        
          là vì cháu bị cha dụ dỗ. Việc ông
        
        
          L. đến thăm con, bà N. không hề
        
        
          ngăn cản. “Ông L. muốn đưa con
        
        
          đi ăn, đi chơi ở đâu, tôi cũng đồng
        
        
          ý vì đó là hạnh phúc của con” - bà
        
        
          N. nói. Bà N. cho biết có hỏi con
        
        
          về việc muốn ở với cha nhưng con
        
        
          không trả lời.
        
        
          Đáng nói là bà N. cho rằng việc
        
        
          ông L. muốn giành quyền trực tiếp
        
        
          nuôi con là nhằm mục đích chiếm
        
        
          đoạt tài sản, vì một nửa căn nhà là
        
        
          tài sản chung bà N. đã cho cháu H.
        
        
          Bà không đồng ý để ông L. trực tiếp
        
        
          nuôi con vì ông L. có tính dối trá.
        
        
          Tòa căn cứ vào
        
        
          nguyện vọng đứa con
        
        
          HĐXX nhận định cháu bé năm
        
        
          nay đã 14 tuổi, tuy chưa đủ tuổi
        
        
          trưởng thành nhưng đã đủ nhận
        
        
          thức, có thể cảm nhận được tình
        
        
          thương của cha mẹ. Cháu bé có
        
        
          thể nhận thức được việc ở với cha
        
        
          hay mẹ thì có thể phát triển tốt cả
        
        
          về thể chất và tinh thần. Cháu đã có
        
        
          văn bản gửi đến tòa thể hiện việc
        
        
          muốn ở với cha.
        
        
          HĐXX cũng đưa ra căn cứ pháp
        
        
          lý để áp dụng là quy định tại khoản
        
        
          3 Điều 84 Luật Hôn nhân và Gia
        
        
          đình 2014: “Việc thay đổi người trực
        
        
          tiếp nuôi con phải xem xét nguyện
        
        
          vọng của con từ đủ bảy tuổi trở lên”.
        
        
          Về phía ông L. cũng có nguyện
        
        
          vong nuôi con. Hiện tại ông L. có
        
        
          chỗ ở hợp pháp, kinh doanh quán
        
        
          cơm, có ô tô riêng sử dụng để kiếm
        
        
          thêm thu nhập, đủ điều kiện để
        
        
          chăm sóc con.
        
        
          Trong khi bà N. không có công
        
        
          việc ổn định, không thể đảm bảo
        
        
          cuộc sống về sau cho cháu bé. Từ
        
        
          đó, HĐXX quyết định chấp nhận
        
        
          yêu cầu của nguyên đơn.•
        
        
          HĐXX nhận định cháu
        
        
          bé đã 14 tuổi, tuy chưa
        
        
          đủ tuổi trưởng thành
        
        
          nhưng đủ nhận thức việc
        
        
          ở với cha hay mẹ thì có
        
        
          thể phát triển tốt cả về
        
        
          thể chất và tinh thần.
        
        
          BịcáoTrầnThanhTâmtạitòasơthẩmngày28-12.Ảnh:N.NAM
        
        
          Chồngđánh chết vợ vì ghen, ra tòakhóc lóc
        
        
        
          Khi con trẻ muốn ở với cha
        
        
          Do con trẻ có nguyện vọng ở với cha nên tòa chấp nhận yêu cầu khởi kiện, giao cháu bé
        
        
          cho người cha trực tiếp nuôi dưỡng.
        
        
          Cựu công an lừa chạy án hầu tòa
        
        
          Ngày 28-12, TAND TP.HCM xử sơ thẩm vụ lừa đảo đưa nhận hối
        
        
          lộ liên quan đến một cựu cán bộ công an.
        
        
          VKS đề nghị tuyên phạt Phạm Quang Tiến (cựu cán bộ công an)
        
        
          8-9 năm tù về tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản.
        
        
          Trần Thị Diệu Trang bị đề nghị phạt 5-6 năm tù về tội môi giới
        
        
          hối lộ. Nguyễn Vũ Thanh Thủy và Nguyễn Long cùng bị đề nghị
        
        
          3-4 năm tù về tội đưa hối lộ.
        
        
          Theo hồ sơ, ngày 15-11-2018, Nguyễn Duy gọi điện thoại cho
        
        
          Trang nói liên quan đến vụ trộm xảy ra trên địa bàn quận Tân Phú
        
        
          và đang bị truy bắt. Duy nhờ Trang tìm người giúp để không bị
        
        
          công an bắt.
        
        
          Trang gọi điện thoại nhờ Tiến. Tiến ra giá 300 triệu đồng. Trang
        
        
          báo lại 320 triệu đồng. Sau đó, Thủy và Long đưa cho Trang số tiền
        
        
          như yêu cầu để chạy án cho em trai tại khách sạn ở phường Bình
        
        
          Hưng Hòa A, quận Bình Tân do Trang làm chủ.
        
        
          Ngày 19-11-2018, Long, Trang cùng em gái đón xe đến quán cà
        
        
          phê trên đường Đào Duy Từ (phường 6, quận 10) gặp Tiến để đưa
        
        
          tiền. Hai ngày sau, Nguyễn Duy gọi điện thoại báo vẫn bị công an
        
        
          truy bắt nên người thân nghi ngờ Trang lừa đảo, liền đi tố cáo.
        
        
          Quá trình điều tra, Tiến khai do Trang năn nỉ quá nên đã gọi điện
        
        
          thoại trao đổi với một người trước đây là cán bộ tại VKSND quận
        
        
          10 nhờ giúp. Tiến có cung cấp đoạn ghi âm để minh chứng việc đã
        
        
          giao toàn bộ số tiền nhận được cho người này.
        
        
          Tuy nhiên, nội dung đoạn ghi âm, Tiến không nói rõ về nguồn
        
        
          gốc số tiền, mục đích và thực tế số tiền đã đưa là bao nhiêu. Trong
        
        
          khi ngoài Tiến, không có ai biết hoặc từng liên hệ với người này.
        
        
          Kết luận giám định của Phân viện Khoa học hình sự Bộ Công an
        
        
          về mẫu tiếng nói ghi âm chất lượng kém, không đủ điều kiện để
        
        
          tiến hành giám định. Tiến cũng không cung cấp được chứng cứ, tài
        
        
          liệu nào khác để chứng ninh nên cơ quan điều tra không có căn cứ.
        
        
          Hôm nay (29-12), phiên xử tiếp tục.
        
        
          
            HOÀNG YẾN