13
Đời sống xã hội -
ThứBa16-11-2021
nhìn lên trần nhà. Thuê võng
ở đây được bốn năm thì bệnh
tai biến ập đến, người đàn
ông tên Hùng (55 tuổi, quê
Tây Ninh) giờ đây đã mất
đi khả năng lao động, hai
năm nay chủ quán thương
tình cho ông nằm lại, cho
gì thì ăn đó.
Như trút được nỗi lòng,
ông kể: “Tôi và vợ ly hôn
được 10 năm, đứa con gái
theo mẹ nó rồi không nhớ
tôi nữa. Tôi xuống Sài Gòn
chạy xe ôm, thời gian đầu
chạy xe đến đâu thì tôi ngủ ở
đó, hôm thì ngủ trên xe, ngày
TÚNGÂN-ANHTHƯ
L
à một trong các quán cà
phê võng nằm dọc theo
quốc lộ 1A đoạn qua
quận Bình Tân, TP.HCM
nhưng quán 439 của bà Quy
đặc biệt hơn bởi nơi ấy đậm
tình người.
Quán có khoảng
40 chiếc
võng xanh thẫm giăng dọc
hai bên lối đi, đằng sau có
nơi để khách cất xe và cả chỗ
tắm giặt khi cần. Quán còn
có các thanh sắt vắt ngang
để khách treo đồ cùng những
cánh quạt máy phủ bụi.
Ai đói khổ quá thì
được ăn, ở miễn phí
Ông Lê Thanh Tùng (75
tuổi, quê Tiền Giang) dáng
vẻ gầy gò với chiếc xe đạp
cũ cùng bao ve chai trở về
quán sau một ngày dài. Ông
nói: “Mấy nay ve chai sụt
giá lắm, giảm gần một nửa.
Bữa nào người ta uống bia
người ta cho thì tôi lượm
được nhiều, hôm nay đi cả
ngày nhưng ít quá nên tôi
về sớm”.
Theo lời kể của ông, trước
đây khi chưa có dịch, buổi
tối ông thường ra đường Ba
Tháng Hai để xin cơm từ
thiện. Có hôm người ta cho
2-3 phần thì mang về chia
cho mấy người khó khăn ở
đây ăn chung. Mấy lúc đó về
khuya lắm, gần 1 giờ sáng
mới về. Bây giờ dịch bệnh
nguy hiểm nên ông không
đi nữa, có gì ăn đó. “Ở đây
chủ quán cho tắm rửa, giặt
giũ thoải mái, đợt dịch bùng
phát mạnh chủ quán giúp đỡ
cơm nước, giờ dịch bớt rồi
mình phải tự lo, đâu thể để
chủ quán lo hoài được”. Là
khách ở quán võng này đã
hai năm, ông Tùng thân thiết
với chủ quán như người nhà.
Nụ cười tươi rói khi ông kể
về ân tình ở nơi trú thân vẫn
thường trực trên khuôn mặt
đã hằn sâu những khổ cực
của đời người.
Ở trong góc quán, sát bức
tường xi măng, một người
đàn ông nằm đó trên chiếc
giường được cho lại từ một
người khách thuê khác đã
rời đi, ánh mắt buồn xa xăm
ÔngHùng bị tai biến đã hai nămnay, được chủ quán thương tình
cho ở lại không thu tiền và nấu cơmcho ăn. Ảnh: TÚNGÂN
Họ đã nói
Ông Hùng giờ đây
đã mất đi khả năng
lao động, hai năm
nay bà Quy thương
tình cho ông nằm
lại ở quán, cho gì thì
ăn đó.
Sẵn lòng cưu mang
người dưng đến cùng
Ai khó khăn quá thì tôi chấp
nhận cho họ ngủ lại rồi mỗi
ngày nấu cơm cho người ta
ăn. Già rồi ở vậy nó vui. Tôi mở
quán này hoài, cho họ ở hoài,
chừng nào chủ đất lấy đất lại
thì tôi mới thôi.
Bà
NGUYỄNTHỊ QUY
, chủ quán võng
Cho thuê võng ngủ rồi cưu mang
luôn người cơ nhỡ
Thu tiền 20.000 đồngmỗi ngày trênmỗi cánh võng nhưng ai bệnh tật, nghèo đói thì cứ nằmđó,
bà Quy nuôi luôn ăn, ở như chămngười thân.
ngủ ở vỉa hè. Rồi người ta
thấy vậy chỉ xuống đây thuê
võng ngủ cho rẻ, có 20.000
đồng, chứ hồi đó giờ làm gì
có tiền mà mướn nhà trọ ở.
Từ ngày đổ bệnh tai biến đứt
mạch máu não, tôi bán xe,
bán điện thoại để vô bệnh
viện rồi mua thuốc uống.
Chủ quán thấy vậy không
lấy tiền nữa, còn nấu cơm
cho ăn, người ta ăn gì thì chị
cho tôi ăn đó. Mấy tháng nay
dịch bệnh không có tiền, hết
thuốc gân tay chân nó rút lại,
duỗi thẳng ra nó đau lắm”.
Không đành lòng
thấy người ta
ngủ gầm cầu
Chia sẻ về những vị khách
đặc biệt nương náu nhiều năm
ở đây, bà NguyễnThị Quy (50
tuổi) - chủ quán võng vui vẻ
chia sẻ: “Tôi mở quán võng
này được bảy năm rồi, tại thấy
người ta không có chỗ ngủ
nên mình mở ra cho người
ta ngủ thôi chứ để người ta
ngủ gầm cầu, ngoài đường
tội lắm, ngủ ở đây giá rẻ. Đa
số ở đây là dân tứ xứ, người
lượm ve chai, đi phụ hồ, chạy
xe ôm… Có khi vợ chồng,
con cái dẫn nhau tới đây ở,
tôi bao tắm giặt, nhà vệ sinh
sạch sẽ, nước đá uống thoải
mái và chỉ lấy 20.000 đồng
mỗi ngày”.
Cũng theo lời kể của bà
Quy: “Thời điểm dịch bệnh,
chính quyền đến kiểm tra
nhưng vẫn cho khách ở kẹt
lại chừng 20 người mà mình
đóng cửa cho họ ở trong nhà
luôn. Chứ bắt họ đi ra ngoài,
họ mang bệnh họ chết rồi sao,
mà đi ra rồi họ ngủ dưới gầm
cầu bị đuổi, bị bắt”.
Bà Quy vừa dứt lời, đằng
trước quán, một ông cụ tóc
bạc, da nhăn nheo vì tuổi già
dựng chiếc xe đạp nép sát
vào trong rồi tiến về chỗ bà
chủ quán. Ngồi xuống chiếc
ghế nhựa, ngả lưng sau một
ngày bán hơn trăm tờ vé số,
cụ ông Cao Quang Vinh (76
tuổi, quê Sóc Trăng) chậm
chạp nói: “Sáng tôi đạp xe
lên Khu công nghiệp Tân
Tạo bán vé số tới chiều thì
về đây nấu nướng, ngủ nghỉ.
Đợt dịch rồi tôi kẹt ở đây
không về quê được, cả hai
vợ chồng tôi đều bị F0, cách
ly hết gần một tháng mà may
mắn khỏi bệnh. Tôi chỉ mới
đi bán lại gần một tháng nay
thôi, trước đây bán được 200
tờ mà nay 100 tờ mỗi ngày
là tốt lắm rồi, dịch bệnh khó
khăn nên người ta ít mua”.•
BàNguyễn Thị Quy - chủ quán võng đêm439. Ảnh: TÚNGÂN
Nhân dịp kỷ niệm 39 năm ngày Nhà giáo Việt Nam,
chiều tối 15-11, Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc đã đến
thăm một số nhà giáo tiêu biểu ở TP.HCM.
Đến thăm cô giáo Triệu Thị Huệ, Nhà giáo ưu tú,
nguyên tổ trưởng tổ ngữ văn Trường THPT chuyên Lê
Hồng Phong, Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc chia
buồn sâu sắc đến cô và gia đình vì chồng cô đã không
may qua đời vì COVID-19 cách đây hai tháng. Chủ tịch
nước mong cô và gia đình sớm vượt qua nỗi đau để tiếp
tục cống hiến cho sự nghiệp giáo dục và phát triển của
TP.HCM.
Chủ tịch nước biểu dương cô Triệu Thị Huệ vì đã có
nhiều đóng góp cho sự phát triển giáo dục của TP.HCM.
Cô Huệ có 26 năm công tác tại các trường THPT Nguyễn
Trãi và chuyên Lê Hồng Phong. Cô Huệ đã không ngừng
cố gắng để hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao, có
nhiều đóng góp cho trường, TP, đặc biệt là công tác bồi
dưỡng học sinh giỏi; biên soạn tài liệu, sách tham khảo.
Là một tổ trưởng chuyên môn gương mẫu, năng động,
cô Huệ đã cùng tổ bộ môn xây dựng và thực hiện nhiều
hoạt động chuyên môn hiệu quả, tạo được sức lan tỏa
lớn, góp phần nâng cao chất lượng dạy và học, góp phần
vào thành tích của Trường THPT chuyên Lê Hồng Phong
trong nhiều năm liền đạt danh hiệu tập thể lao động xuất
sắc và cờ thi đua của UBND TP.
Hiện cô là hội viên Hội Nhà văn Việt Nam và trưởng
ban nhà văn nữ của Hội Nhà văn TP.HCM.
Trong buổi tối cùng ngày, Chủ tịch nước cũng đã đến
thăm PGS-TS Lý Hòa, Anh hùng lao động, nguyên Hiệu
trưởng Trường ĐH Tổng hợp TP.HCM. Chủ tịch nước
Nguyễn Xuân Phúc đánh giá cao nỗ lực phấn đấu của
ông Lý Hòa. Từ một thương binh hạng nặng nhưng ông
Hòa đã tự học để trở thành một nhà giáo, nhà khoa học
với nhiều đề tài khoa học, đặc biệt là đề tài chống bom
Mỹ bảo đảm giao thông miền Bắc, rồi trở thành cán bộ
giáo dục, được Nhà nước trao tặng bốn huân chương Lao
động.
Ông Hòa còn nhường ngôi biệt thự ở quận 5 để xây
trường mẫu giáo cho trẻ em. Hiện nay, PGS-TS Lý Hòa
vẫn góp phần đào tạo sau đại học và dạy vật lý đại cương
cho một số trường.
Chủ tịch nước nhấn mạnh tấm gương của thầy giáo Lý
Hòa là một biểu hiện nữa về tinh thần hiếu học, ý chí vượt
khó tìm đến tri thức của người Việt Nam.
NGUYỆT NHI
Chủ tịchnướcNguyễnXuânPhúc thămcác nhàgiáo tiêubiểu tại TP.HCM
Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc thăm, tặng quà
cho nhà giáo ưu tú Triệu Thị Huệ. Ảnh: NGUYỆTNHI