193-2018 - page 6

6
Pháp luật
&
cuộc sống -
ThứNăm23-8-2018
tay vào rừng đặc dụng Đắk Uy chia
nhau đi tìm cây gỗ trắc và đã cưa hạ
được hai cây gỗ trắc. Khi nhómTùng
vận chuyển gỗ trắc đưa đi tiêu thụ
thì bị Công an xã Đắk Mar (huyện
Đắk Hà) phát hiện, truy bắt. Tổng
cộng nhómTùng đã cưa 12 khúc gỗ
trắc có tổng khối lượng là 0,963 m
3
(trị giá hơn 157 triệu đồng).
Tháng 8-2013, TAND huyện Đắk
Hà xử sơ thẩm đã phạt Tùng và tám
đồng phạm từ ba năm sáu tháng tù
đến bốn năm chín tháng tù về tội
hủy hoại rừng theo Điều 189 BLHS.
Sau đó, TAND tỉnh Kon Tum xử
phúc thẩm đã giữ nguyên tội danh
hủy hoại rừng đối với chín bị cáo và
chỉ giảm án cho một người.
Vụ thứ hai, khuya 9-11-2014,
NguyễnVăn Q. cùng ba người khác
vào rừng đặc dụng Đắk Uy cưa gỗ
trắc, khi đang cắt từng đoạn ngắn để
tiện cho việc vận chuyển ra ngoài đi
tiêu thụ thì bị lực lượng kiểm lâm
thuộc Hạt Kiểm lâm rừng đặc dụng
Đắk Uy phát hiện, truy đuổi nên tất
cả bỏ chạy. Cây gỗ trắc nhóm này
cưa hạ có khối lượng 1,307 m
3
(trị
giá hơn 160 triệu đồng).
Nhóm Q. bỏ trốn và đều bị truy
nã. Ba đồng phạm của Q. lần lượt
bị bắt trước và bị khởi tố, truy tố,
xét xử về tội hủy hoại rừng. Tháng
9-2017, đến lượt Q. bị TAND huyện
Đắk Hà phạt 36 tháng tù về tội hủy
hoại rừng...
Quyết định kháng nghị
không thuyết phục
Như vậy, có thể thấy việc áp dụng
pháp luật hình sự của chính TAND
huyện Đắk Hà (tòa xử sơ thẩm kết
án năm công dân về tội trộm cắp
tài sản) đã có sự không thống nhất.
Bởi lẽ cùng một hành vi cưa gỗ trắc
trái phép trong rừng đặc dụng, vụ
này TAND huyện Đắk Hà xử về tội
hủy hoại rừng, vụ kia lại xử về tội
trộm cắp tài sản.
Nhận xét về vụ án của năm công
dân, luật sưBùi QuangNghiêm (Phó
Chủ nhiệmĐoàn Luật sư TP.HCM)
khẳng định quyết định kháng nghị
giám đốc thẩm của TAND Tối cao
không phù hợp với quy định của
pháp luật, gây hoang mang cho
những người thực thi công tác xét xử.
Theo luật sư Nghiêm, hành vi
cưa gỗ trắc của năm công dân là
sai nhưng chưa đến mức phải truy
cứu trách nhiệm hình sự bởi những
lý do sau:
Thứ nhất, Điều 12 Nghị định
157/2013 của Chính phủ (quy định
xử phạt vi phạm hành chính về quản
lý rừng, phát triển rừng, bảo vệ
rừng và quản lý lâm sản) quy định
rất rõ người có hành vi lấy lâm sản
trong rừng không được phép của
cơ quan nhà nước có thẩm quyền
hoặc được phép nhưng đã thực hiện
không đúng quy định cho phép bị
xử phạt tiền từ 2 triệu đến 8 triệu
đồng đối với hành vi khai thác trái
phép gỗ trắc dưới 0,3 m
3
trong rừng
đặc dụng thuộc loài nguy cấp, quý,
hiếm nhóm IIA. Trong vụ án này,
năm công dân chỉ cưa 0,123 m
3
, nên
không thể xử lý hình sự về hành vi
khai thác rừng trái phép theo Điều
175 BLHS 1999.
Thứ hai, theo Thông tư liên tịch
số 19/2007 giữa Bộ NN&PTNT,
Bộ Tư pháp, Bộ Công an, VKSND
Tối cao, TANDTối cao (hướng dẫn
một số điều của BLHS về các tội
phạm trong lĩnh vực quản lý rừng,
bảo vệ rừng và quản lý lâm sản) thì
chỉ có thể xử lý năm công dân về
các tội xâm phạm sở hữu (trong đó
có tội trộm cắp tài sản) khi cây gỗ
NGÂNNGA
X
ung quanh vụ năm công dân
cưa cây gỗ trắc chết khô tại
rừng đặc dụng Đắk Uy bị Phó
Chánh án TAND Tối cao Nguyễn
Trí Tuệ kháng nghị giám đốc thẩm
yêu cầu xử lý tội trộm cắp tài sản,
PV
Pháp Luật TP.HCM
đã tìm
hiểu thực tiễn xử lý hình sự hành
vi này ở địa phương. Chúng tôi
đã tìm được hai vụ án mà TAND
huyện Đắk Hà (Kon Tum) kết án
người cưa gỗ trắc trong rừng đặc
dụng Đắk Uy về tội hủy hoại rừng
(không phải tội trộm cắp tài sản).
Đều xử tội hủy hoại rừng
Vụ thứ nhất, tháng 4-2012, LêVăn
Tùng và tám người khác mang theo
hai xe cộ (xe đạp thồ tự chế), bốn cưa
Nămcông dân từng được tuyên trắng án, nay lại phải đối mặt với tương lai bất ổn. Ảnh: NN
Cưa gỗ trắc rừng
đặc dụng: Tòa
từng xử tội
hủy hoại rừng
Tìmhiểu thực tiễn xử lý hình sự hành vi
cưa gỗ trắc trong rừng đặc dụng Đắk Uy,
PV
Pháp Luật TP.HCM
phát hiện nhiều
vụ tòa xét xử về tội hủy hoại rừng chứ
không phải tội trộm cắp tài sản...
trắc mà các bị cáo cưa thuộc rừng
trồng hoặc rừng khoanh nuôi tái
sinh. Trong khi đó, rừng đặc dụng
Đắk Uy không phải là rừng trồng,
rừng khoanh nuôi tái sinh.
“Quyết định kháng nghị giám
đốc thẩm của TANDTối cao không
phân tích, lập luận mà chỉ dẫn lại
nội dung vụ án, hai bản án sơ thẩm
và phúc thẩm. Lẽ ra TAND Tối cao
phải chỉ ra được bản án phúc thẩm
của TAND tỉnh Kon Tum áp dụng
sai pháp luật ở điểm nào thì mới có
tính thuyết phục. Tôi cho rằng kháng
nghị giám đốc thẩm yêu cầu TAND
Cấp cao tại Đà Nẵng phải xử năm
công dân về tội trộm cắp tài sản là
không có căn cứ, không vận dụng
đúng quy định của pháp luật, gây khó
khăn cho hoạt động xét xử của các
tòa án sau này. Để pháp luật được
hiểu một cách chính xác, tôi sẽ có
văn bản kiến nghị Ủy ban Thường
vụ Quốc hội giám sát kháng nghị
này của TAND Tối cao” - luật sư
Nghiêm cho biết.•
Bốn phiên tòa chưa xong vụ án
Theo hồ sơ, anh Phan Tiến Dũng là kiểm lâm Ban quản lý rừng đặc
dụng Đắk Uy. Tháng 4-2016, Lê Quốc Khánh xin Dũng vào rừng Đắk Uy
cưa cây gỗ trắc chết khô, Dũng cả nể nên đồng ý. Hôm sau, Khánh cùng
ba người khác cưa cây gỗ trắc chết khô thì bị phát hiện. Khúc gỗ các bị
cáo lấy là 0,123 m
3
(trị giá hơn 19 triệu đồng).
Tháng 9-2016, TAND huyện Đắk Hà phạt năm bị cáo 12-15 tháng tù về
tội trộm cắp tài sản. Năm bị cáo kháng cáo kêu oan, được TAND tỉnh Kon
Tum hủy án sơ thẩm. Tháng 9-2017, TAND huyện Đắk Hà xử sơ thẩm (lần
hai) vẫn phạt năm bị cáo 11-14 tháng tù về tội trộm cắp tài sản. Tháng
6-2018, TAND tỉnh Kon Tum xử phúc thẩm (lần hai) đã tuyên năm bị cáo
không phạm tội.
Cùng một hành vi cưa
gỗ trắc trái phép trong
rừng đặc dụng, vụ này
TAND huyện Đắk Hà xử
về tội hủy hoại rừng, vụ
kia lại xử về tội trộm cắp
tài sản.
Giữnhầmxe người khác để xiết nợ, chỉ phải đềnhơn250.000đồng
Mới đây, TAND huyện Thới Bình (Cà Mau) đã xử sơ
thẩm vụ yêu cầu bồi thường thiệt hại về tài sản giữa bà
BTCT với vợ chồng ông LTL.
Theo đơn khởi kiện, bà T. trình bày trưa 4-2-2017, bà
cho ông BVB (em ruột) mượn xe máy đi chơi. Ông B.
chạy xe đến một quán nước ở xã Tân Phú. Lúc này vợ
chồng ông L. tìm ông B. đòi nợ và ngang nhiên lấy xe
máy của bà đem về. Bà gặp vợ chồng ông L. đưa giấy
đăng ký xe cho xem nhưng vợ chồng ông L. không chịu
trả xe mà giữ 20 ngày mới giao nộp Công an huyện Thới
Bình. Nay bà yêu cầu vợ chồng ông L. bồi thường phần
mất thu nhập trong 19 ngày là 7,6 triệu đồng. Đồng thời
bà yêu cầu khi nhận lại xe, nếu xe còn như lúc vừa bị vợ
chồng ông L. giữ trái phép thì bà mới nhận, nếu xe hư
hỏng hay xuống cấp thì vợ chồng ông L. phải đền xe khác
cho bà.
Về phần mình, vợ chồng ông L. không đồng ý bồi
thường cho bà T. vì cho rằng ông B. tự nguyện giao xe
cho vợ chồng ông quản lý, khi nào có tiền trả thì nhận
lại xe. Khi nhận xe, vợ chồng ông không biết xe thuộc
quyền sở hữu của bà T. Khoảng 19 ngày sau, bà T. đưa
giấy chứng nhận đăng ký xe đứng tên bà T. thì hôm sau vợ
chồng ông đã giao xe cho Công an huyện Thới Bình để trả
cho bà T.
Ông B. (người có quyền lợi, nghĩa vụ liên quan) thì
khai vợ chồng ông L. tự ý xiết xe. Ông gọi điện thoại báo
cho bà T. và bà T. có báo công an lập biên bản. Khi công
an đến, vợ chồng ông L. vẫn không giao xe mà giữ xe 20
ngày mới giao xe cho công an huyện...
Tại phiên tòa, HĐXX nhận định bà T. là chủ sở hữu
chiếc xe máy trên. Trước đây, sau khi phía bà T. tố cáo
và sau một quá trình xác minh, Công an huyện Thới
Bình đã ra quyết định không khởi tố vụ chiếm giữ xe
này. Phía bà T. đã khiếu nại và Công an huyện Thới
Bình đã giải quyết.
Theo HĐXX, tại thời điểm vợ chồng ông L. giữ xe có
cơ sở xác định không có sự đồng ý của bà T. hay ông
B. (người được bà T. giao trực tiếp quản lý xe) là xâm
phạm quyền của chủ sở hữu. Chiếc xe là phương tiện
tạo thu nhập hằng ngày cho gia đình bà T. nên vợ chồng
ông L. phải bồi thường thiệt hại trong 19 ngày chiếm
hữu xe.
Qua xác minh, thu nhập trung bình của bà T. từ việc
buôn bán tạp hóa là 20.000 đồng/ngày. Thời điểm vợ
chồng ông L. giữ xe là dịp Tết, thu nhập của gia đình bà
tăng gấp đôi (40.000 đồng/ngày). Do không có phương
tiện đi giao hàng nên thu nhập chỉ đạt 2/3, bị giảm sút
1/3. Vì vậy, yêu cầu của bà T. đòi bồi thường thu nhập chỉ
được chấp nhận một phần.
Từ đó HĐXX buộc vợ chồng ông L. liên đới bồi thường
phần thu nhập bị giảm sút cho bà T. là hơn 250.000 đồng.
Đối với chiếc xe mà Công an huyện Thới Bình đang
quản lý, vì bà T. chưa nhận xe, thiệt hại thực tế chưa phát
sinh nên HĐXX bác yêu cầu của bà về việc chỉ nhận lại
xe nếu xe ở tình trạng như lúc mới bị giữ trái phép, nếu
xe bị hư hỏng hay xuống cấp thì vợ chồng ông L. phải bồi
thường xe khác. Theo HĐXX, trường hợp chứng minh
được thiệt hại thực tế đối với chiếc xe thì bà T. có quyền
khởi kiện vợ chồng ông L. trong vụ án khác.
MINH KHÁNH
1,2,3,4,5 7,8,9,10,11,12,13,14,15,...16
Powered by FlippingBook