 
          
            12
          
        
        
          THỨHAI
        
        
          23-11-2015
        
        
          
            Doi song xa hoi
          
        
        
          Saukhiđược
        
        
          toạinguyện
        
        
          ướcmơđược
        
        
          một lần làm
        
        
          chiếnsĩcảnh
        
        
          sátgiao thông,
        
        
          cậubémang
        
        
          trongmìnhcăn
        
        
          bệnhquáiác
        
        
          ung thưmáu
        
        
          đãcómộtgiấc
        
        
          ngủngonnhất
        
        
          từ trướcđến
        
        
          nay.
        
        
          
            .Làngười trực tiếp tổchức,
          
        
        
          
            béDũng vàgiađình có chia
          
        
        
          
            sẻgìđặcbiệtvớiôngvàđồng
          
        
        
          
            nghiệphay không?
          
        
        
          
            +
          
        
        
          Saukhi chồngmất,một
        
        
          mình chị Hương phải gồng
        
        
          gánh nuôi hai con nhỏ. Tết
        
        
          năm 2015, chị phát hiện
        
        
          cháu Dũng bị mắc chứng
        
        
          bệnh ung thư máu quái ác
        
        
          vàphải bỏdở chuyệnhọcở
        
        
          lớp4đểvàobệnhviệnđiều
        
        
          trị.Mọi thứ tưởngchừngnhư
        
        
          sụpđổ trướcmắt.Chịmuốn
        
        
          ômDũngquyên sinhnhưng
        
        
          nghĩvềđứacon traiđầuđang
        
        
          học lớp 11, chị lại không
        
        
          đành. Căn nhà nhỏ cho ba
        
        
          mẹ con được “trưng dụng”
        
        
          cho người ta thuê tháng 2
        
        
          triệu đồng để lấy tiền trang
        
        
          trải việnphí (anh củaDũng
        
        
          ởký túc xáTrườngLêQuý
        
        
          Đôn). Chị vàDũng chuyển
        
        
          vào ở hẳn trong bệnh viện.
        
        
          Những ngày được tạm ra
        
        
          viện, hai mẹ con đưa nhau
        
        
          vềnhàngười thânởnhờvài
        
        
          hôm rồi lại trởvào lấybệnh
        
        
          viện làm nhà.
        
        
          Mặcdùkhôngchiasẻnhiều
        
        
          nhưng chúng tôi cảm nhận
        
        
          đượcniềmvui trongánhmắt
        
        
          củacháuvàgiađìnhkhihoàn
        
        
          thànhước nguyện.
        
        
          
            
              .
            
          
        
        
          
            Việc này có ý nghĩa như
          
        
        
          
            thếnàovớibản thânôngcũng
          
        
        
          
            như các đồng nghiệp?
          
        
        
          
            +
          
        
        
          Anh em như được tiếp
        
        
          thêm đông lực để rèn luyên
        
        
          phấn đấu. Qua câu chuyện
        
        
          này, chúng tôi thấycàngphải
        
        
          có trách nhiệm lớn hơn với
        
        
          xã hội, với nhândân.
        
        
          
            
              .
            
          
        
        
          
            Thếgiớicũngcónhiềucâu
          
        
        
          
            chuyện xúc động về những
          
        
        
          
            embé bị bệnhung thưđược
          
        
        
          
            hoàn thànhướcmơnhưước
          
        
        
          
            mơ làm línhcứuhỏacủamột
          
        
        
          
            bé traisáu tuổiởMỹ,hayước
          
        
        
          
            mơ làm người dơi của cậu
          
        
        
          
            bénăm tuổi bị ung thưmáu.
          
        
        
          
            Phảichăngchươngtrìnhngày
          
        
        
          
            hôm nay cũng bắt nguồn từ
          
        
        
          
            câu chuyện ấy?
          
        
        
          +Không.Mọi chuyệnbắt
        
        
          nguồn từ s thương yêu,
        
        
          chia sẻ của các y, bác sĩ BV
        
        
          Ungbướu, s đồng cảm của
        
        
          lãnh đạo công an thành phố
        
        
          về tâm nguyện dang dở của
        
        
          bệnh nhân mắc bệnh hiểm
        
        
          ngh o, s tâmhuyết củacán
        
        
          bộ, chiến sĩCSGTcũngnhư
        
        
          các nhà thiện nguyện trong
        
        
          việc th c hiện nguyện vọng
        
        
          chocháu…Làmđượcnhững
        
        
          điều này phải khẳng định là
        
        
          bắt nguồn từ tình cảm chân
        
        
          thành của nhữngngườimay
        
        
          mắn hơn dành cho những
        
        
          người khôngđượcmaymắn
        
        
          trong cuộc sống.
        
        
          
            . Xin cámơn ông.
          
        
        
          s
        
        
          Ngườigiúpcậubéungthư
        
        
          “làm”CSGTnóigì?
        
        
          TẤNTÀI
        
        
          S
        
        
          áng 21-11, sinh nhật
        
        
          lần thứ 10 của bé Đỗ
        
        
          TuấnDũngdiễnratrong
        
        
          khuônviênBVUngbướuĐà
        
        
          Nẵng.Cókẹo, cóhoa, cócả
        
        
          bánh sinhnhật vàđặcbiệt là
        
        
          mónquàkhiếncậubévỡòa
        
        
          tronghạnhphúc làđược làm
        
        
          cảnhsátgiao thông (CSGT).
        
        
          Vậy làướcmơcủacậubéđã
        
        
          thànhhiện th c,dù làchỉmột
        
        
          ngày. Chú “binh nhì” dũng
        
        
          cảm đã hoàn thành nhiệm
        
        
          vụcủamình trongmột ngày
        
        
          khônghóachấtvànhữngcơn
        
        
          đau giày xéo.
        
        
          Làngười tr c tiếpnhậnvà
        
        
          hướngdẫnchú“línhmới” làm
        
        
          nhiệm vụ, Đại tá
        
        
          
            LêNgọc
          
        
        
          -
        
        
          Trưởng
        
        
          phòng
        
        
          CSGT,
        
        
          chia sẻ
        
        
          rằngước
        
        
          mơ của
        
        
          Dũng là
        
        
          một s
        
        
          động viên to lớn đối với
        
        
          những chiến sĩ CSGT.
        
        
          
            
              .
            
          
        
        
          
            Phóng viên
          
        
        
          
            
              :
            
          
        
        
          
            Cảm giác
          
        
        
          
            củaông lúcnàynhư thếnào
          
        
        
          
            khivừa tổchứcxongmộtbuổi
          
        
        
          
            sinhnhật, thực hiệnướcmơ
          
        
        
          
            cháybỏngcủacậubé10 tuổi
          
        
        
          
            khôngmaymang trongmình
          
        
        
          
            căn bệnh ung thưmáu?
          
        
        
          
            +
          
        
        
          Đại tá
        
        
          
            LêNgọc:
          
        
        
          Đây là
        
        
          mộtngàyđángnhớ trongcuộc
        
        
          đời làmnghềcủamình.Nhìn
        
        
          cháu Dũng trong sắc phục
        
        
          CSGT, được th chànhcông
        
        
          việccủacảnh sát trênđường
        
        
          tuần tra, kiểm soát, hướng
        
        
          dẫn cho người dân về luật
        
        
          an toàn giao thông, tôi thật
        
        
          s cảmđộng.Bêncạnhkhao
        
        
          khátđượcsống thìkhaokhát
        
        
          được làmCSGTđểgiữgìns
        
        
          yênbìnhchoxãhội củacháu
        
        
          Dũng làđiềukhiếnchúng tôi
        
        
          bất ngờnhất.
        
        
          Từkhihọc lớp1,Dũngđãnói
        
        
          ướcmơđược làm cảnh sát để
        
        
          giúpđỡmọi người tránhkhỏi
        
        
          những tai nạngiao thông. Tôi
        
        
          mải lomưu sinh nuôi con, lo
        
        
          chữa trị cho cháu chứđâu có
        
        
          cáchnàođể thựchiệnđiềuxa
        
        
          vờiđó.Giờthấyconngồitrênxe
        
        
          CSGTnóicườimàtôichảynước
        
        
          mắt.Giađìnhtôicảmơncácbác
        
        
          sĩ, cácchúCSGTđãgiúpcháu
        
        
          Dũng thựchiệnđượcướcmơ
        
        
          củamình.Có lẽnhờ liềuthuốc
        
        
          trị liệu tinh thầnmàđêmqua
        
        
          Dũngđãcómộtgiấcngủngon
        
        
          nhất từ trướcđếnnaydùcháu
        
        
          vẫncònđau.Thứcdậy,convui
        
        
          lắm,nói cườihồnnhiênkhi kể
        
        
          lại chobạnbè nghemìnhđã
        
        
          làmCSGTnhư thếnào.
        
        
          Chị
        
        
          
            NGUYỄNTHỊTHÙYHƯƠNG
          
        
        
          ,
        
        
          mẹcủacháuDũng
        
        
          Họđãnói
        
        
          Sổtay
        
        
          Viếtthưtừmộtướcmơcháybỏng
        
        
          BSLêNa(chuyên
        
        
          khoa Chẩn đoán
        
        
          hình ảnhBVUng
        
        
          bướu),ngườiđaviết
        
        
          thưnóivềướcmơ
        
        
          củaDũnggửi lãnh
        
        
          đạoCônganTPĐà
        
        
          Nẵng,chiasẻ:“Mỗi
        
        
          ngàyởbệnhviện
        
        
          gặp hàng chục,
        
        
          thậm chí hàng
        
        
          trămbệnh nhân.
        
        
          Chỉ cầnbỏ ra10-20phútđểnói chuyệnvới
        
        
          từng người thì sẽ có từng ấy câu chuyện,
        
        
          từngấy tầngnấc
        
        
          xúc động. Hôm
        
        
          ngheDũngnóivề
        
        
          ướcmơ, tôi trăn
        
        
          trở rất nhiều và
        
        
          quyết định viết
        
        
          ragiấcmơấycho
        
        
          ngànhcônganvới
        
        
          hyvọngbiếtđâu
        
        
          chừng ước mơ
        
        
          của Dũng thành
        
        
          hiện thực.Vàmọi
        
        
          chuyệnđãdiễn raxúcđộnghơnnhữnggì
        
        
          tôimong”.
        
        
          
            Nhữngmiếngxươngrồngvàgiấcmơđếntrường
          
        
        
          BéQuỳnh (hơn 10 tuổi) nắm taymẹ bước xuốngnhữngbậc
        
        
          tamcấpđểđếnGềnhĐáDĩa (TuyAn,PhúYên).Bướcđượcchừng
        
        
          hơn chục bậc, bất chợt bé níu taymẹ dừng lại. “Mẹ nhìn kìa!”.
        
        
          Tronghócnúi, sát đườngđi làmột bégái dađennhẻm, đầuđội
        
        
          nón rộng vành, áoquần cũ kỹ. Xungquanh chỗ emngồi la liệt
        
        
          nhữngnhánh xương rồngbàn chải. Trướcmặt em làmột chiếc
        
        
          thaunhỏđầygai. Em cầm từngmiếnggọt sạchgai rồi cho vào
        
        
          chiếcbaođểdưới đất...
        
        
          Một tay em cầmnhánh xương rồng bàn chải một cách cẩn
        
        
          thận. Taykianắmchặt chiếcđũa, ởđầuđũa là lưỡi dao lam lướt
        
        
          qua từngcụmgai.Gai rơi vào thauvàcứ thếchẳngmấychốccả
        
        
          haimặt củamiếngbànchải sạchgai.Hếtmiếngnày, em lấy tiếp
        
        
          miếngkhác,mảimiết làmviệcmàkhôngchúýđếncảnhvậtxung
        
        
          quanh.Nhiềudukháchcũngdừng lạinhưngchỉchốc lát,nhưthỏa
        
        
          tòmò rồibỏđi.
        
        
          Quỳnhbước lạigầnbạnrồihỏi:Bạnơi,mình làmquennhé?Em
        
        
          bédừng taynhìn lênnởmộtnụcười rồigậtđầu.Mình tênQuỳnh,
        
        
          bạnchomìnhbiết tênđi. Bình,mình tênYBình.
        
        
          Chỉ bấynhiêu thôi, cảhai dườngnhưđã thân lắm. Quỳnhhỏi
        
        
          bạn làmcái nàyđể làmgì. “Nhàmìnhnuôimườimấyconbò. Ba
        
        
          mẹmình tối ngày lo cắt cỏmàkhôngđủ. Bâygiờởđâynhànào
        
        
          cũngnuôi nênmuốncócỏphải đi xa.Mìnhkhôngđi cắt cỏđược
        
        
          nênphải làmxương rồngđể tối vềmẹmìnhnấubànchải chung
        
        
          vớibắp, cámđổchobòăn thêm” -Bìnhnói.
        
        
          Bạnkhôngđihọcsao? -Quỳnhhỏi.Bìnhngướcmặt lênnhìnxa
        
        
          xăm: “Muốn lắmnhưngnhàmìnhnghèoquá.Mìnhhọchết lớp4
        
        
          thì phải nghỉ ởnhàphụmẹ.Nămnaymình12 tuổi rồi.Mỗi lầnđi
        
        
          ngang trườnghọcmìnhnhớvà thèmđượcđihọc lắm”.
        
        
          Quỳnhhỏi đếnđâuBình trả lờinghẹnngàođếnđấy. Khóemắt
        
        
          Quỳnhcaycay.Lâunayởthànhphố,Quỳnhchưagặpmộttrường
        
        
          hợpnàonhư thế. Tuổi cònnhỏ,Quỳnhchưahiểuđượchếtnhững
        
        
          nghiệtngãởđời...
        
        
          Trời chập choạng tối, trongdòngngười lầm lũi trở về, Quỳnh
        
        
          thấybạnmìnhđangoằn lưng với baobàn chải đã róc sạchgai,
        
        
          ánhmắt trongveokhát khaomộtnghị lựcmuốnđượcđi học trở
        
        
          lại. Trênđường về, Quỳnh khôngnói gì vớimẹ. Trong trí ócnon
        
        
          nớtcủabévấnvươngánhmắtkhaokhátcủangườibạncóhoàn
        
        
          cảnhkhốnkhó.Nhưngai sẽgiúpYBình?
        
        
          
            TRẦNCHÁNHNGHĨA
          
        
        
          
            BéNguyễnThịYBình (thônPhúThạnh,xãAnNinh
          
        
        
          
            Đông,huyệnTuyAn,PhúYên)gọt từngcụmgaixương
          
        
        
          
            rồngbànchảivàkhátkhaođượcđihọc trở lại.
          
        
        
          
            Ảnh:TCN
          
        
        
          
            BéDũng tươi tỉnhbêncạnhmẹ.Ảnh:TT