082-2019 - page 7

7
Pháp luật
&
cuộc sống -
Thứ Hai 15-4-2019
Luật & đời
(Tiếp theo trang 1)
Theo Ủy ban Kiểm tra Thành ủy Đà Nẵng, ông Cảnh
(Thành ủy viên, Phó Trưởng ban Thường trực Ban Dân vận
Thành ủy Đà Nẵng) được xác định đã vi phạm Điều 5 Luật
Hôn nhân và Gia đình, vi phạm Quy định 47/2011 của Ban
Chấp hành Trung ương Đảng về những điều đảng viên không
được làm.
Thành ủy Đà Nẵng đã thống nhất đề nghị cách tất cả chức
vụ trong Đảng đối với ông Cảnh. Thực hiện theo quy trình,
Thành ủy Đà Nẵng sẽ trình Ủy ban Kiểm tra Trung ương báo
cáo Ban Bí thư xử lý theo thẩm quyền.
Với Điều 5 Luật Hôn nhân và Gia đình thì có tới chín nhóm
hành vi bị cấm đoán, trong đó bao gồm: Kết hôn hay ly hôn
giả tạo; đang có vợ, có chồng mà kết hôn hoặc chung sống
như vợ chồng với người khác; bạo lực gia đình…
Với Quy định 47/2011 thì có tới 13 nhóm hành vi mà đảng
viên không được phép làm, trong đó bao gồm: Có hành vi bạo
lực trong gia đình, vi phạm chính sách dân số và kế hoạch
hóa gia đình, sống chung với người khác như vợ chồng...
Vậy ông Cảnh đã làm sai những gì? Ông đã vi phạm nội
dung nào của Điều 5 đã nêu? Ông đồng thời vi phạm Quy
định 47/2011 cũng về chuyện hôn nhân gia đình hay về những
nghiêm cấm khác dành cho đảng viên?
Đố ai biết đích xác, vì có ai nói chính thức đâu mà biết!
Từ chỗ ai đó ở Thành ủy Đà Nẵng loan tin mơ hồ về một
cán bộ quản lý chủ chốt mà khắp nơi dấy lên nhiều hồ nghi,
thắc mắc. Đa phần nghiêng về lỗi muôn thuở của các nam
quan chức cả thế giới, đó là một ông, lắm bà. Nói theo câu
chữ pháp lý là “đang có vợ, có chồng mà chung sống như vợ
chồng với người khác”. Suy đoán này có trúng ở trường hợp
của ông Cảnh?
Khi không có câu trả lời tin cậy thì mạnh ai nấy bình loạn,
dè bĩu, thô sơ có, văn vẻ có. “Lại gái gú nữa!”. “Nam anh
hùng không qua được ải mỹ nhân chứ gì!”… Mà đâu chỉ là
phẩm chất đạo đức của nhân vật chính, các lời bàn được dịp
đẩy tiếp đến nhiều quan chức cấp cao khác của thời quá khứ
lẫn hiện tại được cho là chưa bị công khai như thể có thật
100% (tất nhiên là đừng hỏi căn cứ làm sao có được!).
Đúng là không thể bịt miệng thiên hạ nhưng các cơ quan
có thẩm quyền hãy tự vấn đi. Những đồn đoán không hay và
có thể không bảo đảm sự chính xác như thế sẽ ít hơn nếu mọi
vi phạm hay bị nghi vấn là sai phạm đều được kịp thời làm rõ
và công bố công khai. Thông tin được xác định rõ tới đâu thì
được minh bạch tới đó, không để có những khoảng mờ dễ gây
đồn thổi, kích động.
Nhân chuyện sai phạm của ông Cảnh đang âm âm u u
không đáng có, xin nhắc lại Đà Nẵng vẫn còn nợ lời giải
thích về căn biệt thự hạng sang hơn 100 tỉ đồng của giám đốc
Công an TP này.
Đến nay đã chín tháng tính từ lúc chủ tịch UBND TP Đà
Nẵng tiếp xúc cử tri vào tháng 7-2018 và có cho biết đã tổ
chức kiểm tra để xác định vị giám đốc đó có dấu hiệu vi
phạm hay không, trong đó có hay không có việc kê khai tài
sản và giải trình rõ nguồn gốc tài sản. Thế mà, dẫu dễ ợt khi
đối chiếu với các bản kê khai tài sản đang lưu giữ để sự việc
không làm ảnh hưởng đến danh dự, uy tín của bộ máy chính
quyền nhưng Đà Nẵng vẫn như thể muốn cho qua. Sao vậy,
thưa chủ tịch và bí thư Đà Nẵng?
Có lẽ các nơi nên lưu ý về cách thẳng thắn đáp trả dư luận
ở một tỉnh miền Tây Nam bộ nhằm bảo vệ được sự thật, trong
đó có việc bảo vệ thanh danh các lãnh đạo. Trước phản ánh
phó bí thư Thường trực Thị ủy Bình Minh đang sở hữu một
biệt phủ, phó chủ tịch UBND thị xã Bình Minh (Vĩnh Long)
đã chính thức đăng đàn để chỉ ra một sự bịa đặt. Theo phó
chủ tịch, cái gọi là biệt phủ của phó bí thư chỉ là căn nhà cấp
ba, có chi phí xây dựng khoảng 1,5 tỉ đồng.
Động thái minh định cần thiết này giúp nhiều người hiểu
đúng về ông phó bí thư và cả cơ quan đang quản lý ông; giúp
mọi người nhận ra không phải cán bộ nào cũng giàu không
tưởng tượng nổi và hầu hết là trong bóng tối như từng được
biết.
Tóm lại, sai-đúng đều cần phải công khai. Công khai càng
sớm thì nhiều bức xúc càng được giải tỏa, xã hội càng có đầy
đủ thông tin để có thể tham gia giám sát tốt hoạt động của
các cơ quan công quyền. Tương ứng, mọi nhân sự ăn lương
nhà nước sẽ có thêm ý thức để thực hiện đúng chức trách,
công vụ, lấy cái sai của người khác mà răn mình, để giảm
thiểu những hình ảnh méo mó…
THU TÂM
ÔngNguyễnBáCảnh
đã làmsai nhữnggì?
NAMGIAO
N
gày8-4,TAND
Cấp cao tại
TP.HCM đã
banhànhquyết định
kháng nghị giám
đốc thẩm đối với
bản án dân sự sơ
thẩm của TAND
quận Ninh Kiều
(TP Cần Thơ) theo
hướng hủy, trả hồ
sơ xét xử lại từ đầu.
Một trong hai lý do
kháng nghị khá hy
hữu là tòa sơ thẩm
tống đạt giấy tờ
nhầm địa chỉ nơi
ở của bị đơn.
Xử vắng mặt
bị đơn
Theo hồ sơ, ông DTH (ngụ quận
Cái Răng) khởi kiện tranh chấp hợp
đồng vay tài sản với bà Nguyễn Thị
Anh (ngụ quận Ninh Kiều) và được
TAND quận Ninh Kiều thụ lý giải
quyết. Theo hồ sơ tại tòa này thì
xuyên suốt quá trình giải quyết vụ
án bàAnh đều vắngmặt không lý do.
Ngày 24-5-2018, TAND quận xử
sơ thẩm vụ án vắng mặt bà Anh và
tuyên buộc bàAnh phải trả cho ông
H. hơn 1,66 tỉ đồng (1,5 tỉ nợ gốc và
hơn 160 triệu đồng tiền lãi). Do hai
bên đương sự không có kháng cáo,
VKS không kháng nghị nên bản án
sơ thẩm có hiệu lực pháp luật.
Điều đáng nói là theo bà Anh, bà
không hề biết mình bị khởi kiện và
thời gian tòa xét xử, nên không thể
có ý kiến và không thể kháng cáo
bản án sơ thẩm. Đến ngày 9-7-2018
bàAnhmới nhận được thông báo thi
hành án do người hàng xóm nhà kế
bên đưa cho.
Lúc này bà mới biết mình bị kiện
và phải chấp hành bản án đã có hiệu
lực pháp luật.
Khi phát hiện sự việc thì bản án
sơ thẩm đã có hiệu lực nên ngày
20-8-2018, bà có đơn đề nghị giám
đốc thẩm yêu cầu hủy án.
Cần phải hủy án
Quyết định kháng nghị giám
đốc thẩm của TAND Cấp cao tại
TP.HCM nhận định về tố tụng tòa
sơ thẩm đã vi phạm nghiêm trọng.
Cụ thể, tại hợp đồng vay mượn tiền
ngày 16-3-2017 thể hiện bà Nguyễn
Thị Anh có địa chỉ cư trú tại số nhà
180AB1, đường Xuân Thủy, khu
vực 2, phườngAn Bình, quận Ninh
Kiều, TP Cần Thơ.
Vì lỗi nàymà bị đơn không thể thamgia phiên tòa, không được
kháng cáo nên tòa cấp trên đã kháng nghị giámđốc thẩm
yêu cầu hủy án.
Bị đơn nhà số 180,
tòa tống đạt nhà 182
BàNguyễn Thị Anh
(ảnh nhỏ)
và hai
căn nhà liền kề dẫn đến sự nhầm lẫn
hy hữu của tòa sơ thẩm. Ảnh: NG
Quen biết từ việc mua bán xăng
Theo bà Anh, bà và Công ty R. (cung ứng xăng dầu - PV) có quan hệ
kinh doanh mua bán với nhau. Bà Anh có cây xăng tại tỉnh Hậu Giang và
làmđại lý bán lẻ cho Công ty R. Ông H. là nhân viên của Công ty R. nên hai
bên quen biết nhau từ đây. Ngoài việc ở căn nhà trên tại TP Cần Thơ, bà
cũng thường xuyên cómặt tại trạmxăng dầu, có địa chỉ rõ ràng nhưng bà
khônghề nhậnđược bất cứ thưmời hay giấy triệu tậpnào của tòa sơ thẩm.
Khi bà Anh nhận được
thông báo thi hành án
do hàng xóm đưa cho thì
bà mới biết mình bị kiện
và phải chấp hành bản
án đã có hiệu lực
pháp luật.
Đồng thời, tại đơn khởi kiện ngày
16-8-2017 của ông H. cũng ghi rõ
địa chỉ bàAnh như trên. Tuy nhiên,
quá trình giải quyết vụ án, cấp sơ
thẩm lại thực hiện việc tống đạt
các văn bản tố tụng đối với bà Anh
tại địa chỉ 182AB1, đường Xuân
Thủy, khu vực 2, phường An Bình
(quận Ninh Kiều), không đúng địa
chỉ thường trú của bà Anh. Từ đó,
cấp sơ thẩm cho rằng bàAnh không
hợp tác để xét xử vắng mặt đối với
bà Anh là không đúng luật.
Về nội dung, kháng nghị nhận
định, qua xem xét hợp đồng vay tiền
thể hiện hai bên có ký nhận vay số
tiền 1,5 tỉ đồng. Nhưng việc giao
nhận số tiền này như thế nào thì
chưa được cấp sơ thẩm xác minh,
làm rõ. Tại đơn đề nghị kháng nghị
giám đốc thẩm, bà Anh cho rằng
việc ký hợp đồng vay tiền là giả tạo
nhằm hợp thức hóa việc mua bán
xăng dầu giữa doanh nghiệp do bà
làm chủ với Công ty R. Thực chất
bàAnh không nhận tiền của ông H.
Ngoài hợp đồng vay tiền và lời
khai của ông H. thì không có tài
liệu nào khác chứng minh ông H.
đã giao số tiền trên cho bà Anh.
Hơn nữa bà Anh vắng mặt trong
suốt quá trình tố tụng nên không
trình bày được những vấn đề liên
quan trực tiếp đến yêu cầu khởi
kiện của nguyên đơn.
Theo kháng nghị, cấp sơ thẩm
chỉ căn cứ vào hợp đồng vay tiền
để buộc bà Anh trả số tiền trên và
tiền lãi cho ông H. là chưa đủ căn
cứ vững chắc.•
1,2,3,4,5,6 8,9,10,11,12,13,14,15,16
Powered by FlippingBook